Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Editor: May
Đóng cửa xe, khi Phong Hành đang chuẩn bị đi tới sân quay phim bên cạnh, mắt đào hoa đột nhiên ngoan lệ.
Theo tầm mắt khả nghi nhìn qua, Phong Hành nhìn một chút liền thấy được Mã Phong.
Mã Phong cũng không có ý tứ né tránh, cứ như vậy thẳng tắp đối diện với Phong Hành.
Nhìn thấy Mã Phong ở phim trường, Phong Hành tựa hồ sửng sốt trong chớp mắt, nhưng nháy mắt tiếp theo tựa hồ lại cảm thấy đây không có gì kì quái.
“Phao Phao, người nọ là của đoàn phim các người sao? Sao trước kia chưa từng thấy qua?” Phong Hành cầm kính râm, kính râm trong tay tùy tiện chỉ, liền chỉ về phía Mã Phong.
“Anh nói cái mặt than kia sao.” Theo hướng Phong Hành chỉ, Phao Phao rất nhanh thấy được Mã Phong, “Anh ta nói anh ta là trợ lý của Ương Ương.”
“Trợ lý?” Phong Hành hơi nhướng mày, ý cười nghiền ngẫm nơi khóe miệng càng sâu.
Phong Thánh đủ hạ vốn gốc, lại có thể điều người này tới làm trợ lý cho Lạc Ương Ương, có thể quá nhân tài không được trọng dụng rồi không.
“Anh cũng cảm thấy không giống trợ lý đúng không?” Trong gió lạnh sưu sưu, Phao Phao đến gần Phong Hành vài phần, nói nhỏ nói.
“Cũng?” Phong Hành nhướng mày bên kia lên, buồn cười nhìn Phao Phao, “Vậy anh cảm thấy anh ta giống cái gì?”
“Không biết, dù sao nhìn không giống trợ lý, ánh mắt kia tôi đều không dám nhìn thẳng.” Phao Phao thật thành nói ra ý nghĩ của mình.
Phong Hành nghiêng mắt liếc Phao Phao một cái, nếu tư liệu anh điều tra không sai, Phao Phao không dám nhìn thẳng Mã Phong cũng bình thường.
Đó chính là nhân vật bò ra từ đống người chết, nếu Phao Phao dám chỉ vào mũi anh ta mắng, anh ngược lại phải lau mắt mà nhìn với Phao Phao.
“Chỉ mình anh ta làm trợ lý?” Phong Hành nhanh chóng nhìn một vòng phim trường chung quanh, phát hiện nhân vật khả nghi cũng chỉ có một mình Mã Phong.
“Hai người, còn có một người……” Phao Phao vừa nói vừa tìm kiếm ở phim trường, nhưng nhìn vài vòng cũng không thấy được một trợ lý khác, “Phỏng chừng mắc tiểu chạy lên núi phóng nước rồi.”
Liền ở vài phút trước, anh còn nhìn thấy một trợ lý khác Lạc Ương Ương, sao nháy mắt đã không thấy tăm hơi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...