“Người bên trên? Chu tổng, anh có thể nói chút thông tin về ông lớn này cho chúng tôi nghe không.
Chúng tôi thật sự rất hiếu kỳ.” Lâm Thiến mang vẻ tò mò hỏi Chu Đào.
Gương mặt Chu Đào lập tức mang vẻ lo sợ, đồng thời, lúc này ánh mắt anh ta âm thầm nhìn sang phía gương mặt nhỏ bé của Trang Noãn Noãn, anh ta ho nhẹ một câu: “Mọi người hỏi mấy chuyện này làm gì, bây giờ tôi là ông chủ của mọi người, mọi người cứ nghe theo sự sắp xếp của tôi, mọi người đừng có ý kiến gì nữa.
Nhanh dàn dựng và luyện tập tác mục biểu diễn mới là quan trọng.”
“Chu tổng, anh cứ nói chúng tôi nghe đi mà.
Chúng tôi thật sự muốn biết ông chủ lớn đang đầu tư phía sau chúng tôi là ai, như vậy sau này chúng tôi gặp ngài ấy cũng biết đường cảm ơn.” Diệp Mạn Ni cũng vô cùng muốn biết.
Sắc mặt Chu Đào lập tức nghiêm túc mấy phần: “Sau này đừng hỏi chuyện này nữa, bây giờ mọi người làm tốt chuyện của mình là được.
Chỉ cần mọi người tự cố gắng, tiếng tăm sẽ theo đó mà tới, những việc khác không cần lo lắng.”
Diệp Mạn Ni cắn môi, có hơi ấm ức nói: “Ừm.”
Nói xong cô ta lại bảo: “Vậy chuyện của Trang Noãn Noãn thật sự cho qua hay sao? Có phải sau này tôi gặp chuyện như vậy, tôi cũng có thể nhận công việc riêng không?”
“Không được, Noãn Noãn là một ngoại lệ, sau này mọi người quan trọng chuyện của nhóm là được, đừng nghĩ chuyện nhận việc riêng gì, cứ làm tốt âm nhạc của mình mới là điều cấp thiết.” Ánh mắt Chu Đào mang vẻ cảnh cáo.
“Chuyện gì thế vậy! Chu tổng, sao cô ta được chứ, thật là bất công quá.” Lâm Thiến hừ một tiếng, khoát tay.
Lam Sơ Niệm khuyên một câu: “Lần này không phải Noãn Noãn có tình, mọi người đừng trách cô ấy.”
Trong ánh mắt Chu Đào hiện lên một sự bất đắc dĩ, anh ta tối mặt nói: “Tất nhiên bên trên đã tính không truy cứu việc của Noãn Noãn thì mọi người cũng đừng ý kiến nữa, có điều phí diễn lần này sẽ tăng thêm cho mọi người, như vậy đã hài lòng chưa.”
“Trừ phi cắt tiền của Trang Noãn Noãn chúng tôi mới hài lòng.”
Diệp Mạn Ni lập tức lên tiếng.
Ánh mắt Chu Đào lộ vẻ khó xử, lúc này Trang Noãn Noãn luôn im lặng liền lên tiếng: “Tôi đồng ý, tôi sẽ không lấy tiền thưởng lần này, chỉ lấy phần công của tôi.”
“Phần của cô dùng làm phí biểu diễn cho chúng tôi đi.”
“Mọi người cũng đừng quá đáng quá, Noãn Noãn đã đồng ý rồi, mọi người nên dàn dựng và luyện tập tiết mục, đừng có mâu thuẫn nữa.” Chu Đào nói xong, lại nhìn sang Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, cô cũng cố lên.”
“Cảm ơn Chu tổng, tôi sẽ cố gắng.” Trang Noãn Noãn gật đầu.
Sau khi Chu Đào đi, ánh mắt Trang Noãn Noãn nhìn về phía hai thành viên đối diện, cô thành khẩn xin lỗi: “Mạn Ni, Tiểu Thiến, Sơ Niệm, xin lỗi, là lỗi của mình, sau này mình chắc chăn không làm như vậy nữa.”
“Không sao đâu Noãn Noãn, mình không trách cậu.”
“Được, nếu cô đã xin lỗi rồi thì chúng tôi cũng nhận.
Thế nhưng có một điều kiện trong buổi diễn, trên sân khấu cô không thể nhảy ở vị trí center.” Diệp Mạn Ni có hơi vô tình lên tiếng.
Lam Sơ niệm lập tức kinh ngạc: “Chuyện này sao được, có ít nhất sáu bài do Noãn Noãn làm center mà.”
“Cô có đồng ý không.” Lâm Thiến hỏi.
Trang Noãn Noãn cắn môi, cô gật gù: “Được, mình đồng ý không nhảy vị trí center.”
Điều kiện này mới khiến cho Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vui vẻ nhất, bởi vì lúc trước tiếng tăm Trang Noãn Noãn có được lúc nhảy center, tốt hơn so với bọn họ nhiều, trong cả nhóm, tiếng tăm của cô và Lam Sơ Niệm cao hơn hai người họ.
Rõ ràng hai người họ cũng vô cùng nỗ lực, tại sao Trang Noãn Noãn lại hot hơn hai người họ? Chuyện may mắn như vậy chỉ có thể trách bản thân Trang Noãn Noãn rồi.
Trong một nhóm, Trang Noãn Noãn trong trẻo, Lam Sơ Niệm đáng yêu, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều là phong cách gợi cảm, bọn họ cho rằng bản thân đã trả giá nhiều hơn Trang Noãn Noãn.
Lam Sơ Niệm có gia cảnh vô cùng tốt, cô chỉ đơn giản là thích âm nhạc và nhảy, mới gia nhập nhóm này, gia tộc của cô là nhà làm về trang sức, mà anh trai cô là tổng giám đốc điều hành cả gia tộc.
Vì vậy, gia cảnh như Lam Sơ Niệm, cô nổi danh có vẻ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng rõ ràng gia cảnh của Trang Noãn Noãn như vậy, mọi thứ đều không so được với hai người họ, thế nhưng cô lại sống tốt hơn hai người họ khiến cho hai người họ không thể dễ chịu trong lòng.
“Được rồi, đi dàn dựng và luyện tập tiết mục thôi.” Diệp Mạn Ni không thể chờ đợi được niềm vui khi được nhảy ở vị trí center.
Đang trong phòng tập nhảy, Trang Noãn Noãn cởi áo khoác ngoài, lộ ra chiếc áo len đen mỏng, phối cùng quần bò, một loại vẻ đẹp tuổi trẻ bung tràn.
Lam Sơ Niệm mặc một cái áo ống màu hồng nhạt, phối cùng quần đen nhã nhặn bó sát, còn hai người đứng trước, chỉ mặc một chiếc quần đùi cùng áo cánh hở bụng.
Lúc âm nhạc vang lên, họ đều hóa thân thành tỉnh linh, kĩ thuật nhảy linh động đẹp mắt, vô cùng sống động, nhờ có một năm rưỡi huấn luyện, họ đã đạt tới trình độ vô cùng ưu tú.
Cả chiều hôm đó họ chỉ có diễn tập, Trang Noãn Noãn vốn dĩ là center của bài hát, giờ do Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến thay thé, mà Lam Sơ Niệm là một người không tranh danh lợi, cô theo Trang Noãn Noãn ở vị trí sau.
Tiết mục dàn dựng mắt nửa ngày, thời gian đã điểm năm ruỡi, bọn họ đều về nghỉ ngơi.
Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến giờ đều ở trong công ty, mà Trang Noãn Noãn thì phải đi về, bởi vì cô còn bà ngoại phải chăm sóc.
Lúc đi ra Lam Sơ Niệm kéo cánh tay của cô nói: “Noãn Noãn, để tài xế của mình đưa cậu.”
“Cảm ơn cậu Sơ Niệm.”
“Đừng khách sáo, lần này do nhóm Mạn Ni có hơi quá đáng, cậu đừng để bụng nhé.”
“Mình không sao.” Trang Noãn Noãn lắc đầu nở nụ cười, với cô mà nói có thể nhảy vị trí center là sự vinh hạnh, lúc trước mỗi khi nhóm nhạc của công ty ra đời, đều sẽ chọn ra vị trí center, cô may mắn mới được coi trọng.
Bây giờ cô chỉ muốn hoàn thành tốt buổi diễn lần này, thu được tiếng tăm tốt hơn, đây cũng là niềm vui khi cô theo đuổi âm nhạc rồi.
Ở của, một chiếc Bentley giá nghìn vạn đậu ở chỗ, Lam Sơ Niệm đi tới, chào hỏi với tài xế qua cửa sổ xe: “Chú Lý.”
“Tiểu thư.” Chú Lý cung kính gọi cô một câu.
Ngồi vào xe, Lam Sơ Niệm nói: “Chú Lý, đưa Noãn Noãn đi trước.”
“Vâng.”
Cảm tình của Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn tốt hơn hai người Diệp Mạn Ni, bởi vì tính cách của hai người giống nhau, đều mong theo đuổi âm nhạc chứ không phải để tâm danh lợi.
Trang Noãn Noãn tới tiểu khu, cô lập tức trùm mũ đeo khẩu trang, phẩy tay một cái với Lam Sơ Niệm: “Sơ Niệm, mai gặp.”
“Mai gặp.” Lam Sơ Niệm phát tay một cái, đưa mắt nhìn cô ấy.
Trang Noãn Noãn cúi đầu, đi vào trong tiêu khu, đây là một khu nhà đã cũ, thế nhưng chỗ này mười lăm năm trước từng là một khu nhà xa hoa, chỉ vì thời gian quá lâu, chỗ này đã trở nên cũ nát dần rồi.
Mười lăm năm trước thành phố phát triển ở phía mới, chỗ này xem như khu cũ của thành phố đi.
Mục tiêu của chính phủ không còn ở đây chỗ này cũng thành một nơi dưỡng sinh.
Trang Noãn Noãn bước nhanh vào trong thang máy, gặp gỡ mắy hàng xóm quen biết.
“Noãn Noãn về rồi à.” Có một bà nhìn cô, thấy cô đeo khẩu trang thế nhưng mặt mày xinh xắn, khen ngay: “Đúng là con gái 18 ngày càng đẹp hơn.”
Trang Noãn Noãn híp mắt cười, lúc bà ấy ra thang máy, cô còn giúp bà ấy đầy xe thức ăn.
“Cảm ơn Noãn Noãn.”
Trang Noãn Noãn ở riêng trong thang máy, có hơi hốt hoảng, cô vừa qua tuổi 22 thôi mà như đã qua rất nhiều việc vậy.
Lấy chìa khóa mở cửa, Trang Noãn Noãn thấy bà ngoại đang quét nhà, cô vội đi lên kéo chổi lại: “Bà ngoại để cháu làm.”
“Không sao, bà ngoại già rồi nhưng có thể làm việc được.” Bà lão cười nói.
Trang Noãn Noãn vẫn lấy chỏi trong tay bà làm hộ, bà hỏi: “Noãn Noãn, chuyện biểu diễn thế nào rồi?”
“Đang dàn dựng và luyện tập tiết mục đây à.
Sẽ tiến hành thành công thôi.”
“Được, cháu có thành tựu như vậy bà rất vui.
Nhưng bà vẫn nói câu đó, nhảy múa thì được thế nhưng phải chú ý chút đừng mặc đồ lộ quá.”
Bà không thích máy show của người trẻ lắm thế nhưng yêu cầu của bà với cháu gái cũng chỉ có thế.
Lên tivi đừng hay mặc máy đề lộ rốn, hay là quần ngắn quá, bà không thích.
Trang Noãn Noãn cười nói: “Cháu biết rồi, công ty đồng ý sẽ cho cháu đồ diễn kín đáo hơn.”
Đây cũng là điều Trang Noãn Noãn hứa với bà, từ lúc cô ra mắt tới giờ là một năm rưỡi, cô chưa từng mặc đồ quá lộ liễu, mà công ty cũng rất tôn trọng cô, mỗi lần đưa cho cô đều là trang phục kín đáo không ảnh hưởng quá tới vóc dáng cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...