Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người


Qua mấy ngày.

Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, hôm đó em nhìn gần thấy Thượng Quan Nam Trì đẹp trai hơn trên tivi luôn, chị phải cố lên nha!"Tô Thiến Thiến nói: "Dù gì bây giờ chị cũng đã trở về, chị đảm bảo sẽ dùng hết mọi cách kéo anh ta về phía chị."Tiểu Vũ nói: "Em ủng hộ chị.

Hôm đó chị té xỉu, em nhìn thấy anh ta vẫn quan tâm chị đó."Tô Thiến Thiến nói: "Hôm đó là chị cố tình đấy."Tiểu Vũ nói: "Em còn tưởng là chị bị bệnh thật.


Làm em lo lắng một trận hà."Tô Thiến Thiến nói: "Sau này em nói chị té xỉu nhiều lần mà kiểm tra không tìm ra nguyên nhân nhé.

Chị tin là Thượng Quan Nam Trì sẽ không bỏ mặc sống chết của chị."Tiểu Vũ nói: "Được thôi, sau này em sẽ giúp chị mà.

Chị Thiến Thiến, em thấy chị với anh ta mới là một đôi ấy.

Nhìn anh ta không hợp với vợ sắp cưới kia chút nào."Tô Thiến Thiến nói: "Em đừng tưởng cô ta không có gì, cô ta còn cái bụng có thể mang thai đó, giờ cũng mang con của anh ấy rồi kìa, lúc này Thượng Quan Nam Trì đều nghe lời cô ta hết."Tiểu Vũ nói: "Ngày hôm đó không phải chính chị ta nói với phóng viên rằng, chị ta ủng hộ quan hệ bạn bè giữa chị và anh ta ư? Sau này chị cứ lấy lý do này, đến gần anh ta hơn, lỡ đến lúc chị ta gây khó dễ cho chị thì kêu phóng viên viết chị ta sống hai mặt."Tô Thiến Thiến nói: "Đây là ý kiến hay nha, đến lúc đấy cô ta nhìn chị đuổi theo Thượng Quan Nam Trì thì chỉ còn biết giận hờn mà không dám nói gì đâu."Tiểu Vũ nói: "Đỉnh."Bên Thượng Quan Nam Trì.


Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, chị dâu, em ra ngoài chơi nha."Thượng Quan Nam Trì nói: "Uyển Nhi, bà nội muốn em ở cùng anh chị là muốn em chăm sóc tốt cho Tiểu Nhã, ngoại trừ hai ngày mới tới còn tốt sau liền mất hút, thời gian gần đây anh muốn gặp mặt em cũng khó thế, mỗi ngày em đi đâu vậy hả."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, hiện tại anh cùng chị dâu không phải đã tốt rồi à? Em còn phải lo cho chung thân đại sự của mình nữa! Anh lại muốn em ở nhà cùng hai người, rồi ai còn nói chuyện yêu đương với em nữa."Thượng Quan Nam Trì nói: "Em thật sự qua lại với Chính Hiên rồi?"Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Tất nhiên, anh cũng rõ mà, em vẫn luôn thích anh ấy, hiện tại anh ấy là người theo đuổi em, còn cho là em nói xạo nữa à?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Tới tiến độ nào rồi em còn cho tình yêu là theo đuổi à."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Tiến độ tốt lắm, nhưng không giống anh với chị dâu đâu, không đuổi kịp hai người, anh yên tâm đi."Thượng Quan Nam Trì nói: "Em nói gì, bọn em đã tới bước đó luôn rồi sao, cái tên Xa Chính Hiên này dám không để nhà mình vào mắt mà, tới bây giờ anh còn chưa nghe cậu ta nói lời nào."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, nếu theo cách anh nói thì anh cũng không xem người nhà của chị dâu ra gì cả, huống hồ bây giờ chị ấy đã mang thai con của anh mà anh không đề xuất chuyện cưới xin gì hết."Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh đang nói chuyện của em, em đừng lách qua chuyện của anh."Ôn Tiểu Nhã nói: "Uyển Nhi, em đi đi! Chị không sao mà, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh của em mỗi ngày thì có kết hôn hay không cũng giống nhau thôi, em nhìn anh chị bây giờ không giống đôi vợ chồng hay sao?"Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, em yên tâm, anh nhất định để em mặc áo ước gả cho anh, chỉ là hiện tại chưa đúng lúc, giờ em đâu thể mặc áo cưới được, rồi kết hôn cũng lộn xộn lắm, anh còn sợ em mệt."Tiểu Nhã nói: "Dạ, em hiểu mà."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Em đi đây, hai người tiếp tục anh anh em em đi."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, anh cũng nên đi làm rồi, buổi chiều sẽ về sớm, bọn mình ra ngoài ăn cơm."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được, em ở nhà chờ anh."Sau khi Thượng Quan Nam Trì rời đi, Ôn Tiểu Nhã đang xem TV thì Ôn Bối Bối liền gọi điện thoại tới.

Nói: "Chị, chị đang ở nhà một mình sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Đúng thế, em làm sao vậy?"Ôn Bối Bối nói: "Chị về nhà chơi không? Em tới đón chị."Ôn Tiểu Nhã nói: "Em có chuyện gì muốn xin xỏ đúng không!"Ôn Bối Bối nói: "Không có mà, ba mẹ bảo chị ở một mình chắc sẽ chán lắm, cho nên muốn kêu chị về chơi, hiện tại em cũng được nghỉ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy được rồi! Chị tự bắt xe tới."Ôn Bối Bối nói: "Dạ."Chờ Ôn Tiểu Nhã đến Ôn gia cũng sắp tới giờ ăn cơm.Kỳ Mỹ Cầm nói: "Tiểu Nhã, hôm nay dì có làm mấy món ăn, không biết có hợp khẩu vị của con không.

Trước giờ dì không quan tâm con thích hay không thích ăn gì, đó là lỗi của dì."Ôn Tiểu Nhã nói: "Dì, chuyện đã qua rồi không cần nhắc lại, con cũng không kén ăn lắm."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Vậy là tốt rồi, ăn cơm thôi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Dì, người giúp việc đâu hết rồi? Sao để dì tự nấu thế."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Dì cho họ nghỉ việc rồi, dù sao dì cũng không có việc gì làm, liền ở nhà dọn dẹp cũng được, sau này cơm sẽ do dì làm."Ôn Tiểu Nhã nói: "Dì, dì thay đổi nhiều quá."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Thật ra, lúc trước dì làm thế với các con là sợ các con bắt nạt Bối Bối, để bảo vệ con bé nên dì bắt buộc phải sắc đá, muốn che chở nó, lâu dài rồi nên càng quá.

Hiện tại dì ngẫm lại, dì của trước kia đúng là đáng hận."Ôn Tiểu Nhã nói: "Dì, con biết người làm mẹ luôn không muốn con của mình bị ức hiếp, con có thể hiểu dì mà, quá khứ cứ để nó qua đi.


Về sau chúng ta vẫn là người một nhà."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Tiểu Nhã cảm ơn con có thể tha thứ dìÔn Bối Bối nói: "Mọi người đừng nói chuyện không vui nữa, mẹ, Tiểu Hằng đâu? Em ấy không ăn cơm sao?"Kỳ Mỹ Cầm nói: "Mẹ vừa rồi gọi điện thoại, nói với nó Tiểu Nhã sẽ trở về ăn cơm, nó đáp sẽ về!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Chúng ta cứ ăn cơm trước đi không cần chờ em ấy đâu."Lúc này Ôn Hằng về tới nói: "Chị, chị như thế là quá đáng lắm đấy, em còn chưa về đã muốn ăn trước."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Tiểu Hằng, con nhanh rửa tay rồi ăn cơm."Bốn người vừa trò chuyện vừa ăn, Ôn Bối Bối nói: "Chị, lần trước chị dùng tiền anh rể thế có bị nói gì không!"Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có! Anh ấy nói lần sau còn muốn mời bọn em đi mua nữa."Ôn Bối Bối nói: "Kẻ có tiền đúng là mạnh, em hâm mộ chị lắm đó."Ôn Tiểu Nhã nói: "Em đừng hâm mộ chị, chị cũng có chút phiền lòng."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Tiểu Nhã, sao vậy con, hai đứa cãi nhau sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có, nhưng trong lòng có chút không ổn."Ôn Bối Bối nói: "Chị sợ anh rể sẽ tìm bạn gái cũ sao?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Ừ, em cũng biết đó, bạn gái cũ của anh ấy có điều kiện rất tốt."Ôn Bối Bối nói: "Không có việc gì, cứ cho là anh rể đi tìm cô ta đi, chị vẫn còn nhà mình để về mà!"Ôn Tiểu Nhã không nói chuyện, một bữa cơm cứ như vậy ăn no.

Ôn Tiểu Nhã: "Con đi ngủ một chút, Thượng Quan Nam Trì nói đưa con đi ra ngoài ăn cơm chiều."Ôn Bối Bối nói: "Chị, chiều em đưa chị đi."Ôn Tiểu Nhã nói: "Ừ!"Kỳ Mỹ Cầm nói: "Bối Bối, con đưa Tiểu Nhã về rồi về ngay, đừng có đi ăn cơm, như vậy sẽ làm Thượng Quan Nam Trì không được tự nhiên."Ôn Bối Bối nói: "Mẹ, anh rể có cái gì không được tự nhiên đâu! Con làm bóng đèn còn chẳng cảm thấy ngại thì anh ấy có làm sao đâu."Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có việc gì, ăn cơm cùng cũng được! Chị đi ngủ, chờ chiều tới nhớ rõ gọi chị."Ôn Bối Bối nói: "Được ạ."-----*tym*----Editor: AlissaCập nhật 2.9.2021 tại dembuon chấm vn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận