Thiên Hạo cảm thấy có chút kỳ lạ nghiêng đầu nhìn cô, nhìn dáng vẻ cô ảo não bi thương như vậy, anh tự nhiên lại có chút lo lẳng, bởi vì một cô gái chỉ khi giấu tâm sự trong lòng mới có thể trở nên trầm mặc như vậy.
“Sao vậy?” Lam Thiên Hạo giả vờ thản nhiên hỏi.
Lam Sơ Niệm nghĩ một hồi, vẫn là chọn nói thật với anh: “Anh cả, em vào phòng làm việc của anh, nhìn thấy một đoạn anh viết trong sách.
Có phải anh đang yêu thầm cô gái nào không?”
Vừa nghe thấy lời này của cô, dưới ánh đèn mờ, sắc mặt của Lam Thiên Hạo đột nhiên mạnh mẽ thay đổi.
“Em không có việc gì lục lọi đồ của anh làm gì hả? “Lam Thiên Hạo chỉ có thể dùng giọng điệu chất vấn này để che đậy cảm xúc của mình.
“Anh cả, anh có cô gái mà mình thích rồi sao?” Lam Sơ Niệm dùng đôi mắt to tròn lóe sáng nhìn anh chăm chú.
Lam Thiên Hạo nhìn chằm chằm phía trước, môi mỏng nói: “UP Lam Sơ Niệm vẫn không khỏi hơi trợn tròn mắt, cô không ngờ anh cả lại thừa nhận đơn giản như vậy.
Lam Sơ Niệm lập tức cười hỏi: “Ò! Vậy anh theo đuổi được cô ấy chưa?”
Lam Thiên Hạo nghe cô vô tâm vô phế, dáng vẻ như không bị ảnh hưởng gì cả.
Anh có chút tức giận nói: “Đương nhiên là theo đuổi được rồi.”
Lam Sơ Niệm phồng mà ra, có vẻ như những lo lắng của cô là dư thừa cả rồi.
“Vậy tại sao anh lại viết câu nói đó? Đó rõ ràng là ý nói anh đang yêu thầm người khác mà! Làm em nhằm tưởng rằng anh không theo đuổi được, em còn muốn giúp anh đây này.” Lam Sơ Niệm có chút oán giận nói.
Lam Thiên Hạo trực tiếp nghẹn lại, thật lâu không muốn nói chuyện.
“Còn em thì sao? Em đã có chàng trai mà mình thích chưa?”
Lam Thiên Hạo hỏi ngược lại cô.
Anh hiếm khi hỏi cô những vấn đề riêng tư.
Lam Sơ Niệm là cô gái có gì thì đều viết rõ ngay trên mặt, cho nên anh liếc sơ qua cũng có thể nhìn thấu cô Lam Sơ Niệm rất thành thật lắc đầu: “Em chưa có!”
Tâm trạng của Lam Thiên Hạo không thể giải thích được lại trở nên vui vẻ: “Đi thôi! Anh mời em ăn một bữa hải sản.”
“Thật sao? Tuyệt quá, em đang đói lắm rồi đây này!”
Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, sau bữa tối, Trang Noãn Noãn đang nghiên cứu phương án quảng cáo, cô hy vọng có thể hiểu rõ hơn ý nghĩa của phương án này.
Cô lật sang mấy bộ ảnh mà buổi chiều chụp được, có chút kinh ngạc, với lối trang điểm khác, cô như biến thành một người khác vậy.
Cô rất mong chờ lần quay quảng cáo này, sau khi quay xong, cô muốn đi thăm bà ngoại, đến nhà chị em của bà ngoại chơi.
Lúc này, trong một gian phòng khác, Kiều Mộ Trạch đang ngồi trên ghế sô pha ngoài ban công, trong tay anh cầm một ly rượu, được đổ đầy một ly rượu mạnh.
Lúc này tâm trạng anh thật sự không thể nào phát tiết ra được, cũng không thể nào hoà hoãn lại được.
Cảm giác này là cảm giác bất an, sự bất an vô cùng mạnh mẽ.
Tiếp xúc càng lâu với Trang Noãn Noãn, anh càng thấy sợ một ngày mình sẽ bị cô ghét bỏ.
Mà chuyện của ba, vì lí do riêng mà anh không ra tay điều tra.
Anh sợ phải tìm ra sự thật năm đó, sợ rằng phải đối mặt với sự thật đó.
Nếu ba anh thực sự có liên quan đến chuyện này, thì tất cả những gì anh có thể làm trong suốt quãng đời còn lại của mình là bù đắp lại tội lỗi của ba mình.
Trong nhà hàng hải sản cao cấp, thời gian thoắt đã 8h30 tối, mẹ Lam gọi vào điện thoại di động của Lam Thiên Hạo.
“Alo, mẹ.”
“Sơ Niệm có ở cùng con không?” Giọng nói của người mẹ Lam rõ ràng là rất căng thẳng.
“Có, con đang ăn tối cùng em ấy ở bên ngoài.”
“Ừm, ăn xong, nhớ đưa con bé về nhà sớm nghỉ ngơi.
“
“Con biết rồi.” Lam Thiên Hạo cũng không muốn mẹ mình lo lắng.
Lam Sơ Niệm ngắng đầu hỏi: “Mẹ nói gì vậy anh?”
“Mẹ bảo em về nhà sớm một chút.”
“Anh cả, em có thể ở chỗ anh một đêm được không? Em thực sự thích cảnh đêm ở đó.” Lam Sơ Niệm nài nỉ hỏi.
Tim Lam Thiên Hạo trật một nhịp, trong lòng anh không muốn từ chối, nhưng ánh mắt anh lại bắt buộc phải từ chối.
“Không được, em vẫn là về nhà đi!”
“Tại sao chứ? Em muốn ở chỗ anh mài”
“Không được là không được, ăn xong anh đưa em về.” Lam Thiên Hạo rất kiên quyết.
Lam Sơ Niệm lập tức trừng mắt nhìn anh: “Quỷ hẹp hòi, ở một đêm thôi cũng không được, anh vẫn là anh cả của em đấy hả?
Hay là, anh có bạn gái rồi nên không thèm quan tâm đến em nữa?”
Giọng điệu câu cuối cùng của cô vô cùng phẫn uắt.
Lam Thiên Hạo nhìn dáng vẻ uỷ khuất của cô, không khỏi buồn cười.
“Thôi mà, hiện tại không ai có thể thay thế được vị trí quan trọng của em trong trái tim anh cả.” Lam Thiên Hạo an ủi cô nói.
Nói xong anh lập tức lo lắng nhìn cô gái đối diện.
Chắc cô sẽ không nghĩ lung tung đâu nhỉ?
Lam Sơ Niệm là một cô gái có EQ bằng 0, cô sao mà nghĩ nhiều như vậy được.
“Thật sao?” Lam Sơ Niệm nghe vậy thì rất vui vẻ, nhưng cô cười một chút rồi lại nói: “Như vậy không được, sau này anh có chị dâu rồi, anh vẫn là không cần phải đối tốt với em như vậy, kẻo làm chị dâu ghen mắt!”
Lam Thiên Hạo không khỏi thầm thở dài một hơi, đành phải nói: “Sau này rồi lại nói!”
Sau khi ăn xong, Lam Thiên Hạo một mực muốn đưa cô về nhà, anh không vào nhà, chỉ để Lam Sơ Niệm tự mình đi vào.
Buổi tối, Kiều Mộ Trạch không biết từ lúc nào đã uống hết nửa chai rượu mạnh, nhưng anh vẫn mắt ngủ.
Sáng sớm.
Trang Noãn Noãn nhận được cuộc gọi từ Chu Đào triệu tập họ trước 10 giờ trưa đến công ty, buổi chiều sẽ đến trường quay, vì quảng cáo này rất gắp nên việc quay phim rất cấp bách.
Chu Đào cho xe đến đón cô, khi Trang Noãn Noãn đi ra ngoài, nhìn thấy chiếc xe thể thao của Kiều Mộ Trạch vẫn còn ở đó thì giật mình, anh còn chưa dậy sao?
Cô không khỏi nhìn về phía lầu ba, hôm nay anh muốn ở nhà nghỉ ngơi sao?
Trang Noãn Noãn chỉ có thể ra ngoài trước, dù sao thì không thể trễ nãi công việc được.
Trong công ty.
Chu Đào đã mời đạo diễn quay phim đến để giải thích cặn kế cho họ về quá trình quay phim.
Cho dù Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến có bắt mãn như thế nào thì vấn đề này đã được quyết xong rồi, không thể thay đổi nữa.
Chỉ là sau này, về phương diện quảng cáo, các cô ta phải nắm quyền chủ động, đặc biệt là Diệp Mạn Ni.
Cô ta đảo mắt nhìn Chu Đào vài lần.
Thực tế, Chu Đào là một ông chủ rất tốt, anh sẽ không dùng quy tắc ngầm với họ hay là yêu cầu quá mức, anh hết lòng muốn dẫn dắt họ.
Chu Đào đã có gia đình, nhưng vợ anh ấy là DINKs(*), rất hiếm khi đến công ty, Diệp Mạn Ni thầm nghĩ, có phải Trang Noãn Noãn và Chu Đào có quan hệ mờ ám gì với nhau nên mới có được cơ hội này không?
()DINKs hay còn có cách gọi khác là DINKY “double income, no kids yet”, là thuật ngữ chỉ cặp vợ chồng mà cả hai đều đi làm, có 2 nguồn thu nhập và không sinh con.
Chu Đào cũng là một người rất nhạy cảm, khi Diệp Mạn Ni chống cằm nhìn anh chằm chằm, anh biết Diệp Mạn Ni đang nghĩ gì, anh lập tức tránh ánh mắt của cô ta.
Diệp Mạn Ni là người lớn tuổi nhất trong nhóm, năm nay đã bước qua sinh nhật thứ 25.
Vì vậy, suy nghĩ của cô ta không đơn giản như Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm, cô ta đã biết cách tự phán đấu vì lợi ích riêng của mình rồi.
“Được rồi, buổi chiều chúng ta sẽ đến studio để quay, mọi người cố gắng hoàn thành xong trong vòng hai ngày.” Chu Đào nói xong liền rời đi.
Diệp Mạn Ni lập tức nói chuyện với đạo diễn, có chút õng ẹo nói: “Đạo diễn Trương, anh phải quay chúng tôi cho thật đẹp đấy.”
“Đừng lo, các cô đều xinh đẹp như vậy cơ mà, nhất định rất ăn ảnh.” Nói xong, ánh mắt sáng rực của đạo diễn Trương vẫn nhìn chằm chằm các cô gái trẻ.
Có điều, hai trong số này, ông ta không dám can đảm làm ô nhục bọn họ, một người là Trang Noãn Noãn, người phụ nữ của Kiều Mộ Trạch, người còn lại là Lam Sơ Niệm, tiểu thư được gia tộc họ Lam cưng chiều nhất.
Buổi chiều, bọn họ đến địa điểm quay phim đã định, mọi thứ đã chuẩn bị xong, bốn người trang điểm hơn một tiếng đồng hồ, ánh sáng đã được chuẩn bị xong.
Trong một hồ suối nước nóng, Trang Noãn Noãn mặc một chiếc váy cúp ngực, ngồi ngâm mình trong nước.
Mái tóc dài của cô buông lơi trên mặt nước trong veo.
Dưới sự dẫn dắt của đạo diễn, cô lười biếng nhắm mắt nghỉ ngơi ở trong nước, tựa như tiên nữ không vướng bụi trần.
Đạo diễn búng tay, hàng mi dài mảnh của Trang Noãn Noãn từ từ mở ra, dưới ánh nắng chiều, đôi mắt của cô như lấp lánh ánh sao, sáng lên đầy mê người.
Cô đáng yêu ngửi ngửi một chút, dường như ngửi được một mùi hương vô cùng hấp dẫn cô.
Thân hình cô uyễn chuyển đứng dậy, cánh tay mảnh khảnh của cô nhẹ nhàng hắt lên một ít nước.
Ngay sau đó, cảnh quay tiếp theo của cô phải treo người trên không trung, cô cũng đã khoác lên mình bộ lễ phục dài màu trắng sữa mượt mà, sau vài động tác nhảy múa, Trang Noãn Noãn cuối cùng cũng đã hoàn thành hiệu quả mà đạo diễn mong muốn.
Chỉ có điều, lúc này, vòng eo của cô đã ửng đỏ cả một mảng bởi vì dây treo thắt vào eo quá chặt.
“Cắt! Rất hoàn hảo, Noãn Noãn, tôi cảm thấy với diễn xuất của cô, cô có thể tiến quân vào ngành diễn xuất ấy chứ, quá tuyệt vời.” Đạo diễn hét lời khen ngợi.
Mà Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đứng ở bên cạnh, đã ghen tị hơn một giờ đồng hồ, nhưng không còn cách nào cũng chỉ có thể buồn bực đợi cô quay xong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...