“Mị Lạp, cô nói gì với bạn gái của tôi vậy?” Hạng Kình Hạo trầm giọng nói, có ý cảnh cáo.
Mị Lạp lập tức trọn mắt nhìn Hạng Kình Hạo, sau đó nhìn chằm chằm Tưởng Hân Vy, oan ức nói: “Anh Kình Hạo, có phải anh nhớ nhằm không vậy, em mới là bạn gái của anh mài”
“Mị Lạp, tôi biết chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Nhưng tôi tin là cô biết từ trước tới giờ tôi chỉ coi cô là em gái mà thôi.” Hạng Kình Hạo bình tĩnh giải thích.
Mị Lạp nhân lúc anh mắt trí nhớ, muốn đảo trắng thay đen.
Ánh mắt Mị Lạp thoáng đau khổ, cô ta cắn răng, đau lòng hỏi: “Nhưng chúng ta đã phát sinh quan hệ rồi, anh nói thế nào đây?”
Câu nói này khiến Tưởng Hân Vy đang cầm ly uống sữa mà run cả tay.
Ly sữa cô đang cầm rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Đầu óc Tưởng Hân Vy trống rỗng, tiếng ly vỡ kéo cô về thực tại.
Tưởng Hân Vy hoảng hót nói: “Xin lỗi.”
Sắc mặt anh trở nên bối rối.
Hạng Kình Hạo lập tức bước tới chỗ Tưởng Hân Vy, kéo cô đứng dậy, tránh để mảnh ly làm cô bị thương, rồi gọi người giúp việc tới quét dọn.
Mị Lạp thấy câu nói này có uy lực lớn, liền bĩu môi ra vẻ đáng yêu khóc thành tiếng: “Anh Kình Hạo, anh đã quên hết những chuyện này rồi sao? Tối hôm đó em hơi say, nhưng… nhưng em cam tâm tình nguyện…”
“Mị Lạp, được rồi.” Hạng Kình Hạo trằm giọng quat một tiếng, vẻ mặt sa sầm đi mấy phần.
Mặc dù anh mắt trí nhớ nhưng anh biết anh sẽ không làm xằng bậy với cô gái mà anh không có hứng thú.
Nhưng Tưởng Hân Vy thì khác.
Vốn dĩ cô đã không hiểu Hạng Kình Hạo nhiều, đột nhiên Mị Lạp lại khóc lớn như Vậy, như thể chuyện này là thật vậy.
Trong lòng cô quả thực rối bời.
Mặc dù suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô là không để ý, nhưng dù sao cô cũng không thể không sửng sốt.
“Anh Kình Hạo, anh không thừa nhận cũng không sao, nhưng… sự thật thì vẫn là sự thật.” Vừa rồi Mị Lạp cũng nhận ra chuyện này khiến Tưởng Hân Vy biến sắc, chứng tỏ cô rất để ý chuyện này.
Chỉ cần cô ta kiên quyết nói mình đã ngủ với Hạng Kình Hạo, có lẽ Tưởng Hân Vy sẽ bỏ đi.
Dù sao thì phụ nữ rất để ý những chuyện này.
“Hân Vy, chúng ta đi thôi! Mị Lạp, mời cô về cho.” Hạng Kình Hạo nói xong, liền kéo Tưởng Hân Vy đi.
Anh không muốn tiếp tục nghe Mị Lạp nói linh tinh.
“Tưởng tiểu thư, xin cô hãy trả lại anh Kình Hạo cho tôi được không?” Mị Lạp bắt đầu tỏ vẻ cầu xin.
Tâm trạng Tưởng Hân Vy rối bời, cô không biết phải làm thế nào, vì cô cũng yêu Hạng Kình Hạo.
Nhưng, bọn họ thật sự từng phát sinh quan hệ thật sao?
“Anh Kình Hạo, anh không thể đối xử như vậy với em được… anh phải tin em, em thật sự rất yêu anh mài!” Mị Lạp đuồi theo hai người.
Hạng Kình Hạo giao Tưởng Hân Vy cho người giúp việc: “Đưa Tưởng tiểu thư lên lầu nghỉ ngơi.”
Tưởng Hân Vy quay đầu lại nhìn anh, không nói gì, một mình đi lên lầu.
Hạng Kình Hạo trầm mặc, không khỏi đau lòng.
Thật ra cho dù anh mắt trí nhớ, anh vẫn biết Mị Lạp đang nói dối nhưng lại không dám khẳng định trước đây mình có từng phạm sai lầm như vậy hay không.
“Anh Kình Hạo…” Mị Lạp đi tới, nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Hạng Kình Hạo, cô ta hoảng sợ.
“Cô nói thật đi, vừa rồi cô nói dối hay nói thật?” Hạng Kình Hạo cắn răng tra hỏi.
“Tất nhiên là nói thật.”
“Có ai chứng minh được chuyện này không.” Hạng Kình Hạo không tin.
Mị Lạp lắc đầu, tỏ vẻ oan ức: “Chuyện này sao có thể để người khác biết chứ? Chỉ có anh và em biết thôi… hơn nữa… tối hôm đó, chỉ có hai chúng ta…”
“Thời gian, địa điểm, nói rõ ra.” Hạng Kình Hạo siết chặt nắm đấm, anh muốn truy cứu tới cùng.
Mị Lạp lập tức nhớ tới chuyện lần trước cô ta âm mưu không thành công, liền nói: “Hai năm trước, trong một buổi tiệc, anh hơi say, em cũng vậy… chúng ta… cứ thế tự nhiên xảy ra.”
Sắc mặt Hạng Kình Hạo càng thêm căng thẳng.
Anh trừng mắt nhìn Mị Lạp, muốn nhìn cho rõ có phải cô ta đang nói linh tinh hay không?
Mặc dù trong lòng anh rất chắc chắn cô ta nói dối, nhưng anh lại không tìm được bằng chứng.
Bị Hạng Kình Hạo nhìn chằm chằm, cô ta không khỏi chột dạ.
Ánh mắt của Hạng Kình Hạo có một loại áp lực khiến cô ta không dám nhìn thẳng.
Hạng Kình Hạo thấy cô ta né tránh ánh mắt của mình, liền biết cô ta đang chột dạ.
Anh híp mắt: “Tôi không cần biết giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì, đó đều là chuyện quá khứ rồi, bây giờ không có ý nghĩa gì cả.
Hiện giờ bạn gái của tôi là Hân Vy.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...