Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Editor: May
Từ cưỡng bức thương tổn cô giam cầm cô, đến bức cô đáp ứng làm bạn gái anh, lại đến bây giờ buộc cô cho anh một đáp án.
Đi tới một bước này, chủ đạo hết thảy đều là anh, anh thậm chí chưa từng suy xét ý nguyện chân thật của cô như thế nào, liền vẫn luôn đang ép bách cô đuổi kịp bước chân của anh.
Anh đi đến quá nhanh quá gấp, cô quá bị động bị anh một mực dắt đi, có lẽ sẽ làm cô đến không gian thở dốc cũng không có.
Sau này, anh sẽ thả chậm bước chân, trước để cô đuổi kịp anh, lại để cô đứng ở bên cạnh anh, tự nguyện đi theo anh.
Anh sẽ chuyển biến sách lược, duy nhất không thay đổi chính là, anh tuyệt không buông tay cô ra.
Phong Thánh giống như hứa hẹn lời thề, không nhanh không chậm vang lên ở gió đêm lạnh co rúm.
Ngữ khí nhìn như không chút để ý của anh, nhưng tuyết tùng một bên cũng giống như bị chấn động đến, tuyết đọng dày nặng trên tùng diệp, lại có thể không hề báo động trước rơi xuống một đoàn nhỏ.
Trong không khí không tiếng động có chút vi diệu.
Tầm mắt hai người va chạm ở trong không trung, quấn quýt si mê, trong không khí nhiệt độ băng tuyết ngập trời lại lạnh băng, cũng khó có thể ngăn cản tình tố lửa nóng trong mắt hai người.
Mắt đen lãnh trầm và ánh mắt sáng thuần tịnh giao hội, ánh mắt nhìn như nhu tình mật ý, lại song song cường thế như cường đạo, thông qua đôi mắt cửa sổ tâm linh này, đang một chút một tấc đoạt lấy cắn nuốt linh hồn đối phương.
“Thánh hỗn đản, em có từng nói qua hay chưa, anh khốn kiếp đến thật soái khí.” Ánh mắt Lạc Ương Ương thật sâu mà ngưng nhìn Phong Thánh, anh soái đến làm cô không dời tầm mắt được, khiến cô cam tâm tình nguyện trầm luân ở trong nhu tình do một tay anh chế tạo ra.
Nhìn mắt đen có tất cả lực hấp dẫn tựa như sao trời cuồn cuộn của anh, cô không ức chế được muốn cứ như vậy trầm luân xuống, cho dù vạn kiếp bất phục.
Cho dù vạn kiếp bất phục, chỉ cần có anh ở đây, cô liền không phải cô độc.
“Chưa từng nói.” Phong Thánh thật sự cẩn thận nhớ lại một chút, sau đó anh thật đáng buồn phát hiện, vật nhỏ trước nay đều chưa từng khen anh.
Vì để cô nhìn thẳng vào, khắp toàn thân anh đều là ưu điểm, anh được khen từ nhỏ đến lớn trước nay đều không cần tự kỷ, mặt lạnh có chút không được tự nhiên kiêu ngạo nói: “Soái là trời sinh, có làm em muốn ngừng mà không được không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...