Anh cũng gặp một vài người quen trong giới doanh nhân, chào hỏi qua một chút rồi anh được sắp xếp đến một vị trí ở giữa, anh nhìn thấy có vài người quản lý đang đứng nhận quà cưới, anh liền đưa hộp quà trong tay mình cho bọn họ: “Phiền cô giữ giúp tôi, đây là cưới tôi tặng cho cô dâu.
”
“Được ạ, mời ngài đăng ký vào đây ạ.
” Nữ nhân viên vô cùng nhiệt tình dặn dò anh.
Mộ Phi cười gượng gạo, cho dù anh không viết tên thì Đường Tư Vũ vẫn chắc chắn nhận ra đây là quà anh tặng, nhưng anh vẫn viết tên mình lên đó rồi quay về chỗ ngồi.
Đường Tư Vũ ngồi trong phòng nghỉ, Tô Hi đợi cùng cô đến giờ lành.
Hình Liệt Hàn dẫn theo đoàn phù rễ cũng nghỉ ngơi ở phòng bên cạnh, Hình Liệt Hàn bảo Hàn Dương đi xem danh sách khách mời đến dự lễ cưới, anh đặc biệt muốn tìm tên của Mộ Phi.
Vừa tìm một lát vậy mà đã tìm ra.
Anh ta vẫn đến, sắc mặt Hình Liệt Hàn hơi u sầu trong vài giây.
Còn khoảng 15 phút nữa là đến giờ lành, Hình Liệt Hàn bề con trai dã đầu đoàn phù rễ đi đến lễ đường.
Lần này phương tiện di chuyển của Đường Tư Vũ là một chiếc cưới mui trần màu đỏ, đây là chiếc xe duy nhất trên thế giới, Hình Liệt Hàn đã đặt từ một tháng trước, và trở thành chiếc xe cưới độc quyền của anh, thể hiện vị trí của Đường Tư Vũ trong lòng anh là độc nhất vô nhị.
Nói theo sau là ba chiếc xe đều là xe hạng sang lên tới mấy chục triệu, là xe dành cho phù dâu.
Mặc dù chỉ cách sảnh tiệc vỏn vẹn có † km nhưng ngày hôm nay, đoạn đường này lại đặc biệt có ý nghĩa.
Khi Hình Liệt Hàn dẫn theo con trai đi qua thảm đỏ, ánh mắt anh chỉ liếc nhẹ qua một lượt liền cảm thấy có một luồng ánh mắt rất mạnh liệt đang nhìn chằm chằm vào anh, dù anh không nhìn thì cũng biết nó xuất phát từ vị trí của Mộ Phi.
Trên tay Hình Liệt Hàn đang bế một đứa trẻ như viên ngọc màu hồng, cậu bé đó có khuôn mặt giống anh, mặc cùng một bộ vest size nhỏ giống anh, thắt một chiếc nơ bướm trang trọng, đẹp trai và mê người như một chú rễ nhỏ.
Cậu nhóc ngồi trong lòng cha, biểu cảm điềm đạm đó căn bản không giống như một đứa trẻ 5 tuổi, vô cùng ung dung chứ không hề sợ hãi, khóe miệng nở một nụ cười, còn không quên vẫy tay chào hỏi với mấy cô và chú đang giơ máy chụp hình cậu, lộ ra một nụ cười vô cùng ngây thờ và đáng yêu, không hề rụt rè một chút nào.
Đứa trẻ này đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, mọi người ai nấy cũng đều đang kinh ngạc, dù sao cũng có rất nhiều người không biết Hình Liệt Hàn đã có đứa con lớn ngần này rồi.
Khi Mộ Phi nhìn cậu nhóc, ánh mắt anh vẫn lộ ra sự dịu dàng ấm áp, bắt kể ra sao thì anh vẫn rất thích con của Đường Tư Vũ.
Cho dù trên người đứa trẻ đó đang chảy một nửa dòng máu của Hình Liệt Hàn.
Trên khán đài, Hình Liệt Hàn thả con trai xuống, thân hình hai người một lớn một nhỏ đầu đang kiên nhẫn đợi chờ một người phụ nữ đi đến.
Còn hai phút nữa là đến giờ lành, chiếc xe thể thao màu đỏ mà Đường Tư Vũ ngồi đã đi đến cửa, vợ chồng Tưởng Lam và Tưởng San cũng nhân viên của bà đều đang đứng đợi cô, Đường Tư vũ xuống xe, từng bước từng bước đi lên bậc thềm, chiếc váy cưới của cô ở đẳng sau trải ra dài vài mét, dưới ánh nắng chiều ấm áp, cô tỏa sáng rực rỡ, trong tay cầm một bó hoa, khan đội đầu phủ kín gương mặt, chỉ nhìn thấy ngũ quan tinh tế, thanh tú mỹ lệ, và khóe miệng đang cong lên nở một nụ cười hạnh phúc.
Giờ phút này trở nên vô cùng thiêng liêng.
Ở của, Hình Chính Đình lập tức chỉnh lại tay áo, vô cùng hân hạnh và thận trọng đứng đợi Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ đi đến bên cạnh ông, thân thiết gọi một tiếng: “Cha.
”
Hình Chính Đình khẽ cười gật đầu, đưa tay ra, Đường Tư Vũ nhẹ nhàng khoác vào tay ông, Hình Chính Đình dẫn cô đi vào thảm đỏ.
Trong khoảnh khắc hai người bước vào, những cánh hoa rực rỡ nhẹ nhàng rơi xuống như mưa, rơi xuống cơ thể xinh đẹp của Đường Tư Vũ, ánh đèn kết hợp với ánh sáng rực rỡ xung quanh phủ lên người khiến cô như toát ra một hơi thở thiêng liêng, phù dâu ở đằng sau cũng từng bước chậm rãi đi sau cô dưới cơn mưa hoa.
Thời khắc này, tất cả mọi người trong hội trường dường như bị cướp đi hơi thở trong vài giây, từ trên khán đài cho đến dưới khán đài.
Ánh mắt thâm tình của Hình Liệt Hàn chăm chú nhìn vào cô dâu của mình vô cùng dịu dàng.
Dưới khan dài, ánh mắt Mộ Phi cũng không rời dù chỉ một giây, dường như anh quên đi hết tất cả, cứ thể nhìn thân hình vừa nhỏ nhắn vừa xinh đẹp của Đường Tư Vũ dưới cánh hoa rơi xuống như mưa, dù cách hơi xa một chút, cho dù chỉ là bóng hình của cô, nhưng anh đều cảm thấy đây là bức tranh đẹp nhất trên thế gian này.
Chỉ là lúc này, nơi cô đi đến không phải là chỗ của anh, mà là nơi người đàn ông đang kiên nhẫn chờ đợi cô trên khán đài, ánh mắt của cô cũng đặt lên người anh ta, trong tim của cô cũng chỉ có bóng hình của anh ta.
Mộ Phi cuối cùng cũng nếm được mùi vị của tuyệt vọng nó là như thế nào rồi, đại khái chính là tình cảm trong lòng anh lúc này đây!
Anh khẽ đau đón, Tư Vũ, em muốn dùng cách này để anh tuyệt vọng sao?
Rất tốt, anh tuyệt vọng rồi, sau này sẽ không bào giờ làm phiền đến cuộc sống của em nữa, chỉ cần em vui vẻ, anh sẽ không bao giờ làm phiền.
Từ tận đáy lòng, Mộ Phi gửi tặng cho cô lời chúc phúc tốt đẹp nhất, Hình Liệt Hàn, tốt nhất anh phải có bản lĩnh làm cô ấy sống hạnh phúc cả đời này, nếu không, tôi nhất định sẽ đánh chết anh.
Tuy nhiên, nếu Hình Liệt Hàn có nghe thấy câu này của anh, nhất định sẽ vô cùng kiên định mà nói với anh rằng, cả đời này anh cũng không bao giờ có cơ hội đề đánh tôi đâu.
Đường Tư Vũ bước lên thảm đỏ đầy cánh hoa, từng bước đi tới trước khan đài dưới sự dẫn dắt của Hình Chính Đình, cô từ từ bước lên bậc thứ tư, Hình Chính Đình nhìn hai người đàn ông một lớn một nhỏ đứng trên khan đài, ông đưa tay Đường Tư Vũ đặt vào tay con trai mình: “Liệt Hàn, bố giao cô dâu của con cho con đấy, con nhất định phải đối tốt với con bé cả cuộc đời này.
”
“Cha, con đã bao giờ làm cha thất vọng chưa?” Hình Liệt Hàn khẽ cười đáp xong, ánh mắt anh chăm chú nhìn lên người Đường Tư Vũ, dung ngữ điệu không thể nào nghiêm túc hơn nói: “Con chắc chắn sẽ đối tốt với cô ấy.
”
Hình Chính Đình võ vào vai anh, quay đầu qua nhìn cháu nội: “Cháu cũng vậy nhé.
”
“Ông nội, con chắc chắn sẽ yêu mami.
”
Cậu nhóc kiên định nói giống cha mình.
Hình Chính Đình cười rồi đi xuống dưới khán đài.
Khóe mắt Đường Tư Vũ cũng đã hơi ươn ướt, nghe thấy hai người quan trọng nhất trong cuộc đời đều nói với cô câu này, trong lòng cô vô cùng kích động và cũng cảm động, cô khẽ bịt đôi môi đỏ mọng của mình lại, không phải giọt nước mắt đau thương mà là giọt nước mắt của hạnh phúc.
Hình Liệt Hàn nắm chặt tay cô, đón cô lên giữa khan đài, Đường Tư Vũ một tay dắt cậu nhóc cùng lên trước mặt anh: “Từ ngày hôm nay trở đi, em và con trai đều giao cho anh đấy.
”
Giọng Đường Tư Vũ tràn đầy ý cười vang lên, Hình Liệt Hàn nhìn hai mẹ con cô, anh nghiêm túc gật đầu: “Được, hãy yên tâm giao cho anh.
”
Phù dâu cũng đều đứng bên cạnh phù rễ, Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm đối mắt nhìn nhau, nghịch ngợm chớp mắt, hôm nay Hình Nhất Phàm cũng rất đẹp trai, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cũng đã có chút khí thế giống anh hai rồi.
Nhan Mộng đứng ở phía trên cùng, mà vừa hay Hàn Dương cũng đứng ở vị trí đầu tiên, chốc lát, hai người liền đứng lại cạnh nhau.
Nhan Mộng cười ngước đầu lên nhìn anh, khóe miệng anh cũng khẽ giương lên, hai người đứng cạnh nhau, trông như một cặp sát vách, đặc biệt là dưới điêu nhạc kinh điển của một hôn lễ thiêng liêng như thế này, cảm giác này vô cùng mạnh mẽ.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...