“Tối hôm đó, tôi thực sự không nhớ gì cả” Thẩm Ngọc Lam nói thật, đêm hôm đó, cô không nhớ gì cả, căn bản xảy ra chuyện gì cô cũng không biết.
Nếu như không phải cơ thể cô đau nhức, cô còn có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng, Ninh Nhất Phàm lại híp híp mắt, ngón tay thon dài lướt qua mặt cô: “Ý là, bây giờ muốn tôi chứng minh cho em xem sao?”
"Chứng...!minh?” Cái này, Thẩm Ngọc Lam nhất thời phản ứng kịp, kéo chăn lên đắp lên người, đầu lắc như trống bỏi.
“Anh đừng có mà chuyển đề tài, anh nói đi, tại sao anh.”
Người đàn ông mím môi mỏng, trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Bởi vì, sau khi tôi bị người ta đánh thuốc, lấy đi tinh trùng, sau khi thụ tinh nhân tạo với một người phụ nữ thì có Ninh Thiên Vũ.
Do đó, làm cái loại chuyện này trong đầu tôi đều là Ninh Thiên Vũ, hoàn toàn không làm được.”
Thẩm Ngọc Lam lúc đầu còn bị chấn động, sau đó ôm bụng cười to, trong đầu đều là Ninh Thiên Vũ sao? Ha ha.
Chỉ là cười được một nửa cô đột nhiên ngừng lại, nửa người ngồi dậy, nhìn Ninh Nhất Phàm, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc hỏi: "Anh, anh vừa mới nói, Ninh Thiên Vũ là sau khi anh bị người ta hạ thuốc, lấy tinh trùng, cùng với một người phụ nữ thụ tinh nhân tạo, mới có?” Cô cảm thấy giọng nói của mình run lên.
Cô ngồi dậy, nửa quỳ trên giường, nhìn thẳng vào Ninh Nhất Phàm, cả thần kinh đều căng thẳng: “Vậy, ý của anh là, anh cũng không biết mẹ của Ninh Thiên Vũ là ai? Anh càng không phải cam tâm tình nguyện làm như vậy?”
Ninh Nhất Phàm cau mày lại, cảm thấy khó hiểu trước phản ứng của cô, nhưng vẫn gật gật đầu, sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Là ba tôi cho người làm nhưng ông cũng không chịu nói cho tôi biết người phụ nữ đó là ai, cũng không nói tại sao lại làm như vậy
Thẩm Ngọc Lam lại bị chấn động, ngã ngồi xuống giường, vậy là ba của Ninh Nhất Phàm tìm đến mẹ của cô? Thương lượng để cô mang thai Ninh Thiên Vũ sao?
Tại sao chứ? Cô thực sự không hiểu, làm một người ba có thể vì nguyên nhân gì mà có thể làm như vậy với con trai của mình chứ?
Mà Ninh Nhất Phàm khỏe mạnh như vậy, muốn có con thì cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, vả lại khi đó còn có Cao Nhã Uyên, cô ta sao có thể cho phép ba của Ninh Nhất Phàm làm điều đó chứ?
Người đàn ông mình yêu cùng với người phụ nữ khác cùng có chung một đứa con, đổi lại là cô, cô tuyệt đối không có cách nào tiếp nhận được...
Tại sao lại muốn làm như vậy? Tại sao chứ? Vả lại, đưa tinh trùng cho người phụ nữ ấy, rõ ràng chính là Cao Nhã Uyên.
Cao Nhã Uyên...!Ba của Ninh Nhất Phàm...!Mẹ cô...!Thị trấn S và thành phố C cách xa ngàn dặm, sao ba của Ninh Nhất Phàm có thể tìm đến được bên kia chứ?
Lẽ nào ông ta và mẹ mình quen biết nhau sao? Cô bị suy đoán này của mình làm cho choáng váng.
Rốt cuộc chuyện này là sao chứ?
Cô ôm đầu, đầu óc trở nên rối bời, cô vốn dĩ dự định, nếu có một ngày nào đó, cô có cơ hội trực tiếp gặp mặt Ninh Nhất Phàm sẽ hỏi anh rõ ràng về chuyện này.
Sau khi hỏi xong, cô có lẽ là có thể khôi phục lại dung mạo thực sự của mình còn có thể nhận lại Ninh Thiên Vũ..
Nhưng rõ ràng là ngay cả Ninh Nhất Phàm cũng không biết rõ, nói như vậy chuyện này trong chốc lát không thể lý giải được.
“Em làm sao vậy?" Ninh Nhất Phàm nhìn cô chằm chằm, thấy cô một lát lại nhíu mày, một lát lại vò đầu, khó hiểu lên tiếng hỏi.
Thẩm Ngọc Lam ngẩn người, cắn cắn môi ngẩng đầu lên, nhìn Ninh Nhất Phàm lắc đầu: “Không có gì, tôi chỉ là, chỉ là, trước kia nghe người ta nói chuyện của Ninh Thiên Vũ, lúc đó cảm thấy Thiên Vũ thật đáng thương, tôi còn cho rằng...!cho rằng, anh biết mẹ ruột của Ninh Thiên Vũ là ai, cũng biết làm sao mà có được thằng bé, lại không nghĩ rằng, anh cái gì cũng không biết”
Cô nói năng lộn xộn giải thích.
Nhưng Ninh Nhất Phàm cũng không có nghi ngờ cô, bởi vì tình cảm của cô đối với Ninh Thiên Vũ, có phản ứng như vậy quả thực rất bình thường.
Xoa xoa đầu cô, đứng lên nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, đợi nó lớn hơn một chút nữa, tôi sẽ để thằng bé tự đi hỏi ông nội của nó”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...