Quý An Ninh và Cung Vũ Trạch ba ngày sau còn phải bay về thành phố A một chuyến, vì họ đã xa nhà lâu như vậy cũng cần phải về báo một tiếng, có điều một tuần sau họ lại quay lại để cùng tham gia hôn lễ của Âu Dương Mộng Duyệt và Quý Thiên Tứ.
Âu Dương Mộng Duyệt sắp trở thành cô dâu, hàng ngày đều đắm chìm trong hạnh phúc, những việc trước đây không dám làm bây giờ cô đều đã làm hết một lượt.
Ví dụ như đi dạo phố với Quý Thiên Tứ, ôm anh ở mọi lúc mọi nơi, tận hưởng niềm hạnh phúc của một cặp tình nhân.
Những việc này nếu đặt vào mười ngày trước cô sẽ phải lén lút thực hiện, làm xong sẽ sợ bị phát hiện.
Càng kìm nén cảm xúc lúc này sẽ càng phải trải nghiệm hết lượt, để có thể giải tỏa tâm trạng buồn bực trước đây.
Và cô muốn làm gì Quý Thiên Tứ cũng đều chiều cô, thỏa mãn cô.
Hôm nay, Âu Dương Bộ Vinh nhận được một lời mời tham gia một bữa tiệc, tuy không phải bữa tiệc quan trọng gì, chỉ là một buổi tiệc từ thiện, Âu Dương Bộ Vinh tới tuổi này rồi không còn hứng thú với những buổi tiệc như vậy nữa, vì thế đã dành cơ hội cho con gái và con rể mình.
Âu Dương Mộng Duyệt nhận được tin thì rất vui mừng mong đợi, Quý Thiên Tứ đương nhiên sẽ cùng cô tham gia.
Bữa tiệc diễn ra vào tối ngày thứ hai tại sảnh yến tiệc của một khách sạn vô cùng nổi tiếng, Âu Dương Mộng Duyệt trang điểm rất lộng lẫy, Quý Thiên Tứ cũng mặc comple lịch sự, kết hợp với bộ đầm dạ hội đuôi cá màu xanh sẫm hoàn hảo của cô, hai người nhìn rất xứng đôi.
Mẫu thiết kế đầm dạ hội này của Âu Dương Mộng Duyệt, trước ngực có một khoảng vải xuyên thấu, đính những viên kim cương nhỏ lấp lánh, thấp thoáng, thoáng ẩn thoảng hiện rất quyến rũ.
Có điều đối với Quý Thiên Tứ, thiết kế này rất thử thách cơn ghen của anh, cô là người phụ nữ của anh, anh đương nhiên sẽ có tâm lý không muốn để bất cứ người đàn ông nào khác nhìn cô, Quý Thiên Tứ mấy lần nhìn tới vị trí trước ngực cô, muốn nói tới việc này nhưng lại cố kìm nén.
Dù sao đây chẳng qua là phản ứng tâm lí của anh, so với đầm dạ hội của những người khác, bộ của Âu Dương Mộng Duyệt đã rất kín đáo rồi.
Hơn nữa, đêm nay cô ấy xinh đẹp khiến trái tim anh xốn xang.
Âu Dương Mộng Duyệt khi trang điểm vào sẽ có khí chất quý phái, quyến rũ, vô cùng thu hút sự chú ý của đàn ông.
Quả nhiên, khi Âu Dương Mộng Duyệt khoác tay Quý Thiên Phú bước vào lập tức nhận lấy vô số ánh mắt ngắm nhìn của cánh mày râu xung quanh, có một số ánh nhìn thậm chí toát lên ý muốn tiếp cận.
Quý Thiên Tứ cũng cảm nhận được suy nghĩ của những người đàn ông kia, cánh tay anh lập tức bá đạo ôm lấy eo Âu Dương Mộng Duyệt, mạnh mẽ tuyên bố người phụ nữ này thuộc về anh.
Âu Dương Mộng Duyệt cũng cảm nhận được sự bá đạo của anh, cô bất giác e thẹn ngẩng đầu, đôi mắt lo lanh đắm đuối nhìn anh, cũng muốn dùng ánh mắt nói với anh rằng, đừng lo lắng, trong mắt cô chỉ có mình anh.
"Âu Dương tiểu thư, chào cô, tôi vừa nhận được thiệp mời tới dự hôn lễ của cô, xin chúc mừng!" Một phu nhân quý phái bước tới chào hỏi.
"Chào mừng cô tới tham gia hôn lễ của tôi." Âu Dương Mộng Duyệt ôm bà.
"Vị này là vị hôn phu của cô phải không! Quả nhiên tướng mạo khôi ngô tuấn tú, rất anh tuấn." Quý bà nhìn Quý Thiên Tứ khen ngợi.
Quý Thiên Tứ lễ phép gật đầu, mỉm cười đáp lễ.
"Đúng vậy, anh ấy là vị hôn phu của tôi." Âu Dương Mộng Duyệt khoác tay Quý Thiên Tứ giới thiệu với những người xung quanh.
Lời nói của cô khiến cánh mày râu xung quanh đều nhìn Quý Thiên Tứ với ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, cảm khái anh thật có phúc phận, có thể cưới được con gái duy nhất của gia tộc Âu Dương, điều đó có nghĩa là anh sắp tiếp quản toàn bộ sản nghiệp của gia tộc Âu Dương.
Sau khi chào hỏi với người tổ chức, hai người liền đi tới sảnh buffet, Âu Dương Mộng Duyệt và Quý Thiên Tứ cùng mang đĩa đi chọn thức ăn.
Sau khi chọn xong liền bước tới vị trí gần cửa sổ, bên ngoài cửa sổ sát đất là cảnh đêm rực rỡ ánh đèn, vô cùng hoa lệ, tiếng nhạc du dương bay bổng khiến không khí lúc này càng trở nên diệu kì, Âu Dương Mộng Duyệt cầm ly vang đỏ nhìn người đàn ông ở trước mặt, mọi thứ đều giống như một giấc mơ.
"Em thực sự không ngờ có một ngày có thể ở bên anh." Âu Dương Mộng Duyệt cảm khái.
Từ khi quen biết anh, theo đuổi anh, rồi tới khi hai người bày tỏ tình cảm cô đều lo lắng và thấp thỏm bởi tương lai không đoán biết trước được.
Nhưng bây giờ, giấc mơ của cô đã thành sự thật.
"Trên thế giới này chỉ cần có lòng không việc gì không làm được cả." Quý Thiên Tứ mỉm cười an ủi.
"Lần trước trong bệnh viện, em thực sự rất cảm động vì những việc anh làm cho ông em, Thiên Tứ, lần sau anh đừng như vậy được không, mọi việc nguy hiểm đều phải nói với em, vì em không thể không có anh." Ánh mắt Âu Dương Mộng Duyệt nài nỉ.
Quý Thiên Tứ mủi lòng nhìn cô, nghiêm túc gật đầu: "Được, anh sẽ không làm vậy nữa, sau này có việc gì cũng không giấu em."
Việc anh bị mẫn cảm với thuốc khiến Âu Dương Mộng Duyệt rất sợ hãi, khi đó, anh được đẩy vào phòng phẫu thuật, cô thực sự có cảm giác tuyệt vọng sắp mất đi tất cả, cảm giác đau đớn sống không bằng chết đó cô không muốn phải trải qua một lần nữa.
Ăn được một lát, sảnh yến tiệc cũng bắt đầu vô cùng náo nhiệt, Âu Dương Mộng Duyệt khoác tay anh nói: "Tối nay có vũ hội, khiêu vũ cùng em nhé."
"Chỉ cần em vui, bảo anh làm gì cũng được." Quý Thiên Tự ghé sát vào tai cô nói. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...