Bữa tối, Cung Vũ Ninh đặt một nhà hàng trên không, cô tới trước.
Cung Vũ Ninh ngắm cảnh bên ngoài cửa từ trên không, đã một lúc lâu rồi, cho tới khi trên cửa kính in bóng Hạ Lăng Sơ, Cung Vũ Ninh mới quay đầu nhìn anh.
Hạ Lăng Sơ bận họp, bây giờ mới có thể tới gặp cô, trong lòng vô cùng áy náy, anh ngồi xuống liền dịu dàng nói: "Gọi món chưa vậy?"
"Vâng! Chưa gọi, còn đợi anh!" Cung Vũ Ninh mỉm cười.
Hạ Lăng Sơ lập tức gọi nhân viên phục vụ tới gọi món, Hạ Lăng Sơ lấy trong túi áo vest ra một tấm thiệp mời đưa tới trước mặt Cung Vũ Ninh:"Cái này cho em!"
Cung Vũ Ninh cầm thiệp mời lên xem, ánh mắt niềm vui thoáng qua: "Của em sao?"
Cung Vũ Ninh mở ra, bên trên có viết thân phận tiểu thư nhà họ Cung của cô, hơn nữa nhìn bên mời là bộ thương mại quốc gia của nước X, vừa nhìn đã biết là lời mời mang tính chất quốc gia.
"Sao họ lại mời em chứ?" Cung Vũ Ninh tò mò hỏi.
"Anh nhắc họ, anh nói Cung tiểu thư ở đây, bên đó lập tức soạn thiệp mời cho em, hi vọng em có thể tham dự bữa tiệc." Hạ Lăng Sơ cười nói.
Cung Vũ Ninh ngẩng đầu nhìn anh: "Anh cũng đi chứ?"
"Đương nhiên, chúng ta cùng đi."
"Tối ngày mốt, em còn kịp chuẩn bị một bộ đầm dạ hội đẹp một chút." Cung Vũ Ninh nói một cách đáng yêu.
"Mai anh sẽ đưa em đi chọn!" Hạ Lăng Sơ dịu dàng nói.
"Được thôi!" Cung Vũ Ninh hài lòng mỉm cười.
Buổi tối, Hạ Lăng Sơ tiếp tục ở bên cạnh phòng cô, bầu bạn với cô.
Cung Vũ Ninh tối qua bắt anh phải ngủ sofa rồi, vì thế Cung Vũ Ninh đương nhiên không muốn anh tiếp tục phải ngủ sofa nữa.
Trong một căn biệt thư sang trọng ở ngoại ô, Hạ Hải Dật tối nay có mời hai gã đàn ông tới, hai gã đàn ông đó lúc này đang mỗi tay ôm một cô, được bốn cô gái gợi cảm chăm sóc rất vui vẻ.
Hai gã đàn ông này đều đã ngoài bốn mươi, một gã trọc đầu, một gã đầu đinh, trên tay hải người đều xăm những hình xăm rất đáng sợ, sau gáy gã trọc đầu còn có một vết thẹo rất ghê người, hai gã có tướng hung ác, vừa nhìn đã biết không phải kẻ lương thiện.
Bọn chúng chính là thành phần xã hội đen của đất nước này, hai gã đó cũng là những nhân vật có máu mặt trong tổ chức, Hạ Hải Dật kết bạn rất rộng rãi, có điều đều không phải những nhân vật có quan hệ làm ăn, mà là những người trong bang hội.
Tối nay Hạ Hải Dật mời bọn họ tới, mục đích chính là để đối phó với Hạ Lăng Sơ.
"Hạ lão đệ, chú yên tâm, việc của chú cứ giao cho tôi, chẳng qua chỉ là để một người không thể tiêu dao trên đời được nữa mà thôi! Những việc như vậy bọn tôi làm còn ít sao?" Trọc đầu vẻ mặt tự tin an ủi.
"Đúng thế, khả năng của hai đại ca tôi đây rất rõ." Hạ Hải Dật ngậm một điếu xì gà, rất có khí thế ông chủ, có tiền chống lưng, hai ông trùm xã hội đen này cũng đối xử với hắn rất khách sáo.
"Nhà họ Hạ các người, người đông cơ nghiệp lớn, nếu như lần này hợp tác thành công, Hạ lão đệ đừng quên phần anh em chúng tôi đấy."
"Không thể nào, sau này, trong tay tôi còn rất nhiều việc cần nhờ tới hai đại ca giúp đỡ!" Hạ Hải Dật cười ha ha.
"Hạ lão đệ, hãy nói thông tin em họ của chú cho chúng tôi biết, chúng tôi cũng cần phải chuẩn bị xem nên ra tay ra sao."
"Hiện tại tạm thời không loại bỏ nó, loại bỏ nó rồi sẽ khó ăn nói với ông tôi, tôi cần các anh giúp đối phó với một người khác trước, à không, là bắt cóc một người."
"Ồ? Ai vậy?"
"Hạ Lăng Sơ có một người phụ nữ quan trọng, hai anh giúp tôi bắt cóc cô ta giấu đi, tôi sẽ có được mọi thứ mà tôi muốn."
"Ý chú là, Hạ Lăng Sơ có thể vì một người đàn bà mà nhường mọi thứ hắn có cho chú?" Gã trọc đầu không tin tưởng hỏi.
"Theo tin tức tôi có được thì Hạ Lăng Sơ đã yêu cô gái đó, tôi tin nó sẽ làm như vậy." Hạ Hải Dật đã nắm được chứng cứ mấu chốt.
Thuộc hạ của hắn đã chụp được mấy tấm hình của Cung Vũ Ninh và Hạ Lăng Sơ, trong hình hai người vô cùng thân mật, Hạ Lăng Sơ rất ít khi thể hiện hành động thân mật như vậy với một cô gái.
Điều đó chứng tỏ, cô gái này đã có địa vị không thể thay thế trong lòng anh ta.
"Rất tốt, bắt một cô gái, việc này rất đơn giản." Gã trọc đầu tự tin nói.
"Cô gái này không có thân thế gì chứ?"
"Chỉ là một họa sĩ nhỏ, tài năng, xinh đẹp, chắc là con gái một ông chủ nhỏ, không cần quan tâm tới cô ta." Hạ Hải Dật không để tâm.
"Vậy khi nào chúng tôi ra tay?"
"Tạm thời chưa cần ra tay ngay, đợi tôi nắm bắt được động tĩnh của Hạ Lăng Sơ, sau đó ra tay, nhất định phải làm nhanh gọn lẹ, không được để ai phát hiện ra." Hạ Hải Dật yêu cầu.
"Yên tâm đi, chúng tôi đã ra tay lúc nào cũng chuẩn." Gã đầu đinh tự tin lên tiếng.
"Được, vậy các anh hãy chuẩn bị, đợi lệnh của tôi, tới khi tài sản của nhà họ Hạ rơi vào tay tôi chắc chắn sẽ không thiếu phần của các anh."
"Vậy chúng tôi chúc mừng Hạ lão đệ trước nhé."
Hạ Hải Dật lập tức vui mừng, ánh mắt thoáng vẻ đắc ý như thể gia sản hàng nghìn tỷ của nhà họ Hạ sắp sửa rơi vào tay hắn.
Buổi sáng.
Khi Cung Vũ Ninh tỉnh dậy, trong mục tin nhắn của điện thoại đã có một dòng tin nhắn mới, giống như một tia nắng ấm áp chiếu lên trái tim cô.
"Nhóc lười, không được ngủ nướng, nhớ phải ăn sáng, anh tới công ty trước, bữa trưa sẽ gửi em địa điểm."
Cung Vũ Ninh nhìn lời chào buổi sáng của Hạ Lăng Sơ, lập tức nảy sinh cảm giác hạnh phúc của một cô gái mới lớn, cô trả lời một câu: "Vâng, em biết rồi, anh chàng bận rộn của em."
Vừa gửi tin nhắn đi xong Cung Vũ Ninh định vào nhà tắm đánh răng rửa mặt thì điện thoại lại đổ chuông.
Cô nhìn thấy là anh gọi tới liền bật cười nghe máy: "Sao vậy?"
"Dậy rồi sao?"
"Vâng, dậy rồi, em không ngủ nướng."
"Ngoan lắm! Vậy hãy gọi bữa sáng đi! Đừng để đói bụng."
"Vâng, hẹn trưa gặp lại!" Cung Vũ Ninh nói xong liền ngắt máy, sau khi đánh răng rửa mặt xong mới gọi bữa sáng.
Lúc này, cửa phòng Cung Vũ Ninh có tiếng gõ cửa, cô hơi sững người, nếu như là bữa sáng thì không nhanh tới vậy.
Cô bước tới lỗ mắt mèo nhìn ra ngoài, thấy người ở ngoài cô không khỏi ngạc nhiên, sao lại tới tìm cô, là Thượng Quan Ngưng Mạn?
Cung Vũ Ninh giơ tay mở cửa, lễ phép cười: "Ngưng Mạn, có việc gì không?"
Người tới chính là Thượng Quan Ngưng Mạn, hôm nay cô trang điểm rất kỹ lưỡng mới tới, tối qua sau khi được Thượng Quan Thần Húc tẩy não một chặp, cô quyết định sẽ thẳng thắn nói rõ với Cung Vũ Ninh, cần cạnh tranh công bằng.
"Tôi có việc muốn nói với cô." Sắc mặt Thượng Quan Ngưng Mạn không mấy thân thiện.
"Được thôi, mời vào!" Cung Vũ Ninh cũng muốn biết cô ta tìm tới muốn nói điều gì?
Thượng Quan Ngưng ngồi trên sofa, lúc này Cung Vũ Ninh đã thay quần áo xong, mặt mới rửa chỉ để mặt mộc tiếp khách. Thượng Quan Ngưng Mạn nhíu mày nhìn cô như thể muốn nhìn xuyên thấu qua gương mặt cô, ngoài cửa ánh sáng rực rỡ chiếu vào, da mặt Cung Vũ Ninh sao có thể đẹp tới mức không hề có lỗ chân lông vậy chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...