Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Editor: May
Lạc Ương Ương thử tránh thoát tay của Thuần Vu Thừa, lại phí công vô dụng, tức giận nhìn anh nói: “Tôi không quen biết anh, anh có việc gì không?”
“Anh không có việc gì.” Thuần Vu Thừa vẫn bắt lấy không buông như cũ, “Nhưng Phong Thánh có chuyện!”
“Anh ta có chuyện gì?” Ấn đường Lạc Ương Ương nhảy dựng.
Thuần Vu Thừa thật sự nhận thức Phong Thánh?
“Em trở về phòng bệnh đi, chờ lát nữa anh bảo người đưa quần áo tới đây cho em.” Thuần Vu Thừa buông tay Lạc Ương Ương ra.
Anh nói xong liền đi về phía cầu thang, đi từng bước một xuống, không hề để ý tới Lạc Ương Ương.
Lạc Ương Ương nhìn Thuần Vu Thừa nói đi là đi, đứng ngốc ở tại chỗ, không biết là hiện tại liền rời đi bệnh viện, hay là nghe Thuần Vu Thừa đi trở về phòng bệnh.
“Đúng rồi, tháng sau là sinh nhật anh, em cũng tới nha.” Giữa chỗ rẽ cầu thang, Thuần Vu Thừa đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn Lạc Ương Ương còn đứng ở cửa cầu thang.
“……” Lạc Ương Ương nhìn anh, không đáp ứng cũng không cự tuyệt.
Thuần Vu Thừa tựa hồ cũng không muốn chờ cô trả lời, anh nói xong liền tiếp tục xuống lầu.
Lần ngoài ý muốn này, đợi khi Lạc Ương Ương trở lại nhà họ Phong, một chút sóng gió cũng không nhấc lên.
Tựa hồ trừ bỏ cô và Phong Thánh, không ai biết chuyện cô nửa đêm đau bụng kinh bị đưa đến bệnh viện.
Hôm sinh nhật Thuần Vu Thừa, Phong Thánh đến cửa Học Viện Điện Ảnh đón Lạc Ương Ương tan học, hoàn toàn không cho cô cơ hội không đi.
Phong Thánh trước mang Lạc Ương Ương đi mua lễ phục, ngay sau đó đánh xe tới cảng, hai người lên một chiếc du thuyền xa hoa.
“Tôi có việc, cô tự chơi.” Vừa lên du thuyền, Phong Thánh liền tính toán nuôi thả Lạc Ương Ương.
Hai người bọn họ, không thích hợp cùng nhau xuất hiện.
“À.” Lạc Ương Ương mặc váy công chúa màu hồng đào, có chút khẩn trương nắm làn váy chỉ tới đùi, ngoan ngoãn gật đầu.
Phong Thánh xoay người rời đi, đi hai bước lại quay đầu lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...