Trang Noãn Noãn nhìn những bức ảnh, đầu óc trống rỗng hồi lâu, cô có chút tức giận ai dám thản nhiên đăng những bức ảnh này, cũng xấu hỗ không dám đối mặt với chúng.
Vẫn là những bức ảnh hôn với Kiều Mộ Trạch, lúc này nhìn những bức ảnh này, cô thấy tay mình lúc đó thật sự nắm lấy cánh tay anh, lại còn nắm chặt như thé.
Trời ơi! Cô lúc đó vô cùng sợ hãi, đâu để ý được là đã đặt tay ở đâu chứ!!
Nhưng lúc này, nhìn những tắm ảnh này, cô dường như không có từ chối anh, cứ vậy hôn anh nồng nhiệt!
Hơn nữa, xung quanh còn có hình ảnh các nhân viên, tuy đã được làm mờ nhưng lại tạo cho người ta cảm giác hôn hít giữa đám đông.
Trang Noãn Noãn không dám đọc những bình luận bên dưới, đó chắc hẳn là những bình luận khó nghe, nhưng cô vẫn cố kiềm chế sự lo lắng và đọc một vài bình luận, quả nhiên, bình luận hàng đầu là.
“Trang Noãn Noãn quá vô liêm sỉ! Đi quyến rũ Kiều Mộ Trạch ở nơi công cộng? Tôi cứ tưởng cô ta ngây thơ trong sáng lắm!
Không ngờ lại là người cởi mở chuyện riêng tư như vậy.”
“Trước mặt nhiều người như vậy còn dám hôn thế này, tưởng cô ấy yêu chính mình! Chậc chậc chậc.”
Lướt xuống những bình luận bên dưới, Trang Noãn Noãn không đủ can đảm đề nhìn xuông.
Đúng lúc này, điện thoại của cô lại vang lên, cô cầm lên nhìn thấy là của Chu Đào, vội vàng nghe máy: “Alol Chu tổng, chuyện này là sao?”
“Noãn Noãn, đừng lo lắng, tôi đang điều tra xem ai là người đã tung ra những tắm ảnh đó.
Đêm qua trước khi về, tôi đã cảnh cáo rõ ràng với nhân viên là họ không được phép tiết lộ những gì đã xảy ra đêm qua.
Không ngờ có người còn tham lam tiền bạc mà chụp ảnh bán cho giới truyền thông.”
Chu Đào cũng rất tức giận, những bức ảnh này ảnh hưởng rất xấu đến danh tiếng của Trang Noãn Noãn.
“Chu tổng, chuyện này có thể ém xuống được không?”
“E là không dễ ém nhẹm, bởi vì danh tiếng của cô rất lớn, bây giò tất cả các trang mạng xã hội đều đã đăng tải, cho dù có làm gì cũng chỉ phí tiền, hiện tại không được nhận bắt kỳ cuộc gọi phỏng vấn của truyền thông nào, cô tạm thời tránh đi.”
“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Trang Noãn Noãn trả lời.
Bây giờ, cô không biết phải làm gì.
Khi tin tức như thế này bị tung ra, e là danh tiếng của cô đã giảm mạnh, đương nhiên cô quan tâm đến danh tiếng của mình, đồng thời cũng quan tâm đến danh tiếng của Kiều Mộ Trạch, những tắm ảnh này chắc hẳn cũng làm tổn hại danh tiếng của anh ta!
Trang Noãn Noãn đứng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cau lại, trong lòng lo lắng.
Trong phòng ngủ chính của Kiều Mộ Trạch, anh cũng vừa nhận được một cuộc gọi từ trợ lý của anh là Dương Lệ, Dương Lệ đã nói với anh tình hình, giọng điệu của Dương Lệ có phần lo lắng hơn.
Có điều, cô lại nghe được tiếng cười vui vẻ của sếp mình sau khi nghe cô nói xong.
“Kiều tổng, sự việc này đã làm tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của anh.
Anh có phải ra mặt giải thích không?” Dương Lệ hỏi anh.
Kiều Mộ Trạch nhắc vài câu: “Được rồi, sắp xếp cho tôi một đơn vị truyền thông nỗi tiếng, tôi sẽ nhận lời phỏng vấn.”
“Được rồi, tôi sẽ thu xếp ngay bây giờ.
Buổi trưa hay buổi chiều anh có thời gian?”
“Cô đưa anh ta tới nhà tôi, ngay bây giờ.”
“Hả! Kiều tổng, anh định phỏng vấn ở nhà riêng sao?”
“Có vấn đề gì không?”
“Không có chuyện gì, được rồi, hiện tại tôi sẽ đưa một phóng viên truyền thông có ảnh hưởng tới.” Dương Lệ nói xong liền cúp điện thoại.
Kiều Mộ Trạch ra khỏi giường và đi về phía phòng tắm.
Mười phút sau, Trang Noãn Noãn đang vội vàng đi tới đi lui trên hành lang, chợt nghe thấy tiếng đẩy cửa trong phòng ngủ chính, cô tim đập nhanh thình thịch, ngẳng đầu nhìn tháy Kiều Mộ Trạch đã bước ra ngay ngắn.
“Kiều thiếu gia, anh tỉnh rồi, tôi muốn nói với anh một chuyện.”
Trang Noãn Noãn nghĩ anh còn chưa biết.
Kiều Mộ Trạch nhìn cô đang vội vàng lo lắng, hỏi: “Có cô lo về chuyện những bức ảnh được tung ra sáng nay không?”
Trang Noãn Noãn hơi trừng mắt: “Hả? Anh biết rồi?”
Kiều Mộ Trạch nhìn cách ăn mặc bình thường của cô, anh nhíu mày: “Lẽ nào cô không có bộ quần áo nào đẹp hơn sao?”
Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh, cô không lo có mặc quần áo hay không, lẽ nào anh ta không lo những bức ảnh đó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình sao?
“Quay về và thay một bộ đồ đẹp vào.” Kiều Mộ Trạch nói với GÓI “Thay đồ làm gì?” Trang Noãn Noãn bị anh làm cho có chút bối rối.
Kiều Mộ Trạch nheo mắt hỏi: “Không phải cô rất lo lắng chuyện lần này sao?”
“Đương nhiên! Lễ nào anh lại không lo?” Trang Noãn Noãn lập tức nuốt nước bọt hỏi.
Kiều Mộ Trạch nhìn xoáy vào cô, trầm giọng nói: “Trang Noãn Noãn, đây là một cơ hội tốt, cô nên nắm bắt nó.”
Trang Noãn Noãn thực sự không thể hiểu được tâm tư và suy nghĩ của người đàn ông này, cô thật sự không muốn trở nên ngốc như vậy, nhưng mà, hết cách rồi, cô thật sự quá ngốc.
“Cơ hội gì?”
“Cơ hội tìm ra kẻ sát nhân hại ba mẹ cô, chỉ cần chúng ta càng thân thiết, hắn càng cảm thấy lo sợ, bởi vì hắn biết tôi sẽ giúp cô tìm ra chân tướng, có thể với năng lực của cô cũng không tìm được, nhưng khả năng của tôi chắc chắn có thể giúp cô, chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
Trang Noãn Noãn lập tức hiểu ra: “Ý anh là, chúng ta diễn một màn kịch? Giả vờ là vô cùng thân mật? Làm cho kẻ đứng sau kia nghĩ là tôi sắp cưới anh?”
Kiều Mộ Trạch thấy cô cũng không ngốc, anh không khỏi nhếc môi cười thỏa mãn: “Không sai.”
Trang Noãn Noãn chớp mắt: “Nhưng mà, nếu làm vậy, chẳng phải sẽ ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của anh sao? Nếu sau này anh muốn có bạn gái thì sao?”
Trang Noãn Noãn thực sự phải lo thay cho anh! Bạn gái tương lai của anh liệu có không chấp nhận mối quan hệ giả này không chứ?
Kiều Mộ Trạch không khỏi khó chịu trong lòng, cô gái này cứ suy nghĩ nhiều như vậy làm gì: “Chuyện tương lai để sau hãy tính, bây giờ, tìm ra sự thật mới là điều quan trọng nhát.”
“Ò! Vậy tôi nên làm gì đây? Để chuyện này cứ vậy sao?” Trang Noãn Noãn hẳn không có nhiều suy tính, không thể nghĩ ra quá nhiều thứ.
Kiều Mộ Trạch chỉ tay vào chiếc áo phông dài trên người cô: “Đi thay một bộ đàng hoàng vào.”
“Bộ này của tôi chưa đủ đàng hoàng sao?” Trang Noãn Noãn hỏi ngược lại.
“Không xứng với tôi.” Kiều Mộ Trạch buông lời và bước xuống lầu.
Phía sau, Trang Noãn Noãn: “…”
Thật không nói nên lời, được rồi! Cô thật sự phải thừa nhận là với thân phận và xuất thân của mình, cô quả thực không xứng với người đàn ông này.
Chỉ là, tại sao anh muốn cô thay đồ! Mặc kệ, Trang Noãn Noãn trở về phòng, quần áo váy vóc đẹp cô có đủ cả, nhưng thường thì c thích ăn mặc giản dị hơn.
Trang Noãn Noãn mở tủ đồ lấy ra một chiếc váy màu hồng rất đẹp, giống như hơi thở của đầu xuân, rất tao nhã và nhẹ nhàng.
Cô mặc nó vào, để cho mình ăn nhập hơ chiếc váy này, cô trang điểm nhẹ một chút và đi ra ngoài.
Kiều Mộ Trạch đang làm bữa sáng, Trang Noãn Noãn đi xuống lầu, nghe thấy tiếng động trong bếp, cô vội vàng bước vào hỏi: “Anh có cần tôi giúp gì không?”
Kiều Mộ Trạch nhìn cô, anh rất hài lòng với trang phục mà cô đang mặc.
“Không cần, cô vào phòng làm việc của tôi tìm một quyển sách yêu thích rồi ra sofa mà ngồi đọc.”
“Tại sao phải đọc sách?” Trang Noãn Noãn không hiểu.
Kiều Mộ Trạch dừng lại, dáng người mảnh khảnh dựa lưng vào bàn bếp nhìn cô: “Tôi đã nói trợ lý hẹn một phóng viên đài truyền thông Tri Thâm qua nhà tôi.
Lát nữa, cô ấy sẽ phỏng vắn trực tiếp hai chúng ta.
Bây giờ, chúng ta cần làm là diễn cho phóng viên kia thấy chúng ta là một cặp, để cô ấy truyền ra bên ngoài, là chúng tôi không chỉ ở bên nhau mà còn rất hạnh phúc và ngọt ngào.
Chỉ có như thế, những tiếng xấu trên mạng bát lợi cho cô mới biến mắt được.
Trang Noãn Noãn sững sờ, thì ra anh ta tính làm như vậy.
“Thật không? Nó sẽ xoá bỏ ảnh hưởng đến chúng ta?” Trang Noãn Noãn hỏi.
“Tôi hôn bạn gái của tôi, có ai có ý kiến không?” Kiều Mộ Trạch hỏi ngược lại cô, trước khi cô trả lời: “Tôi là bạn trai của cô, cô hôn tôi, đó không phải lẽ thường tình sao?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Trang Noãn Noãn lập tức đỏ bừng, nếu làm như vậy, anh quả thực có thể giải thích cho cư dân mạng chuyện xảy ra đêm qua, nhưng, trong trường hợp này, chẳng phải cô và anh thực sự giống một cặp sao?
Trời ạ! Lại còn sống chung với nhau, cảm thấy như mối quan hệ của họ kiếp này dù có nhảy sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được.
“Bây giờ, hãy đi tìm một cuốn sách ngồi đọc.” Kiều Mộ Trạch nói với cô.
Trang Noãn Noãn nuốt nước miếng, phải làm như vậy, nhưng đầu óc vẫn có chút lộn xộn.
Có vẻ như kế hoạch này là tốt, nhưng tại sao cô lại cảm thấy mình không ổn?
Trang Noãn Noãn xuống lầu tìm sách, ngồi trên sofa, người đàn ông đi ra khỏi phòng bếp, hai cánh tay thon dài trực tiếp chống hai bên người cô.
Trang Noãn Noãn sợ đến mức dựa vào lưng ghế sofa, vì sợ người đàn ông này sẽ làm gì.
“Tôi nói trước với cô vài điều.
Trước tiên, nữ phóng viên sẽ vào bất cứ lúc nào.
Cô chỉ cần giả bộ chăm chú đọc sách.
Sau đó, lập tức gọi tên tôi, nhớ là chỉ gọi tên đệm và tên, không gọi cả họ, gọi ngọt ngào một chút.”
Trang Noãn Noãn lo lắng gật đầu: “Được rồi, tôi nhớ rồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...