Buổi chiều ba ngày sau, Hiên Viên Thần dành ra 3 tiếng, Tô Thắm hẹn Tô Hi và Ôn Lệ Thâm đến toà nhà tổng thống, bốn người nói chuyện phiếm, uống trà, coi như lần đầu tiên gặp mặt.
Bồn người là những người thân gần nhát, Hiên Viên Thần cũng không hề ra vẻ chút nào, lúc này, họ là người thân trong gia đình.
Tin tức về lễ kết hôn của tổng thống vẫn luôn được giấu kín.
Tuy nhiên, khi nhiều người biết về nó, tin này cũng không thể che giấu được nữa.
Chiều nay, Tô Bách Ngôn và Lý Thiến, với sự giúp đỡ của công ty chuyển nhà, về cơ bản đã chuyển hết mọi thứ họ thường sử dụng đến một ngôi nhà mới khác.
Cả Tô Thắm và Tô Hi đều sẵn sàng đến giúp đỡ nhưng Tô Bách Ngôn từ chối, một người là phu nhân tương lai của tổng thống, người kia đang mang thai, ông không muốn họ đến.
May mắn thay, công ty chuyển nhà rất chu đáo và không yêu cầu họ phải tốn công sức gì, chuyển sạch mọi thứ.
Trên tờ nhật báo vào sáng hôm sau, Hiên Viên Thần đã thông báo tin tức về hôn lễ của anh , danh tính của vợ anh cũng được báo cáo rất rõ ràng.
Tô Thắm có quá trình làm việc cực kỳ ưu tú, xen vào đó là nói về tình yêu lãng mạn và đẹp đẽ của họ.
Trong phút chốc, cả đất nước tưng bừng, các phương tiện truyền thông lớn đưa tin, tên tuổi của Tô Thắm được hàng nghìn hàng vạn người dân ghi nhớ.
Tổng thống phu nhân tương lai.
_ Ngoài tường thuật, người dân Chương trình trên thời sự cũng rất hào hứng phát tin, gửi lời chúc phúc tốt đẹp.
Trong một trung tâm tình nguyện dành cho người khuyết tật, Đoạn Tử Hiên đang ôm một cậu bé, anh đứng trước bản tin, sau khi xem tin tức, anh mỉm cười nhẹ nhõm.
“Chú Đoạn, chú cười gì vậy ạ?”
“Chú đang vui thay một người.”
“Thay ai ạ?”
“Một người bạn cũ.”
“Sao lại phải vui thay cô ấy ạ.”
“Bởi vì, cô ấy đã có được hạnh phúc.” Đoạn Tử Hiên nói xong, ôm lấy cậu nhóc nói: “Chú đưa cháu đi phục hồi chức năng.
“Vâng!” Cậu bé quàng tay qua cổ, một chân cậu là chân giả nhưng cậu bé vẫn rất dũng cảm và vui vẻ.
Tin tức về hôn lễ của tổng thống lan truyền khắp cả nước, Lâm Băng Nguyệt đương nhiên cũng nhìn thấy.
Cô cùng với ông nội và ba của mình xem trên bản tin buổi tối.
Lâm Băng Nguyệt xem tin tức rồi nói với ông nội của mình: “Ông ơi, cô ấy phù hợp làm tổng thống phu nhân hơn bắt cứ ai khác.”
Đây là đánh giá cao nhất của Lâm Băng Nguyệt về Tô Thắm.
Hôn lễ của Tô Thắm đang tới gần, chỉ còn ba ngày nữa là tới hôn lễ, Hiên Viên Thần còn mời tới rất nhiều người có chức trách trong cả nước tới tham dự, bữa tiệc gồm có 20 bàn.
Những người được mời đều mong chờ hôn lễ thế kỷ, chứng kiến hôn lễ của người đàn ông vĩ đại nhất đất nước này.
Hình Liệt Hàn đưa Đường Tư Vũ đến phòng làm việc của dì Tưởng San của anh.
Lễ phục để tham gia hôn lễ cũng tới rồi.
Vì lần này Tô Thắm không sử dụng phù dâu và phù rễ nên tất cả đều tham gia với tư cách khách mời.
Nhưng dù vậy, việc tham dự lễ kết hôn của ngài tổng thống cũng phải thật long trọng và tươm tắt.
Trang phục của Tưởng San do Đường Tư Vũ chọn, Đường Tư Vũ chọn một chiếc váy không quá phô trương nhưng vẫn sang trọng, trong khi Hình Liệt Hàn chọn một bộ vest rất hợp với bộ đồ của cô.
Vào ban đêm, tại toà nhà tổng thống, cùng với việc lễ kết hôn đang đến gần, Tô Thắm với tư cách là cô dâu, vẫn có chút hồi hộp.
Sau khi Hiên Viên Thần xử lý xong công việc, trở về phòng liền thấy cô đang mặc một bộ đồ ngủ màu đỏ tía, ngắn người dựa vào gồi.
À Trong ánh đèn mờ ảo, mái tóc dài buông xõa, gương mặt trắng nõn, tĩnh lặng như một bức tranh mỹ nhân dưới bàn tay của một họa sĩ.
“Em đang nghĩ gì vậy?” Hiên Viên Thần ngồi ở mép giường, lo lắng nhìn cô.
“Em có chút căng thẳng.” Tô Thắm thành thật nói.
“Căng thẳng vì hôn lễ?”
“Vâng! Nhân dân cả nước đều đang nhìn vào chúng ta.
Em chưa bao giờ được nhiều người quan tâm như vậy.” Tô Thắm mím môi cười: “Em sợ chính mình sẽ làm không tốt.”
Hiên Viên Thần nhìn cô, cười: “Hãy cứ là chính mình là được.”
Tô Thắm gật đầu, nói với anh: “Đi tắm đi!”
Hiên Viên Thần cúi xuống, hôn lên trán cô và lẫm bẩm: “Chờ anh.”
Tô Thấm bị giọng nói trầm gợi cảm của anh trêu ghẹo, cô ngượng ngùng gật đầu: “Vâng.”
Hiên Viên Thần đã tắm xong, thân thể cường tráng ấy chỉ dùng một chiếc khăn tắm quấn lấy, mái tóc đen vẫn còn hơi ẩm, Tô Thắm cười hỏi anh: “Anh không sấy tóc sao?”
“Tự khắc khô.” Tóc đen của Hiên Viên Thần phủ lên trán, khiến toàn bộ khuôn mặt phản chiếu trong ánh đèn, khiến anh trông trẻ trung đến bất ngờ.
Ánh mắt Tô Thám thầm ngắm nhìn bóng lưng của anh, đường nét trên lưng anh vừa sắc sảo vừa quyến rũ, đường nét mỹ nhân ngư ẩn dưới lớp khăn tắm càng thêm mê người.
Hiên Viên Thần đứng ở quầy bar nhỏ trong phòng, đang mở một chai rượu vang.
“Anh mở rượu làm gì!” Tô Thắm vừa cười vừa hỏi.
“Không phải em căng thẳng sao? Uống chút rượu đi ngủ sẽ thoải mái hơn.” Hiên Viên Thần nói xong thì đã đỗ được hai lưng ly rượu bê qua.
Tô Thắm cũng không từ chối, lúc này ngửi được mùi rượu quả thực là khiến người ta thư thái.
Hai người đang ngồi trên sô pha uống rượu, màn đêm ngoài cửa sổ dày đặc, lạnh lẽo nhưng bên trong cửa số lại ấm áp như mùa xuân, bộ đồ ngủ màu đỏ rượu mặc khoác người Tô Thắm, giống như biến cô thành một báu vật cực phẩm, khiến người đàn ông giống như hoàng đề Hiên Viên Thần mê mắn.
Tô Thắm uống cạn nửa ly rượu, nâng đôi mắt mờ mịt, chạm vào đôi mắt sâu hun hút của người đàn ông.
Cô cong đôi môi đỏ mọng lên: “Sao vậy?”
“Anh nghĩ ra một cách khác để điều trị chứng căng thẳng và mắt ngủ của em.” Hiên Viên Thần cười trầm thấp.
“Cách gì?” Tô Thắm tò mò muốn nghe.
Hiên Viên Thần đặt ly rượu trong tay xuống, sau đó vươn tay cầm lấy ly rượu trên tay cô.
Tô Thâm chớp mắt, một giây tiếp theo, thân thể cường tráng của người đàn ông áp lên người cô: “Em sẽ thích.”
Tô Thám: “…”
Cuối cùng cũng hiểu được cách này này là gì.
Cô theo bản năng muốn cười mà tránh ra, nhưng lại bị người đàn ông trực tiếp đè lên ghế sô pha, cô không được phép trốn tránh mà phải nhận lấy tình yêu của anh.
Thời gian đếm ngược hai ngày.
Vợ chồng Trình Tuyết Lam cũng đến thăm Tô Thắm, đồng thời cũng rất quan tâm đến hôn lễ, họ đã xem địa điểm tổ chức vài lần và xác nhận khách mời dự tiệc một cách nghiêm túc.
Mà một khi danh tính của Tô Thắm được công khai, những người từng làm việc với cô đều không thể tin được, một số chúc phúc, một số ngạc nhiên và một số cũng rất ngưỡng mộ.
Những người quen biết cô đều tin rằng Tô Thắm nhát định là một người phụ nữ đáng để ngài tổng thống yêu.
Những lời bàn luận từng có ở toà nhà tổng thống, hoàn toàn biến mắt vào ngày này, họ nói nhiều hơn về hôn lễ, không ai dám nghỉ ngờ tình cảm của Hiên Viên Thần với Tô Thám nữa.
Ngài tổng thống là người đàn ông rất biết nhìn xa trông rộng, người phụ nữ mà ngài chọn chắc chắn không sai.
Vào ngày này của năm mới, tiết trời se lạnh bỗng từ sớm đã chiếu ra những tia nắng mùa đông ấm áp, bầu không khí trong lành, trời rất đẹp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...