Sáng sớm.
Chiếc xe hơi màu đen lại thay đổi vị trí, Hạ Lăng Sơ cùng Cung Vũ Ninh dùng xong bữa sáng, liền quay sang nói chuyện với sáu người đàn em của A Đoàn, tính cách bảo vệ an toàn cho Cung Vũ Ninh.
Nghe xong vài lời nhắc nhở của Hạ Lăng Sơ khiến đám người đàn em của A Đoàn có chút căng thẳng. Bởi vì Hạ Hải Dật có thể sẽ thuê một đám xã hội đen nên mọi người không thể lơ là được.
Hạ Lăng Sơ đã sớm đi đến công ty còn Cung Vũ Ninh thì vẫn ngồi trên chiếc sô pha trong phòng A Đoàn, A Đoàn với vẻ mặt trầm lặng nói: “Tiểu thư, chúng ta trước tiên nên trở về nước đã?
“Các anh có lòng tin sẽ bảo vệ tốt cho tôi không?” Cung Vũ Ninh nói với họ.
“Chúng tôi tuyệt đối có lòng tin sẽ bảo vệ an toàn cho tiểu thư.” A Đoàn nói.
“Nếu các anh đã có lòng tin thì tôi cũng yên tâm rồi, còn nữa chuyện này tạm thời không nên để cho ba mẹ và anh trai tôi biết, bằng không bọn họ nhất định sẽ bắt tôi về nước ngay lập tức.” Cung Vũ Ninh thật không muốn về nước, khoảng cách giữa hai nước, chắc chắc mỗi ngày cô đều phải nơm nớp lo sợ cho an toàn của anh.
Hơn nữa, nếu như cần sự trợ giúp từ trong nước, cũng phải để người nhà cô biết đến sự tồn tại của Hạ Lăng Sơ, dùng cách này để giới thiệu anh với người nhà, đối với Hạ Lăng Sơ thật không công bằng.
Ban đầu Cung Vũ Ninh quyết định ở lại cô đã ý thức được tình cảnh hiện tại của anh, và cô sẽ tự bảo đảm an toàn cho mình.
Hạ Hải Dật ngoài việc chuẩn bị người ở bên cạnh Cung Vũ Ninh, đương nhiên anh cũng đặt ra hướng đi để tài sản của công ty không bị kéo xuống.
Chỉ là Hạ Lăng Sơ vô cùng nghiêm ngặt trong việc dùng người, trợ lý bên cạnh anh ta rất khó mua chuộc. Hạ Hải Dật muốn tiếp cận tài liệu cơ mật trong tay anh ta cũng đã thử qua vô số cách nhưng đều không có kết quả.
Hắn phải vất vả lắm mới sắp xếp được Tống Dung Dung vào trong đó, vậy nên bây giờ anh quyết định sẽ sử dụng con cờ này thật tốt, từng bước từng một.
Điều đầu tiên Tống Dung Dung có sắc đẹp, nên ở trong công ty cũng tự nhiên được mọi người yêu quý hơn.
Sắp tới Hạ Lăng Sơ sẽ tham gia đấu thầu một hạng mục, mà đối thủ cạnh tranh của công ty anh có quen biết với Hạ Hải Dật cũng sẽ tham gia. Hạ Hải Dật đã đồng ý giúp đối phương trộm giá thầu thấp nhất trong tay Hạ Lăng Sơ.
Hạ Hải Dật không chỉ tranh chấp với Hạ lăng Sơ trong dự án này mà hắn còn lên kế hoạch để Tống Dung Dung lấy từ tay Hạ Lăng Sơ bản danh sách khách hàng và bản kế hoạch thực thi hạng mục.
Còn đối với việc bắt cóc Cung Vũ Ninh Hạ Hải Dật rất tự tin. Đến lúc đó hắn sẽ khiến cho công ty của Hạ Lăng Sơ thất thủ, buộc anh phải giao ra toàn bộ cổ phần, vứt bỏ quyền thừa kế thì kế hoạch mới hoàn toàn thành công.
Tất cả những kế hoạch này được tính toán kĩ càng. Ngày đó càng đến gần, mỗi ngày qua đi “ngày đó” lại gần thêm chút nữa.
Hạ Hải Dật nhất định thành công.
Tin tức về giá đấu thầu thấp nhất của công ty Hạ Lăng Sơ sẽ lập tức được gửi đến vì Hạ Hải Dật đã lệnh cho Tống Dung Dung trước chiều nay nhất định phải lấy được.
Tống Dung Dung căn bản không biết bên cạnh mình luôn có người theo dõi. Hôm nay lúc cô làm việc đều không thể tập trung được, đứng dậy ra ngoài mấy lần, Hạ Hải Dật đã gửi tin đến nói phần văn kiện này được Hạ Lăng Sơ để trong tay tổng giám đốc kinh doanh, lần bỏ thầu này do chính anh ta đứng ra tranh thầu.
Hôm nay Tống Dung Dung đã mấy lần đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc kinh doanh, tìm kiếm cơ hội ra tay.
Phía sau Tống Dung Dung là một nữ nhân viên ba mươi tuổi, theo lệnh của Tiểu Tô theo dõi cô ta. Hôm nay Tống Dung Dung hơi khác ngày thường nên cô liền gọi điện báo cho Tiểu Tô.
Sau khi nhận điện thoại Tiểu Tô có chút nghi hoặc, Tống Dung Dung đi qua đi lại trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc kinh doanh làm gì?
Tiểu Tô đưa văn kiện đến trước bàn Hạ Lăng Sơ, anh trực tiếp nói ra nghi ngờ trong lòng với Hạ Lăng Sơ: “Hạ tổng, tôi vừa nhận được tin từ một nhận viên nữ báo rằng hôm nay Tống Dung Dung đã mấy lần đi qua cửa phòng làm việc của Vương Thạc, cô ấy nghi ngờ nên kêu tôi báo lại với ngài. Nhưng tôi cũng không rõ mục đích của Tống Dung Dung là gì?
Hạ Lăng Sơ đang ký văn kiện liền dừng lại, mắt hơi híp lại, ánh mắt sâu thẳm ý hiện ra tần nhìn xa của người thủ lĩnh.
“Cô ta đã nhận được lệnh Hạ Hải Dật đến phòng Vương Thạc lén nhìn giá đấu thầu thấp nhất của công ty. Đồng thời Hạ Hải Dật cũng đang chuẩn bị hai việc, một là bắt cóc người bên cạnh tôi để uy hiếp tôi, hai là để tôi bị thất bại trên thương trường.
“Hạ tổng, vậy chúng ta nên làm gì đây?” Ánh mắt Tiểu Tô trấn tĩnh lại.
“Hạ Hải Dật muốn chèn ép tôi, lại dám cấu kết cùng người ngoài hãm hại công ty mình. Tôi hải dạy cho hắn một bài học. Tiểu Tô cậu đi sắp xếp một chút để cho Tống Dung dung có cơ hội hành động, cho cô ta thuận lợi đưa tin cho Hạ Hải Dật.”
Tiểu Tô lập tức hiểu được, cười mỉm nói: “Giám đốc cứ giao cho tôi! Lần này tôi sẽ để Hạ Hải Dật biết mùi lợi hại.”
Sau khi Tiểu Tô sắp xếp xong, Tống Dung Dung cũng có cơ hội vào phòng Vương Thạc, đồng thời bản hợp đồng được đặt ngay ở trong tập tài liệu, cô lật vài trang kiểm tra sau đó liền quay người ra ngoài xem có ai theo dõi không.
Rồi lén lén chụp lại, đem tài liệu để lại chỗ cũ, nhưng cô ta lại không hay biết trên đầu mình có một cái camera ẩn đã ghi lại hành vi ăn cắp bí mật doanh nghiệp của cô ta. Sau đó cô ta còn chạy đến chỗ máy in, in ra một bản khác.
Tống Dung Dung vô cùng mừng rỡ vì hành động được thực hiện chót lọt. Hạ Lăng Sơ lệnh cho Tiểu Tô theo dõi cô ta sau khi tan làm, Hạ Hải Dật cũng không có chút phòng bị nào, hắn ta và Tống Dung Dung gặp mặt nhau trong nhà hàng, bản hợp đồng được Tống Dung Dung in ra được giao lại cho Hạ Hải Dật.
Hạ Lăng Sơ cũng không có động tĩnh gì, trong tay anh có tất cả chứng cứ và anh biết thời điểm nào thích hợp nhất để đẩy Hạ Hải Dật vào tù.
Anh thu thập các chứng cứ phạm tội của hắn ta, vô số chứng cứ thế này cũng khiến cho hắn cả đời phải ở trong tù rồi.
Trừ cách này ra, bất luận dùng hành động nào đối đầu với hắn cũng đều làm bẩn tay anh.
Bây giờ anh không có động tĩnh chính là để xem rốt cuộc Hạ Hải Dật còn đám thuê những người nào đến bắt cóc Cung Vũ Ninh và còn sử dụng bao nhiêu chiêu trò nữa.
Hiện tại, ngoại trừ vệ sĩ bảo vệ bên cạnh Cung Vũ Ninh, Hạ Lăng Sơ đã phái sáu vệ sĩ thân cận của mình âm thầm bảo về cô. Chỉ để lại hai người bên cạnh mình. Chuyện này đến Cung Vũ Ninh cũng không biết.
Buổi tiệc tối nay Hạ Hải Dật không nhận được giấy mời bởi vì người đại biểu của tập đoàn Hà Thị chính là Hạ Lăng Sơ.
Vì chuyện này thôi đã khiến cho Hạ Hải Dật phát hỏa rồi. Bây giờ đám người bên ngoài kia đều cho là Hạ Lăng Sơ chính là chủ nhân tập đoàn Hạ Thị mà tiếp đãi nhiệt tình, còn hắn dĩ nhiên chỉ là một tiểu tốt vô danh.
“Chết tiệt, chỉ cần còn Hạ Lăng Sơ còn ở đây thì Hạ Hải Dật ta không thể sống yên ổn được, ta tuyệt đối sẽ khiến cho mọi biết rằng, ta Hạ Hải Dật mới là chủ nhân của nhà họ Hạ.” Hạ Hải Dật ở trong khu biệt thự cao cấp nổi trận lôi đình, cô gái trẻ được hắn mang tới bị dọa cho đến tái xanh mặt.
Hạ Hải Dật cũng chẳng thương hoa tiếc ngọc gì, trong lòng hắn phụ nữ không thiếu, loại nào cũng có, hắn ta cười nhếch mép nói: “Em qua đây, sợ cái gì, đợi lúc tôi trở thành chủ cái nhà này, tôi sẽ cho em được hưởng phúc cùng.”
Người con gái kia lập tức yêu kiều dựa sát vào hắn. Hạ Hải Dật ôm người phụ nữ trong tay, khóe miệng nhếch lên tia cươi lạnh.Xem Hạ Lăng Sơ còn có thể đắc ý được bao lâu, sắp tới ta sẽ khiến hắn phải quỳ xuống cầu xin dưới chân ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...