Muốn biết được trong lòng anh nghĩ gì, có bao nhiêu sự thật lòng trong đó, hoặc là vì cô đơn đã lâu nên muốn tìm một người quen đại cho trôi thời gian, cô thực sự không muốn tham gia vào một cuộc tình không có kết quả.
Cho dù cô cũng có cảm giác tốt đẹp về Nhiếp Quân Cố, nhưng mà, tình cảm đối với cô phải thật thận trọng. Cổ Duyệt nhìn về phía cửa, trong lòng nghĩ, có phải anh vẫn đang ngủ?
Sau khi Cổ Duyệt vệ sinh cá nhân sạch sẽ, cô đẩy cửa đi ra, định đi tìm nước uống.
Vừa đẩy cửa, cô liền nhìn thấy trên chiếc ghế sofa của phòng khách, thì thấy có một hình bóng ngồi đó từ khi nào rồi.
Cô liền bị giật mình, sao Nhiếp Quân Cố lại ngồi ở đây? Mới hơn bảy giờ sáng thôi mà!
“Anh... sao anh dậy sớm vậy?” Cổ Duyệt lắp bắp nói.
Ánh mắt thâm sâu của Nhiếp Quân Cố nhìn chặt người cô, anh đứng dậy nói, “Anh đang đợi câu trả lời của em.”
“Anh... anh cả đêm không ngủ sao?” Cổ Duyệt phát hiện anh đang đến gần cô, trong mắt đầy máu tơ, thần sắc cũng tiều tụy, ngay cả râu cũng le que vài cọng.
Ánh mắt của Nhiếp Quân Cố nhìn cô nghiêm túc, “Anh đang đợi câu trả lời.”
Hơi thở của Cổ Duyệt bị nghẽn, người đàn ông này đang thật tình nghiêm túc sao? Vì một câu trả lời, mà cả đêm không ngủ?
“Anh... anh như vậy sẽ không tốt cho sức khỏe đâu, anh nhìn xem mắt anh đỏ hết rồi kìa.” Cổ Duyệt hơi tức giận nói, sao anh ta có thể không yêu quý sức khỏe của mình kia chứ.
“Nếu em không nói kết quả cho anh biết, anh sẽ không nghỉ ngơi đâu.” Nhiếp Quân Cố nheo mắt, trong đó có nỗi gấp gáp.
Cổ Duyệt nhìn dáng vẻ này của anh ta, bất chợt đau lòng, cô cứ dằn vặt câu trả lời suốt một đêm, lúc này, bỗng dưng trở nên rõ ràng.
Cô nhìn anh, nhẹ nhàng gật đầu, nghiêm túc đáp, “Được, em nhận lời anh, bây giờ anh có thể đi nghỉ ngơi rồi đó?”
Đáy mắt của Nhiếp Quân Cố, lập tức tràn đầy niềm vui mừng và kích động, anh như một đứa trẻ xông vội qua, ôm chặt Cổ Duyệt vào lòng, ôm lấy cô.
Có chút chưa tin hỏi xác nhận lại lần nữa, “Có thật không? Em đồng ý sao? Em đồng ý làm bạn gái của anh sao?”
Cổ Duyệt bị anh ôm chặt, áp sát vào vai anh, cô cũng cảm thấy an tâm, cô kiên định đáp một câu, “Vâng, em đồng ý.”
Trái tim của Nhiếp Quân Cố rốt cuộc cũng được thả lỏng, anh hít thở sâu, “Anh đang đợi câu trả lời này của em, đợi cả đêm rồi, không nghĩ gì cả, chỉ chờ câu trả lời này thôi đó.”
Cổ Duyệt có chút không xác định hỏi, “Anh thật sự thích em sao?”
Nhiếp Quân Cố nhắm mắt lại, trả lời thật lòng, “Thích chứ, khi em rời khỏi nước X, anh không nỡ để em đi, anh muốn giữ em lại, anh của khi đó, chả có tư cách gì giữ em lại.”
Cổ Duyệt nhớ đến cuộc chia ly hôm đó, thật ra trong lòng cô cũng có chút không nỡ, chỉ là, cô cũng như anh, cô vẫn chưa có tư cách được ở lại bên cạnh anh.
Lần gặp nhau này, thật sự trong lòng cô có một sự mong chờ, hi vọng sẽ hội tụ cùng anh.
Thật không ngờ, ông trời đã sắp xếp cho họ gặp lại nhau lần nữa.
“Tiểu Duyệt, em yên tâm, nếu em vẫn chưa hiểu nhiều về anh, chúng ta có thể dành thời gian ra để tìm hiểu lẫn nhau, anh sẽ không miễn cưỡng em phải làm gì cả, anh cam tâm tình nguyện đợi em gật đầu làm bạn gái của anh.” Nhiếp Quân Cố biết lần này, bản thân có chút ép buộc cô phải chấp nhận.
Cổ Duyệt tựa vào lòng anh thở nhẹ, “Được, em sẽ thử tìm hiểu anh.”
Những ngày kế đó, Hạ Lăng Sơ mấy lần được mời tới nhà họ Cung dùng cơm, đồng thời Hạ Lăng Sơ và Cung Vũ Ninh, cũng mời Nhiếp Quân Cố và Cổ Duyệt, bốn người cùng nhau dùng bữa, cùng nhau vui chơi.
Thoáng chốc một tuần đã trôi qua, Hạ Lăng Sơ cần quay về chuẩn bị công đoạn hôn lễ, Cung Vũ Ninh ở nhà có chút buồn chán, liền quyết định về nước X cùng anh, làm tốt cho buổi hôn lễ sắp tới.
Cổ Duyệt cũng theo Nhiếp Quân Cố tới đó, bởi vì có em trai ở bên cạnh, cô đã xin cha mẹ, cha mẹ cũng không có ý kiến gì.
Hai cặp tình nhân đều có đôi có cặp.
Về đến nước X, cuộc sống hiện giờ của Phan Lệ, thiếu đi Thượng Quan Ngưng Mạn ở bên cạnh, tuy có chút không quen, nhưng con trai dành nhiều thời gian ở bên mình, bà đối với Cổ Hạo, cũng không có thành kiến gì nhiều, chỉ là có cảm giác có thêm thằng con trai thôi.
Khi nghe tin Hạ Lăng Sơ và Cung Vũ Ninh ra mắt cha mẹ xong xui, về nước chuẩn bị hôn lễ, bà cực kì vui mừng, thân làm dì của Hạ Lăng Sơ, cũng xem như là nửa người mẹ, vụ việc này, tất nhiên phải do bà bày trí mới được.
Cung Vũ Ninh cũng đã gặp trưởng bối của nhà họ Hạ, việc hôn lễ, liền bắt đầu triển khai.
Họ lựa chọn một nhà thờ lớn nhất của nước X để hoàn thành hôn lễ, lựa chọn công ty tổ chức sự kiện tiệc cưới đẳng cấp nhất, nhà họ Hạ bày biện lễ cưới này hoành tráng vô tận.
Nhà họ Hạ cũng lâu lắm rồi chưa được náo nhiệt như thế, ông cụ Hạ cũng rất mong chờ lễ cưới này của cháu trai, ông đã thất vọng về một đứa cháu rồi, vậy thì, hi vọng về cả nhà họ Hạ, đều được đặt lên người của Hạ Lăng Sơ.
Bên nhà họ Cung, cũng đã gửi thiệp mừng, mời họ hàng thân thích đến nước X tham dự lễ cưới của Cung Vũ Ninh, trong đó, nhà họ Dạ, nhà họ Tịch, tất nhiên không thể vắng mặt, Trình Ly Nguyệt cũng đã mời gia tộc của Lam Ca, mới năm trước mời họ tham dự lễ cưới của Cung Vũ Trạch, chớp mắt, lại đến lễ cưới của Cung Vũ Ninh, thật là chuyện song hỷ trong một năm.
Hôn lễ vẫn trong giai đoạn chuẩn bị, Hạ Lăng Sơ làm việc không biết mệt mỏi, Cung Vũ Ninh cũng cam tâm tình nguyện bước vào lễ đường thành hôn cùng anh, chỉ là, Hạ Lăng Sơ bận rất nhiều việc, không cần cô động tay, cô chỉ cần ăn chơi vui vẻ, và đi chơi giải tỏa tinh thần. Vừa vặn có Cổ Duyệt ở đây, hai chị em có người chơi chung, lần này Cổ Duyệt và Nhiếp Quân Cố được chọn làm phù dâu, phù rể, đồng thời, Cung Vũ Ninh đã mời đại tiểu thư Dạ Nghiên Tịch của nhà họ Dạ tham dự, cả gia tộc trở nên vô cùng náo nhiệt.
Sắp đến kết hôn, Cung Vũ Ninh vẫn có chút lo lắng căng thẳng, dù sao thì, có ai cư xử bình tĩnh trước những sự việc như thế này đâu, đâu ai có thể không căng thẳng chứ!
Cổ Duyệt cũng khuyên nhủ cô, hãy thả lỏng tinh thần!
Tốt nhất vào ngày cưới, xuất hiện trong dạ tiệc thật xinh đẹp.
Trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của Hạ Lăng Sơ.
Cung Vũ Ninh cũng nghĩ như vậy! Bây giờ, công việc của hôn lễ, không cần cô lo liệu, chỉ cần cô duy trì trạng thái ổn định, đến ngày đó! Mặc soiree trắng, trở thành vợ của anh là được.
Cả con người của Cung Vũ Ninh liền an tâm, ở bên nhà mình, cũng gọi điện liên lạc với cô suốt, dù sao thì họ cũng chuẩn bị qua đây, hôn sự của cô.
Sao họ không quan tâm chứ?
Hạ Lăng Sơ và Phan Lệ đều mong ngóng tới ngày này.
Ông cụ Hạ của nhà họ Hạ, cũng hi vọng sự việc tốt đẹp này được thành công mỹ mãn.
Cổ Duyệt và Nhiếp Quân Cố cũng xem như là đang trong giai đoạn quen nhau, Nhiếp Quân Cố mỗi ngày đều cầm bông xuất hiện trước mặt Cổ Duyệt, giống như một thanh niên si tình, dùng thân phận chân thành và mộc mạc nhất, trở thành người bạn trai của cô.
Làm những việc mà một người bạn trai cần phải làm.
Cổ Duyệt bây giờ cũng dần dần thâm nhập tìm hiểu con người của anh, Nhiếp Quân Cố là một người đàn ông không tệ, chí ít đối với Cổ Duyệt, biểu hiện của anh rất tốt.
Cổ Duyệt cũng chứng kiến tình cảm của Cổ Hạo và Thượng Quan Thần Húc, đang tiến triển tốt, cô cũng an tâm phần nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...