Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Kiều Việt Dương nhìn con trai, thở dốc.
Ông còn chưa kịp lên tiếng, Kiều Mộ Trạch lạnh lùng nói: “Người hãm hại ba mẹ của Trang Noãn Noãn năm đó chính là chú của con Kiều Huy Dương đúng không?”
Cả người Kiều Việt Dương lập tức như bị thứ gì đó đập mạnh, ông lảo đảo bám lấy mép giường, thật sự không ngờ con trai mình lại có thể nhìn thấu tất cả chuyện này nhanh như vậy: “Mộ Trạch… sao con lại nghĩ là chú con?”
Kiều Việt Dương nhìn con trai, trong tay con trai mình có chứng cứ rồi sao?
“Trực giác của con.” Kiều Mộ Trạch chỉ có thể nói như vậy, bởi vì trong tay anh chưa có chứng cứ, nhưng anh tin Kiều Huy Dương có liên quan trực tiếp đến vụ án năm đó.
Kiều Việt Dương kinh ngạc nhìn con trai, nhưng sau đó thở dài: “Chuyện năm đó, ba chỉ biết một điều, đó là năm đó tài khoản đột ngột bị mất 200 triệu, 200 triệu đó chuyển đi đâu, dùng cách nào để chuyển, ba không kiểm tra kỹ, nhưng ba biết chắc có liên quan đến Huy Dương, nhưng chưa tới nửa năm, có tin vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát, lúc đó ba cũng vô cùng bàng hoàng, chờ kết quả của cảnh sát, tất cả chứng cứ đều chỉ ra việc bọn họ tự sát, vì vậy, năm đó ba cũng không biết phải làm gì với chuyện này.”
“Ba chỉ chọn cách chấp nhận sự thật, phải không?” Trong mắt Kiều Mộ Trạch vẫn còn một chút thất vọng về ba mình.
Khuôn mặt của Kiều Việt Dương cũng lộ ra vẻ tự giễu: “Ba biết ba đã làm con thất vọng.

Ba vẫn luôn tự trách mình về chuyện này, vì vậy, trong lần chuyển tiền trợ cấp sau đó, ba đã cho bên tài chính chuyển gấp bốn lần số tiền cho nhà họ Trang, chỉ là ba không ngờ rằng họ không nhận.”
Kiều Mộ Trạch đột nhiên nhớ lại chuyện lần trước ở nhà, anh nói tới vụ án nhà họ Trang, ba anh nỏi giận cũng rất phẫn nộ, hóa ra là không muốn anh nói nhiều, chính là ngăn cản không cho anh nói nhiều, tránh không để Kiều Huy Dương nghe thấy, là ông đang bảo vệ anh.
“Số tiền khổng lồ hai trăm triệu, quả thật đã bị Trang Nghiêm Minh lợi dụng quan hệ công việc tham ô đi.

Khi ấy ba rất tin tưởng ông ấy, giao cho ông ta nhiều quyền về tài chính.


Ba thậm chí còn muốn để ông ấy đóng góp cổ phần, trở thành một trong những cổ đông.

Nhưng ai mà biết được, ông ấy làm ra chuyện thế này, cho dù có tự tử cũng không thoát khỏi đối mặt với chế tài pháp luật, vì vậy ba chỉ nghĩ ông ấy sợ tội tự tử vì tham ô công quỹ, nhưng ông ấy kéo theo cả vợ cùng tự tử khiến ba không hiểu ni, cho tới khi hôm đó ở nhà con nói ở trong nước Trang Noãn Noãn đã bị đánh thuốc mê, đe dọa họ tự tử qua một đoạn video, ba mới nhận ra chuyện đó là do Huy Dương làm.”
“Cho nên, ba biết ông ta là hung thủ, ba cũng không cho con nói tiếp, còn tức giận khiêu khích để con đi?”
“Ba chỉ có thể làm vậy.

Ba không thể để con dính vào chuyện đó.

Đây cũng là lý do mà mẹ con và ba phản đối con và Trang Noãn Noãn đến với nhau.

Nếu con đến với cô ấy, nhất định sẽ dính vào vụ án năm đó, còn ba lại lo con gặp chuyện.”
Vẻ kiên định và lạnh lùng ánh lên trong mắt Kiều Mộ Trạch: “Con không quan tâm kẻ sát nhân là ai, sớm muộn gì con cũng sẽ điều tra ra rõ ràng.”
Kiều Việt Dương nghe xong, ông không có biểu hiện phản đối gì, chỉ là vẻ mặt lo lắng nhìn qua: “Trước khi có bằng chứng xác thực, con muốn để Trang Noãn Noãn lật lại vụ án, là rất mờ mịt.”

Kiều Mộ Trạch cũng biết, dù biết rõ Kiều Huy Dương là hung thủ, nhưng nếu không có bằng chứng, thì không thể buộc tội ông ta được.
“Mộ Trạch, ba sẽ chỉ cho con một lối đi đúng đắn, nó cũng nên trả giá cho những việc mà nó làm năm ấy.” Kiều Việt Dương nghĩ, nếu tai nạn của con trai hôm nay cũng liên quan đến chuyện này, vậy thì ông thà từ bỏ tình nghĩa anh em để bảo vệ con trai mình.
“Lối đi nào ạ?”
“Năm đó Trang Nghiêm Minh giấu chứng cứ tham ô tiền của ông ta đi, đến nay, công ty chúng ta cũng không tìm ra được, có lẽ ông ấy biết mình sẽ gặp chuyện, nên đem chứng cứ này đi trước.”
Đôi mắt Kiều Mộ Trạch sáng lên: “Chỉ cần có thể tìm được thứ đó, nhát định sẽ có thể lật ngược lại vụ án.”
“Đừng nghĩ quá dễ dàng vậy, chắc chắn Trang Nghiêm Minh biết rằng sau này chú con sẽ tìm tới nhà họ Trang, nên sẽ không cất giấu nơi quá đễ nhận ra, muốn tìm được cũng khó, có thể chỉ có Trang Noãn Noãn mới có manh môi.”
“Vậy để con nói cô ấy nghĩ kỹ lại.” Kiều Mộ Trạch thầy ba đứng về phía mình, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Lúc này, bà Kiều bưng một bát cháo và đồ ăn kèm đi tới:”Mẹ ra ngoài mua về cho con rồi đây, tranh thủ ăn khi còn nóng đi!”
“Cảm ơn mẹ.” Kiều Mộ Trạch gật đầu, đồng thời nói với ba: “Ba, cho con mượn điện thoại một chút.”
Kiều Việt Dương đưa điện thoại cho anh, sau khi Kiều Mộ Trạch cầm lấy, anh liếc nhìn ba mẹ mình, “Ba mẹ, cho con chút không gian riêng.”
Cả hai vợ chồng đều biết anh muốn gọi cho ai, hai người nhìn nhau, có chút bát lực đi ra ngoài.
Tất nhiên Kiều Mộ Trạch gọi cho Trang Noãn Noãn, anh không nói với cô rằng anh ấy bị thương, để không làm cô phải lo lắng.

Nếu cô biết được nó có liên quan đến vụ án của ba mẹ cô, e là cô sẽ không cho anh can thiệp vào nữa.

“Alo!” Giọng nói dịu dàng của Trang Noãn Noãn phát ra từ đầu dây bên kia.
“Em đang làm gì vậy?” Kiều Mộ Trạch thấp giọng cười hỏi, lúc này, anh đang nằm trên giường, bắp chân còn đang treo lên, đầu quấn băng gạc, thê thảm hết sức.

Nhưng giọng nói của anh vẫn mang đến cho người ta một cảm giác bình tĩnh và vững vàng.
“Đang phối nhạc, lần trước em đã viết hai bài hát, em định tự thử phối nhạc.” Trang Noãn Noãn cười đáp.
“Tối nay anh sẽ ở lại nhà, ngày mai anh có việc gấp, từ nhà tới thẳng công ty đi công tác, có thể phải một thời gian mới về nước, em ở nhà một mình ngoan nhé, không được đi đâu hết, néu có việc gì cần đều có thể tìm Dương Lệ, cô ấy sẽ thay em làm.”
“ƠI Anh phải đi bao lâu?” Trang Noãn Noãn tò mò, ngạc nhiên hỏi.
“Bên đó đã xảy ra một việc nghiêm trọng, có thể anh phải ở lại một tháng.” Kiều Mộ Trạch giả vờ với một giọng điệu nặng nè.
“Được, vậy anh đi đi! Em tự lo được, anh đừng lo lắng.”
Trang Noãn Noãn vội vàng đáp, sợ vì anh nhớ cô mà ảnh hưởng đến công việc.
“Tốt! Anh giải quyết công việc đã, em đi ngủ sớm đi, không được thức khuya.”
“Vâng! Vậy anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
“Được.” Kiều Mộ Trạch nói xong, cơn đau đầu lại bắt đầu, anh đưa tay đỡ trán, có gắng ổn định giọng nói: “Anh cúp máy đây.”
“Vâng.” Giọng nói dịu dàng của Trang Noãn Noãn truyền đến.
Kiều Mộ Trạch phát hiện, giọng nói của cô lọt vào tai anh, có thể làm anh bớt đau đầu, bá đạo nói: “Nói một câu em nhớ anh nào.”
Trang Noãn Noãn đầu dây bên kia rõ ràng là rất ngượng ngùng, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói vào micrô, “Em yêu anh.”
Không phải em nhớ anh, mà là em yêu anh.

Kiều Mộ Trạch vui tới mức muốn cười, nhưng cơ thể anh đau đớn rụt chân lại, anh thầm kêu lên: “Được rồi, anh cúp máy đây.”
Nói xong, anh cúp máy thật.
Sau khi Kiều Mộ Trạch đặt điện thoại xuống, nhịn một trận đau đầu, sau đó, lại gọi cho Dương Lệ, kêu cô lập tức triệu tập sáu vệ sĩ của anh, lập tức lái xe qua biệt thự của anh, thay nhau canh giữ, không cho ai được phép đến gần.
Anh lo Kiều Huy Dương loạn trí sẽ làm tổn thương Trang Noãn Noãn, có thể, ông ta cũng biết rất rõ, năm đó Trang Nghiêm Minh đã để lại một bản sao chứng cứ, vì vậy, đây mới là lý do tại sao ông ta nóng lòng muốn lấy mạng của Trang Noãn Noãn.
Khi Kiều Việt Dương và vợ bước vào, thấy anh nhắm mắt, lập tức vẻ lo lắng ngồi lại.
“Con sao vậy? Đau ở đâu?”
“Không sao!” Kiều Mộ Trạch mở mắt: “Ba mẹ, ngày mai làm thủ tục chuyển viện đi!”
“Được!” Kiều Việt Dương đồng ý.
Ngày mai họ sẽ đưa con trai tới bệnh viện tư nhân hàng đầu dưới tên tập đoàn công ty của họ, ở đó an toàn và cũng có hệ thống điều trị y tế tốt hơn.
Kiều Mộ Trạch cũng nghĩ, sau khi ở đó một tháng, khi anh lại xuất hiện trước mặt cô, anh sẽ giả vờ như vừa đi công tác nước ngoài về! Bằng cách đó, cô sẽ không biết tất cả những chuyện này.
Vì để có thể sớm gặp được cô, anh nhất định sẽ tích cực hợp tác điều trị.
Trang Noãn Noãn ngồi trên ban công phòng làm việc, nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, cô có chút mệt mỏi, chống cằm nghĩ anh sẽ đi nước ngoài một tháng.
Anh còn chưa ra nước ngoài, mà cô đã bắt đầu nhớ anh, cô giờ không còn phủ nhận tình cảm của cô dành cho anh.
Chỉ là phần tình cảm này, liệu có kết quả không? Trang Noãn Noãn không dám nghĩ sâu về vấn đề này.
Nhưng nếu có thể ở bên cạnh anh ấy một ngày, thì được thêm một ngày! Chỉ cần anh chưa lập gia đình, cũng không có những mối quan hệ khác, cô không muốn rời xa anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui