Tổng Tài Được Bao Nuôi


Trong cảnh tối giơ tay không thấy năm ngón , Kiều Mộc Du lúc này đang lang thang tiến về phía trước.

Chân trần tái nhợt không ngừng đạp xuống nền đá lạnh buốt đen bóng.

Cậu không biết bản thân của mình muốn đi đâu , giống như có một lực đẩy thúc ép không muốn dừng lại.

Thẳng đến khi trước mặt xuất hiện lại một màn nước mỏng manh ngăn cách có phản chiếu hình ảnh, cậu mới đứng lại.

Bên trong màn nước lớn , cậu nhìn thấy rõ có một bản thân khác đang yên tĩnh bồng bềnh chìm một cách kỳ lạ , toàn thân co lại như con tôm xú , mái tóc dài mềm mượt tùy ý được thả trôi nổi , trên thân chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng mỏng tan to lớn , đem toàn bộ thân hình mảnh khảnh bao trùm.

Cảm nhận được có một ánh mắt nhìn không chút kiên kị , thân ảnh kia khẽ cựa quậy, mi mắt dài dính bọt nước run rẩy mở ra , đôi mắt đen sâu hút phản chiếu tia sáng lọt vào bên đối phương , ánh ra tia kiều diễm mị hoặc , cuốn theo ba phần thanh thoát.

.

- Chào anh , Kiều Mộc Du , em là Diệu Mộc Du.

Lời chào của đối phương khiến cậu thoáng sửng sốt , nghiêng đầu nhìn đạo quan phản chiếu đối diện  ,trên ánh nước hiện ra khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt , đầu qua nhiều lần xạ trị sớm đã không còn nổi một sợi tóc.


Mộc Du đưa tay lên vuốt vuốt má phải lạnh ngắt không còn một chút huyết sắc nào thì cười giễu.

Cậu thoáng trở về biểu cảm nhàn nhạt trước đó , nhìn qua cậu nhóc giống mình 23 tuổi kia , đang muốn hỏi xem rốt cuộc đây là nơi nào , bản thân vì lý do gì mà sống lại , lại còn sống trong thân xác của Diệu Mộc Du.

Diệu Mộc Du trong nước cong môi cười , như hiểu từ trong ánh mắt những điều Kiều Mộc Du còn đang mơ hồ ,tay đặt lên giải phân cách bằng nước khẽ lay động , nhưng thử qua nhiều lần không có cách nào vượt qua để chạm vào đối phương , đành chẹp môi bỏ cuộc.

-Kiều Mộc Du , em và anh đều giống nhau , từ ngoại hình đến sở thích, đều chết rất trẻ ,khi bản thân còn quá nhiều mộng ước chưa hoàn thành ,Anh không cam lòng ,em cũng vậy.

Nhưng cuộc sống của anh khác em , anh tài năng còn em chỉ là người từ tầng lớp thấp nhất xã hội , lại là omega yếu đuối , không có bản lĩnh chống chọi ai cả , nên em nhườn quyền sống lại cho anh , giúp anh bước tiếp.

Kiều Mộc Du nhướn mi : -cậu muốn gì ở tôi?Người xưa có câu , không ai tự nhiên tốt với mình , người tốt không phải đa cấp cũng là phường trộm cướp , cậu không nghĩ việc này đơn giản chút nào.

Diệu Mộc Du lưu luyến nhớ lại cảnh tượng trước trước đây , bản thân đã từng là tiểu hài từ vô lo vô nghĩ , nhấc một tay lên, vuốt ve tàn ảnh như ẩn như hiện của bản thân , thở ra bóng nước thật dài.

- Em không muốn gì ở anh cả , em chỉ muốn anh sống giúp em một đời vui vẻ còn lại , xem như đã tốt lắm rồi.

Kiều Mộc Du hỏi thẳng : - thế người ép chết cậu là ai?Đây mới là trọng điểm.


Nghe câu hỏi của cậu ,tường nước trước mặt không ngừng rung động , ngày càng kịch liệt như sự phẫn nộ trong lòng đối phương.

Diệu Mộc Du sau một thoáng đều không còn nhận rõ nhân ảnh, nước giống như chứa trong chiếc bình thủy tinh vỡ , phút chống nứt toạt mà đổ ập xuống người Kiều Mộc Du.

Kiều Mộc Du bất ngờ không kịp né tránh , trước mắt trở nên tối sầm , không gian mờ mịt khó thở làm cậu nhăn chặt mày ,Cổ họng bị nước tràn vào đau đớn ,giãy dụa muốn hít thở khiến Mộc Du giật bắn trên giường, nghiêng người nôn khan vài tiếng , nhớ lại những lời vẫn còn vang trong mộng, tay run rẩy kịch liệt.

- Người hại chết Diệu Mộc Du là Từ Ngải.

--------Mộc Du tỉnh lại đã là 8 giờ sáng ngày hôm sau.

Cậu nhìn xung quanh phòng đánh giá một lượt , bản thân có một mình đang ở trong phòng ngủ rộng lớn , qua cách bài trí biệt lập thì không khó đoán là kiểu thiết kế của chung cư đắt tiền, nhìn diện tích sơ bộ phỏng đoán qua là nhà này ở một tầng riêng biệt không nghe thấy thanh âm hỗn tạp, cả dãy chỉ có 1 căn.

Cả người giờ phút này vô cùng đau nhức.

Thân thể Mộc Du vì miệt mài quá độ không thể từ trên giường tự đứng dậy , trừ bỏ mùi hương từ máy phun sương trong phòng , cậu còn tinh mũi cảm nhận rõ ràng còn có một hương vị không thuộc về cậu ,là mùi của Alpha hôm qua còn lưu lại.


Hai chân cử động một chút liền co rút đau , quá đáng hơn là phần mông phía sau có cảm giác tê liệt , nhích một chút liền như bị xé ra đau đến nhe răng trợn mắt.

Nhớ đến bản thân trải qua một đêm cuồng hoang với người lạ, trong lòng thầm mắng bản thân không chút vô liêm sỉ đến chục lần , cư nhiên phản ứng lại thành thật xấu hổ.

Trải qua 3 năm nằm liệt trên giường bệnh sớm làm cậu quên mất cảm giác của dục vọng , đến khi sống lại lần nữa liền ném việc bản thân động dục có kỳ ra sau đầu , không chuẩn bị thuốc kiềm chế , hiện tại toàn thân đau nhức.

Làm cậu cảm thấy dễ chịu một chút là thân thể hiện tại vô cùng sạch sẽ , trên người mặc một chiếc áo sơ mi khá lớn , nhìn chất liệu liền biết thuộc hàng cực phẩm được may thủ công.

Nơi hạ thể cũng không có cái loại cảm giác nhớt nháp như hôm qua, xem ra sau khi làm xong , người đàn ông cũng có tí trách nhiệm mang cậu rửa sạch qua, không phải cái loại ăn xong liền vứt bao cao su một bên, kéo đủ quần lên liền phủi sạch bỏ chạy.

Mộc Du chống thắt lưng mỏi nhừ lết xuống ,tiến tới mở tủ quần áo xem xét thử có bộ đồ nào hợp với bản thân hay không , không mở thì thôi , vừa mở ra khiến cậu muốn chửi thề một trận.

Cái tủ nhìn sang trọng như vậy bên trong lại trống rổng, đến cái quần con cũng không có.

Đoán ra chủ nhà không thường xuyên về đây.

Cậu bất lực vỗ trán thở dài , nếu không có quần thì về kiểu gì , một chiếc áo cũng che không hết phần chân thon gầy bị lộ ra ngoài , trên da cơ hồ còn lưu lại nhiều vết hôn ngân cháy cả mắt.

Cảm giác cơ thể bị như đào rỗng một lỗ lớn , Mộc Du không thể làm gì khác đỡ tường hướng nhà vệ sinh bước đi , may mắn trong sọt rác góc nhà vệ sinh còn lưu lại đồ của cậu , không nhìn đến chiếc áo ngày hôm qua cậu mặc bị xé làm đôi , cậu nhặt nhanh chiếc quần bẩn của bản thân mặc vào.


Mộc Du chuẩn bị về nhà, cậu không muốn ngây người tại cái địa phương xa lạ này, ai biết được Alpha kia có trở về hay không,tuy không biết người kia thuộc dạng nào , có chút cảm giác thân thiết nhưng cậu cũng không muốn bị chịu trách nhiệm.

Mộc Du lắc đầu, liền khom lưng xuống vẩy nước rửa mặt.

'Ách~'  một tiếng, Cậu nghiến răng hít một hơi lạnh, thắt lưng cùng gáy vô cùng đau.

Thắt lưng là do tối qua hưng phấn làm tình, còn cổ ?Mộc Du nghĩ đến khi Alpha  cao trào kết tinh, tại tuyến thể của cậu thô bạo dùng răng nanh cắn xuống một cái.

Soi gương, cổ chi chít vết hôn ngân to nhỏ , một vết cắn sâu còn tươi mới đang hiện diện trên gáy , Cậu vẫn không tin được mới động dục một lần liền bị dấu hiệu.

Người này là cẩu chắc, cắn vết lớn như vậy.

Tuy rằng bản thân có thể vì người yêu mà thủ tiết , nhưng lại không thuộc dạng bảo thủ về mặt sinh lý , lúc trước còn làm phó tổng , cậu vẫn tùy ý 419 sòng phẳng , nhưng chưa từng bị đánh dấu , nhìn dấu răng trên cổ cảm thấy có chút quá đáng , cậu còn chơi chưa có đủ , còn chưa có giao lưu tận hưởng cuộc sống.

Mặc kệ !! Về nhà trước rồi tính sau!!Mộc Du thằng hướng đến chiếc thang máy ngay cửa để rời đi ,may mắn hậu hết cửa chung cư đều có mã khóa bên ngoài , từ bên trong mở ra không cần nhập hay dùng chìa, khi cửa khép vào lề sẽ tự động vang lên tiếng pip máy móc xác nhận khóa thành công, một đường xuống đại sảnh không gặp chướng ngại gì , tuy thỉnh thỏa bắt gặp một số người đang cầm giỏ đi chợ , thỉnh thoảng sẽ quay lại nhìn cậu , thì thầm to nhỏ với người bên cạnh xem dáng đi kì quái là bị bệnh gì , còn lại vô cùng thuận lợi.

Cậu không để ý rằng , sau khi khuất bóng ở cửa đại sảnh , từ thang cuốn phía tầng trệt đi lên , một người đàn ông mặc quân trang , tuy đeo kính râm che nửa khuôn mặt nhưng không cách nào áp chế khí tức cao ngạo và lạnh lùng, tay cầm theo túi thức ăn lớn , đi vào trong thang máy mà cậu mới sử dụng qua , lên tầng cao nhất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui