Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người


Sáng sớm, Thượng Quan Nam Trì một mình lái xe chạy đến nhà bà ngoại Ôn Tiểu Nhã.Thấy anh, bà ngoại ngạc nhiên:"Nam Trì, cháu đến rồi, có chuyện gì sao? Làm sao Tiểu Nhã lại không trở về cùng cháu thế?Thượng Quan Nam Trì hỏi:"Bà ngoại, Tiểu Nhã còn chưa trở về sao? Cô ấy trốn khỏi nhà, cháu lại không liên lạc được với Tiểu Nhã.

Cháu cứ nghĩ cô ấy sẽ đến chỗ bà?"Bà ngoại lắc đầu:"Sau khi Tiểu Nhã trở về, đừng nói là tới thăm bà, ngay cả một cuộc điện thoại con bé cũng không gọi."Thượng Quan Nam Trì nói:"Vậy cháu về trước đây.

Nếu cô ấy có tới đây, hoặc là có gọi điện cho bà, bà để Mãn Nhiên thông báo cho cháu."Bà ngoại trả lời:"Được, đợi con bé tới đây, bà nhất định sẽ mắng nó tỉnh!"Thượng Quan Nam Trì cười cười.

Anh tạm biệt bà ngoại Ôn Tiểu Nhã, sau đó lái xe về thành phố.Về đến nhà, Thượng Quan Nam Trì một mình ngồi uống rượu.


Anh uống đến mức say mèm, đem ly rượu rơi vỡ mất mấy cái.Vú Phương có chút sợ hãi khi nhìn Thượng Quan Nam Trì như vậy.

Bà nhanh chóng lấy điện thoại, gọi cho Thượng Quan Uyển Nhi cầu cứu.Nghe xong, Thượng Quan Uyển Nhi quay sang nói với bà nội:"Bà nội, cháu trai lớn của bà uống rượu xong rồi phát điên kìa.

Bà có muốn đi xử lí anh ấy không?"Bà nội nhíu mày:"Đúng là không để người khác bớt lo! Đợi bà thấy nó, nhất định sẽ đánh một trận."Thời điểm Thượng Quan Uyển Nhi và bà nội đến nơi, họ đã nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì toàn thân ướt nhẹp, mặt mày đau khổ.Bà nội đau lòng hỏi:"Nam nhi, cháu làm sao thế này."Thượng Quan Uyển Nhi lo lắng:"Bà nội, bà cẩn thận mảnh thủy tinh dưới chân."Bà nội sốt ruột:"Cháu mau xem anh cháu đi.

Đây là làm sao thế?"Thượng Quan Uyển Nhi vỗ vỗ mặt anh trai.

Thấy biểu tình thống khổ của anh, cô bảo:"Bà nội cầm túi giúp cháu với, cháu nâng anh ấy lên."Thượng Quan Uyển Nhi phải dùng hết sức bình sinh để nâng Thượng Quan Nam Trì, sau đó lại cắn răng đỡ anh trai ra ngoài.Trước khi đi, cô không quên nhắc nhở:"Vú Phương, giúp bọn con dọn sạch phòng nhé!"Nâng Thượng Quan Nam Trì lên xe xong, Thượng Quan Uyển Nhi vừa thở hổn hển, vừa nói với bà nội:"Chúng ta đưa anh trai đi bệnh viện kiểm tra đi ạ.

Cháu sợ anh ấy xảy ra chuyện không may."Tới bệnh viện, Thượng Quan Uyển Nhi gọi bác sĩ tới đưa anh trai đi, sau đó chạy tới quầy làm thủ tục nhập viện.Đợi làm xong, cô ấy mới quay lại chờ tin tức của Thượng Quan Nam Trì cùng với bà nội.Bà nội cau mày:"Sao Tiểu Nhã vẫn chưa thấy tới?"Thượng Quan Uyển Nhi tùy tiện đáp:"Tám chín phần là lại cãi nhau.

Hai người bọn họ hai ngày ba bữa lại nháo, cháu cũng quen rồi..."Bà nội thở dài:"Vậy chỉ có thể chờ anh cháu tỉnh lại thôi."Lúc này, bác sĩ bước ra, bảo:"Hiện tại bệnh nhân đã không sao.

Có lẽ do mấy ngày chưa ăn gì, lại uống rượu vào nên mới bị đau bao tử.


Hai người nhớ chú ý vấn đề ăn uống của bệnh nhân, đừng để lại xảy ra trường hợp này."Thượng Quan Uyển Nhi nói:"Vâng, cảm ơn bác sĩ."Rồi cô quay sang nhìn bà nội, thắc mắc:"Bà, mấy ngày nay anh cháu làm gì thế, râu mọc dài cũng không thèm cạo?"Bà nội trả lời:"Bà cũng không rõ.

Có lẽ cháu nên đi hỏi anh cháu, xem xem tại sao nó thành như vậy."Mãi đến sáng ngày hôm sau, Thượng Quan Nam Trì mới dần dần tỉnh lại.Bà nội biết tin liền chạy tới, nghẹn ngào bảo:"Nam nhi, sao cháu lại ngốc như vậy, cháu muốn tìm đường chết à?"Thượng Quan Nam Trì nói:"Bà nội, cháu xin lỗi, làm người lo lắng rồi.

Cháu có chút đói, muốn ăn một ít thức ăn."Xa Chính Hiên tiến lên:"Lão đại, anh muốn ăn gì? Anh cứ ra thực đơn đi, em sẽ tìm mua cho anh.""Tùy ý đi, không phải bánh quy là được."Thượng Quan Nam Trì nói.Xa Chính Hiên gật đầu:"Thế anh chờ chút, em lập tức đi mua."Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày:"Anh, anh nói thật với em và bà đi, chuyện hôm qua là thế nào?"Mãi không thấy Thượng Quan Nam Trì trả lời, bà nội liền cất tiếng:"Nam nhi, cháu mau nói thật cho bà nghe đi."Thượng Quan Nam Trì cúi đầu, nói:"Bà nội, không có chuyện gì đâu."Thượng Quan Uyển Nhi hừ lanh:"Anh cho rằng bẳn thân không nói thì em không tra được? Tối qua em đã gọi cho nhị ca, anh ấy nói cho em nghe toàn bộ rồi!"Ba nội khó hiểu nhìn Thượng Quan Uyển Nhi:"Cháu đã biết à?"Thượng Quan Uyển Nhi nói:"Bà cứ tự mình hỏi anh ấy đi"Bà nội nói:"Anh cháu không muốn nói, cháu giúp anh trả lời đi.""Bà nội, Ôn Tiểu Nhã muốn phá thai, cô ấy muốn làm đứa bé biến mất.

Hơn nữa, Ôn Tiểu Nhã còn lừa tiền của anh trai cháu rồi mới chuồn đi..."Bà nội lắc đầu:"Bà thấy Tiểu Nhã không phải người như vậy, có phải ở giữa còn có hiểu lầm không?"Thượng Quan Nam Trì vươn tay lấy áo khóa đặt ở tủ đầu giường, sau đó anh rút một tờ giấy đưa cho bà nội xem.Bà nội bảo:"Bà không nhìn được, Uyển Nhi mau giúp bà đọc đi."Thượng Quan Uyển Nhi cầm tờ giấy đọc to.

Đợi một lúc, cô nàng mới:"Lần này bà đã tin chưa!"Bà nội đau lòng:"Thật sự là làm bậy mà! Đứa bé đã lớn thế này, sao Tiểu Nhã có thể làm thế chứ."Thượng Quan Uyển Nhi nói:"Bà nội, bà không nghe rõ sao? Ý của cô ấy chính là, anh trai cháu làm cô ấy tức giận, thế nên cô ấy quyết định ném đứa nhỏ."Thượng Quan Nam Trì cũng lên tiếng:"Là cháu nói cô ấy hám giàu, coi trọng tiền của cháu nên cô ấy mới vậy.

Bà nội, cháu lúc đó không cố ý mà, chỉ là do tức giận nên mất khống chế thôi."Bà nội buồn bực:"Nam nhi, cháu nói vợ mình như thế, con bé có thể không giận sao?"Rồi mà chỉ anh, mắng:"Cháu đúng là làm bà tức chết! Cháu mà để Tiểu Nhã xảy ra chuyện, bà sẽ đuổi cháu ra khỏi nhà."Ôn Tiểu Nhã còn chưa ra khỏi cửa đã hắt xì.


Cô vuốt vuốt bụng to của mình, bảo:"Bé cưng, có lẽ ba ba con đang mắng mẹ đó.

Nhưng mà không sao, ba ba con cũng đâu tìm được chúng ta.

Đợi lát nữa mẹ lại phải đưa con đi kiểm tra rồi."Nói xong, Ôn Tiểu Nhã cầm theo túi xách, vui vẻ đi tới bệnh viện.Kiểm tra xong, cô hỏi:"Bác sĩ, đứa nhỏ có khỏe không? Sao tôi cứ cảm thấy đứa nhỏ muốn ra rồi?"Bác sĩ nói:"Mặc dù cô mới sáu tháng, thế nhưng theo kết quả, cô đã có dấu hiệu sinh non rồi.

Tôi đề nghị cô chuẩn bị tâm lí, tùy thời làm tốt công tác chào đón đứa nhỏ."Ôn Tiểu Nhã gật đầu:"Vâng, tôi nhớ rồi."Cô lại nói tiếp:"Bác sĩ có thể cho tôi xin danh thiếp không, sau này có chuyện tôi cũng tiện liên lạc?"Bác sĩ đưa cho Ôn Tiểu Nhã một cái danh thiếp, sau đó kê cho cô chút thuốc an thai.Nhận thuốc xong, Ôn Tiểu Nhã cười nói:"Cảm ơn rất nhiều, bác sĩ Trương."Rồi cô cầm theo túi thuốc, bình thản đi về nhà.-----Editor: Trịnh Tô Nguyệt (Tiểu Bạch)Cập nhật 16.9.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận