Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu


Trong hoa viên của một biệt thự kiểu Trung Hoa đang tổ chức một buổi tiệc rượu.

Mới buổi trưa mà khách đã đến khá đông, họ đều là những người đàn ông và những người phụ nữ thành đạt, tuy rằng tiệc chỉ là hình thức nhỏ nhưng cũng đầy ắp hơi thở của sự xa hoa phú quý.
Mà người tổ chức buổi tiệc rượu lần này là Hình Nham, và Khưu Lâm lần này đã thực sự trở thành nữ chủ nhân của căn biệt thự.

Bà ta mặc trên mình trang phục đẹp đẽ, khoác tay Hình Nham đi kính rượu các vị khách ở đó.

Ở đằng sau họ, Đường Y Y cũng một thân lễ phục xinh đẹp, Hình Nham đã tặng cô ta không ít ngọc ngà đá quý, cô ta chỉ hận không thể đeo tất cả lên người để cho người khác nhìn thấy, tất cả, có những món trang sức kim cương quý giá vô cùng.
“Hình tiên sinh, không biết bao giờ mới có thể uống rượu hỉ của ngài và tổng giám đốc Khâu đây? Tôi mong chờ lắm đấy!”
“Không lâu nữa đâu, nhanh thôi.” Hình Nham cười haha, nắm lấy tay của Khưu Lâm ở bên cạnh đề thẻ hiện tình cảm.
“Đến lúc đó, tổng giám đốc Phương nhất định phải tặng phong bì dày đó!” Khưu Lâm bật cười.
“Chắc chắn rồi, chắc chắn sẽ tặng phong bì thật dày.”
Khưu Lâm khoác tay Hình Nham cười với hắn ta, khuôn mặt hạnh phúc, trở thành đối tượng ngưỡng mộ đố kị của những người phụ nữ có mặt tại đó, bản thân sở hữu một gia sản khổng lồ, hơn nữa lại có thể gả cho một hòm kho báu, đây tuyệt đối là may mắn lớn nhất khi sống đến tận tuổi này của Khưu Lâm.

Người ngoài nhìn thấy bọn họ ân ái, vô hình trung cũng nhìn thấy tương lai khi hai công ty hợp tác với nhau.

Thế nên, bọn họ chẳng có lí do gì để không lấy lòng đôi nam nữ này.
Đường Y Y thấy có chút nhàm chán, vì ở đây toàn là người lớn tuổi, một cô gái trẻ như cô ta đương nhiên sẽ thấy chán, cô ta nghĩ, nếu như bác Hình mời Hình Liệt Hàn đến đây thì sẽ tốt biết bao!
Không lâu sau, Hình Nham và Khâu Lâm đứng lên một chiếc bục nhỏ, Hình Nham cầm thìa gõ nhẹ vào ly rượu, nói với mười mấy cặp nam nữ bên dưới: “Xin mọi người hãy giữ im lặng một chút, nghe tôi tuyên bố một tin.”
Tất cả mọi người đều dừng lại, Khưu Lâm hơi ngắng đầu, chờ đợi lời tuyên bố của Hình Nham.
“Cảm ơn các vị đã đến ủng hộ buổi tiệc rượu do tôi và Tiểu Lâm tổ chức.

Bây giờ, tôi muốn tuyên bố một việc hết sức quan trọng, đó là tôi và Tiểu Lâm sắp kết hôn.
Chúng tôi đã định ngày tổ chức hôn lễ là vào ba ngày sau, đến lúc đó mọi người nhất định phải có mặt đầy đủ nhé.”
Ai nấy đều ngạc nhiên, ba ngày nữa là kết hôn rồi ư? Tin tức này đúng là quá đột ngột.
“Hình tổng, gấp gáp như vậy, có thể chuẩn bị tốt cho hôn lễ sao?”
“Từ một tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị rồi, mọi thứ đều đã được sắp xếp ồn thỏa, chỉ đợi tôi cưới Tiểu Lâm về nhà nữa thôi.” Hình Nham cười đắc ý.
Khưu Lâm cũng bất giác mà cười vui vẻ, cái danh bà Hình không còn xa nữa rồi.
Đúng lúc ấy, có một bóng người từ ngoài cửa đi vào, Hình Nham nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp bước vào, hắn có chút kinh ngạc, hình như hắn đâu có mời cô gái này đến!
Cô ta là con cái nhà nào sao? Hay là một vị khách không mời mà đến?
Nghê Yên bước từng bước đến trước mặt Hình Nham, ngắng đầu cười: “Chúc mừng hai vị sắp có chuyện vui.”
“Xin hỏi cô là?” Hình Nham nheo mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Nghê Yên, dù đang ở bên cạnh Khưu Lâm nhưng vẫn có một tia ngạc nhiên và suy nghĩ.
“Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Nghê Yên, là một thương nhiên đến từ nước €.

Hôm nay tôi không mời mà đến, là vì có việc muốn cùng hai vị bàn bạc một chút.” Nghê Yên cong môi cười, vẻ mặt bình thản.
Khưu Lâm thấy có chút phản cảm với cô gái trẻ xinh đẹp này, hiện giờ bà ta cứ nhìn thấy người con gái nào trẻ đẹp hơn là bà ta sẽ nảy sinh một cảm giác thù địch không tên, đặc biệt là khi ở trước mặt Hình Nham.
“Nếu đã biết chúng tôi không hề mời, vậy tại sao cô còn không mời mà đến?” Khưu Lâm nói với giọng không vui vẻ gì.
“Bởi vì tôi có một việc rất quan trọng cần thương lượng với hai vị mài Lát nữa chúng ta nói chuyện riêng nhé!” Nói xong, Nghê Yên quay người, đi đến ghế dựa ở gần đó, cô ta ngồi xuống, đôi môi cong cong mỉm cười, rồi cô ta lại đứng lên, cầm điện thoại selfie một tắm.

Mà đằng sau bức ảnh của cô ta chính là Hình Nham và Khưu Lâm.
Một lát sau, Hình Nham muốn tìm hiểu lí do tại sao Nghê Yên đến, hắn ta liền cùng Khưu Lâm mởi cô ta đến một phòng khách yên tĩnh.
“Vị tiểu thư này, cô tìm chúng tôi có việc gì?” Khưu Lâm nhướn mày hỏi.
“Xin tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Nghê Yên, thân phận của tôi có chút khó nói, tôi là bạn gái cũ của Hình Liệt Hàn.”
Hình Nham bát ngờ, cười nói: “Bạn gái của Liệt Hàn ư? Cũng chính là bạn gái của đứa cháu tốt của tôi?”
“Không sai, chỉ tiếc là bên cạnh anh ấy đã có một người phụ nữ tên Đường Tư Vũ rồi.” Nói xong, ánh mắt của cô ta hướng về phía Khưu Lâm: “Dì Khưu, chắc bà không còn lạ gì nữa nhỉ!”
Khưu Lâm giật mình, có vẻ người con gái này nắm rõ chuyện của bọn họ, bà ta “hừ”
nhẹ một tiếng: “Không sai, cô ta là con gái của người chồng quá cố của tôi.”
“Lần này tôi đến là vì muốn xin Liệt Hàn quay lại, nhưng bây giờ anh ấy vứt bỏ tôi rồi, ở bên Đường Tư Vũ mát rồi, tôi rất không can tâm, tôi biết mọi người và Hình Liệt hàn có cạnh tranh trên thương trường, vì vậy, tôi quyết định gia nhập với mọi người, cùng nhau chống lại Hình Liệt Hàn.”
Hình Nham lập tức vui lên: “Thật sao?
Nghê tiểu thư muốn gia nhập với chúng tôi ư?”
Khưu Lâm có hơi không vui, nhưng bà ta không biểu lộ hẳn ra sự bất mãn của mình.
Đáy mắt Nghê Yên xẹt qua một tia oán hận vô cùng mãnh liệt, cô ta không quên được ngày hôm ấy, ngày mà cô ta vui vẻ chải chuốt để đi có hẹn, kết quả lại trở thành trò cười.
Nghê Yên từ nhỏ tới lớn chưa từng bị đối xử như vậy, cô cũng đã từng phải vật lộn đau đớn trong khách sạn, không biết nên ở lại hay rời đi.
Nhưng từ đầu tới cuối cô ta không thể vượt qua được rào cản ấy, vậy nên cô ta nghĩ đến việc liên thủ với Hình Nham, cô ta phải làm cho Hình Liệt hàn phải trả giá, để cô ta có thể hoàn thành một mục đích khác.
Chiều hôm ấy, Hình Nham cũng không che đậy tin tức này, trực tiếp đăng lên báo.


Bên nhà báo làm cho hắn một tiêu mục chúc mừng ngay đầu trang nhát, việc này ngay lập tức được truyền đi trên khắp cả nước.
Mà những người trong ngành sớm đã biết tin tức này, khi nhìn thấy tờ báo cũng không lấy làm lạ nữa.
Hình Liệt Hàn bình thản xem tờ báo trên tay, đáy mắt xẹt qua một tia sáng sắc nhọn, người chú này của anh quả nhiên hành: động rất nhanh, “sử dụng” Khưu Lâm và tập đoàn Đường Thị ngày trước.
Đường Tư Vũ ở nhà cũng rất chịu khó cập nhật tin tức mới, đương nhiên cũng nghe được về ngày kết hôn của Hình Nham và Khưu Lâm.

Cô sớm đã trở nên bình tính trước chuyện này rồi, chỉ là cứ nhìn vào Khưu Lâm là cô lại tức giận muốn xé nát bộ mặt ấy.
Đúng lúc này, điện thoại của Đường Tư Vũ reo lên, cô cầm điện thoại lên xem, là một người rất ít khi gọi điện cho cô – chú Từ, trợ lí thân cận của bó.
“Alo, chú Từ!”
“Đại tiểu thư, cô xem tin mới rồi chứ? Tôi thật không dám tin Khưu Lâm sẽ làm nhứ vậy, lại tặng công ty của tổng giám đốc Đường cho người khác.” Chú Từ nói với vẻ rất phẫn nộ.
“Phải đó! Tôi thấy không đáng hộ bố luôn.”
“Đại tiểu thư, sao cô không giành lấy một chút cổ phần công ty chứ?”
“Thủ đoạn của Khưu Lâm quá mức tàn nhẫn, tôi không kịp đề phòng, ngay cả 30% cổ phần của mẹ tôi cũng trở thành của bà ta.” Đường Tư Vũ không can tâm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui