Người đàn ông giống như quân vương lười biếng cô đại ôm lấy nữ nhân hắn yêu thương nhất.
Anh vươn tay khẽ trêu đùa mái tóc đen sau tai cô.
Mái tóc đen tôn lên làn da trắng ngần, thật sự khiến anh mê đắm.
Tô Hi lúc này cũng có một loại cảm giác cổ đại.
Cô ôm lấy cổ anh, nhìn khuôn mặt tuần tú như ngọc của anh, trong mắt là sự ái mộ khó che đậy.
Ôn Lệ Thâm quả thực không chịu nổi nữa, nhìn cần cổ thon thả của cô, anh liền hóa thân thành quỷ hút máu.
Anh cũng không do dự liền cúi người xuống, mút cổ thon của cô.
Một đêm này, Tô Hi rất hối hận.
Cô không nên mặc bộ đồ ngủ đỏ này, suýt nữa khiến người đàn ông phát cuồng mà xé rách cô.
May mà cuối cùng cô mềm nhữn cầu xin anh mới tha cho cô.
Chỉ là trừng phạt phía sau càng nặng hơn.
Sáng sớm.
“Chết rồi! Hôm nay em phải quay cảnh đầu tiên, làm sao giờ chứ?” Trong phòng tắm, truyền tới tiếng ai oán của Tô Hi.
Người đàn ông chỉ quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm: “Sao vậy?”
Tô Hi đưa cổ qua cho anh nhìn một cái: “Anh xem, giờ sao gặp người chứ?”
Ôn Lệ Thâm cười mà sờ lên thành quả của mình: “Có gì mà không gặp người được chứ? Chỉ có thể chứng minh chồng em rất tuyệt.”
“Anh còn cười, em không cười được chút nào cả.” Tô Hi cảm thấy hôm nay ai cũng sẽ biết những gì tối qua cô và người đàn ông này làm rồi.
Xâu hỗ quá.
Quả nhiên Tô Hi ngồi trong phòng trang điểm có chút căng thẳng mà nhìn thợ trang điểm: “Có thể che được không?”
“Phải tô đậm một chút mới che lại được.
Không sao, tôi có một cách che được.”
Thợ trang điểm trong lòng thực ra rất sầu não, dấu vết này quá rõ rồi.
Tô Hi khóc không ra nước mắt.
Cảnh đầu tiên, Tô Hi diễn một tiên nữ vừa nhập tiên, quần áo trắng như tuyết, trên con đường người người đi lại, vô cùng hứng thú với thế tục.
Hiệu quả lên phim của khung cảnh này thật sự có một loại cảm giác đẹp được tựa tiên nữ.
Trong xe công vụ màu đen nơi không xa, Ôn Lệ Thâm vốn là đợi cô, nhưng anh vẫn không kìm được mà xuống xe, đứng ở nơi cao phía ngoài phim trường, nhìn ngắm vợ mình.
Ôn Lệ Thâm tới phim trường khiến cho đám nữ thứ N ở phía xa đều kích động sắp điên rồi, nhìn trộm anh từ xa.
“Cao quá, đẹp trai quá.”
“Trời ơil Chúng ta có thể qua đó chào hỏi, nói một câu không?”
Mấy nữ diễn viên thật sự rất muốn đi qua, nhưng lúc bọn họ phát hiện, bên cạnh Ôn Lệ Thâm có hai vệ sĩ thì bọn họ không dám nữa.
Vì là phim điện ảnh nên cảnh quay đầu tiên của nam nữ chính liền gặp nhau.
Tô Hi và nam chính lần này, Trình Hạo gặp nhau.
Lần gặp này tất nhiên là một cảnh anh hùng cứu mỹ nhân.
Tô Hi cứu một đứa bé, mà suýt chút bị ngựa húc vào.
Nam chính liền ra tay cứu.
Do cảnh này khó dùng thế thân nên Tô Hi quyết định tự mình diễn.
Tô Hi đeo dây cáp vào, mặc đồ trắng như tuyết mà bay ngược về sau.
Dáng vẻ xinh đẹp đó khiến người có mặt đều thán phục.
Ngay cả người đàn ông nơi không xa tim cũng gợn sóng.
Nhưng lúc nhìn thấy Trình Hạo từ bên cạnh bay lên ôm lấy eo của Tô Hi, quay tròn trên không mà đáp xuống, hai người đối mắt nhau.
Sắc mặt người đàn ông nào đó liền đen lại.
Mùi dám chua đã khiến không khí ở đây nhuốm mùi chua rồi.
Cảnh quay này một lần qua.
Tô Hi tiếp theo đi dặm phấn.
Cô ngồi trong xe hóa trang, lúc này ngoài cửa sổ xe có một người đàn ông đi tới.
Cô quay qua thì nhìn thấy chồng mình đang đứng ngoài cửa số.
“Quay thế nào?” Tô Hi hỏi.
Ôn Lệ Thâm dù rất ghen nhưng may mà chỉ là một cái ôm.
Cái này đối với diễn viên mà nói thì không tính là gì cả.
“Rất tốt.” Ôn Lệ Thâm khen một câu: “Anh đi nói chuyện với đạo diễn chút.”
Tô Hi gật đầu.
Lúc anh đi về phía đạo diễn, đạo diễn đang dạy hai diễn viên diễn cảnh tiếp theo, vừa nhìn thấy anh, liền tỏ vẻ cung kính, người bên cạnh cũng đều không dám thở mạnh.
Trình Hạo ở bên cạnh cũng đang xem kịch bản.
Đột ngột nhìn thấy đạo diễn bên cạnh bắn mắt qua, cậu ta liền cảm thấy áp lực không nhỏ.
Tô Hi dặm phấn xong, mấy cảnh tiếp theo là cảnh thoại đôi.
Ôn Lệ Thâm trở lại xe đợi.
Trong đó có một cô gái đưa mấy chai nước lọc qua, cô ta đang phát nước, nhưng lúc cô ta đưa nước tới bên cạnh Ôn Lệ Thâm thì vệ sĩ bên cạnh khua tay từ chối: “Không cần.”
Cô gái đó nhìn người đàn ông nghỉ ngơi trong xe một cái, tim của cô ta cũng sắp bị câu dẫn đi rồi.
Đẹp trai quái Ngày quay đầu tiên, Tô Hi treo mình trên dây cáp, rất mệt, ngồi trong phòng, cô vừa xoa bóp vai, vừa thở dài: “Già rồi già rồi, xương cốt của em già rồi.”
Đang xoa bóp vai thì một bàn tay ấm đặt lên, thay cô mà dịu dàng xoa bóp.
Tô Hi thoải mái mà nhắm mắt lại, sau lưng truyền tới tiếng cười thấp: “Em già đâu chứ?”
Tô Hi liền ai oán một phen, nhắm mắt, hỏi: “Nếu em già rồi thì làm sao? Anh còn thích em không?”
“Em già rồi, anh sẽ càng già hơn em, em đừng chê anh là được.” Động tác tay của anh dùng lực đạo rất chuẩn.
Cô cười cong mày: “Đương nhiên sẽ không, đàn ông các anh càng già càng có mị lực.”
“Vậy chúng ta cũng từ từ già đi.”
“Được.” Cô gật đầu, đáp rất nghiêm túc.
Ôn Lệ Thâm bóp xong vai thì tay liền trượt xuống xoa bóp eo cô.
Hôm nay cô rất mệt, cô liền cầu khẩn mà nhìn anh: “Hôm nay đừng nữa.”
Tưởng anh muốn làm gì chứ?
“Xoa bóp eo cho em, không muốn em.”
Ôn Lệ Thâm tất nhiên thương xót vợ rồi.
Cho dù hôm nay cô vô cùng đẹp, khiến anh rất muốn đè lên, nhưng vẫn nhịn xuống.
Tô Hi lúc này mới yên tâm giao cho anh, để anh xoa bóp, chỉ là bóp mãi cô liền cảm thấy cơ thể trở nên kích động.
“Thoải mái không?”
“Ừ, thoải mái.”
Ôn Lệ Thâm nhìn cơ hội mà hôn lên môi cô một cái: “Hôm nay em rất đẹp.”
“Vậy cũng là anh viết kịch bản hay.”
“Sau này kịch bản của em đều do anh viết được không?”
“Đó là vinh hạnh của em.” Cô ôm lây cổ anh.
Hô hấp của anh hơi nặng: “Đừng mê hoặc anh! Anh sợ anh sẽ không nhịn nồi.”
Tô Hi cười hì hì một cái: “Ngoài việc không được hôn lên cổ em thì chỗ nào cũng được.”
Lúc này ánh mắt của anh sáng đến đáng sợ.
Anh cười mà tì lên trán cô: “Đây là em nói đấy.”
“Em nói.”
“Không được nuốt lời.”
“Bây giờ em hối hận rồi, xem như em chưa nói được không?”
Anh nghiền răng: “Không được.”
Thời gian quay phim thật sự trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã mười mấy ngày.
Mà lúc này nhận được điện thoại của Ôn Lương Diệu, anh sắp đưa hai cô cậu nhóc tới thăm đoàn phim, đồng thời còn có vợ chồng Đường Tư Vũ cũng tới.
Lần này thì náo nhiệt rồi.
Hình Nhất Nặc ở trước mặt anh đã nhắc rất nhiều lần chuyện tới thăm đoàn phim, Ôn Lương Diệu chỉ đành đồng ý.
Mà cậu nhóc Hình Dĩ Hi tất nhiên cũng muốn tới, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ cũng định tới, giải tỏa tâm trạng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...