Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Nói xong Lam Thiên Thần liền ấn mở thang máy, lần nữa đi vào.
Bùi Nguyệt Hoàng đang uống trà Hứa Mẫn pha cho cô, thình lình nghe thấy âm thanh đảy cửa, cô ngẳng đầu liền nhìn thấy Lam Thiên Thần rõ ràng đang phải đi họp đã quay trở lại.
“Làm sao vậy? Nhanh như vậy đã xong rồi sao?” Bùi Nguyệt Hoàng tò mò hỏi.
“Có phải em có chuyện gì gạt anh không?” Lam Thiên Thần ngồi vào ghế, vẻ mặt nghiêm túc dò hỏi.
Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi giật mình kinh ngạc, cô trừng mắt nhìn, có chút buồn cười: “Em có chuyện gạt anh? Sao em lại không biết?”
“Nguyệt Hoàng, em hoàn toàn có thể nói cho anh biết.
Anh cũng sẽ không phản đối, lại càng sẽ không tức giận hoặc rời bỏ em.” Lam Thiên Thần nghĩ rằng cô đang cố ý gạt anh.
Bùi Nguyệt Hoàng có chút khó hiểu, cô nghiêm túc nhìn anh: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Anh trực tiếp nói ra đi, em không đoán được.”
“Anh nguyện ý đến nhà em ở rể.” Lam Thiên Thần trực tiếp sảng khoái trả lời cô.
Câu nói này trực tiếp làm Bùi Nguyệt Hoàng ngây dại, sao anh đột nhiên nghe thấy chuyện này? Cô nhớ rõ chưa từng đề cập qua với anh.
“Anh… anh sao lại biết chuyện này?” Bùi Nguyệt Hoàng tò mò hỏi.
Lam Thiên Thần thở dài trong lòng, hóa ra thực sự có chuyện này sao?
“Em là sợ nói cho anh biết anh sẽ tức giận sao?” Lam Thiên Thần vươn tay cầm lấy tay cô.
Chuyện này trước kia thật sự đã khiến Bùi Nguyệt Hoàng rối rắm rất lâu.
Nhưng hiện tại ông nội cô đã nghĩ thông suốt, cô cũng không còn áp lực nữa, lại càng không nghĩ đến chuyện này.
lúc trước ông nội em đúng là hy vọng một nữa của cửa ở rể.
Nhưng mà hiện tại ông nội đã không còn ý niệm này trong đầu nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng nghiêm túc giải thích.
“Vì sao?” Lam Thiên Thần có chút kinh ngạc.
“Bởi vì lần trước em nằm trong bệnh viện, anh cẩn thận chăm sóc em, khiên ông nội biệt mặc dù không có điêu kiện này, họ cũng sẽ vô cùng yên tâm giao em cho anh.”
Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười hạnh phúc nhìn anh: “Bởi vì anh thành công khiến ông nội em mắt đi ý tưởng này, cho nên em mới không nói, bởi vì đã sớm không còn yêu cầu này.
Trong lòng Lam Thiên Thần ám áp, người nhà họ Bùi vì anh mà hủy bỏ quyết định này, chứng minh họ cũng hoàn toàn tiếp nhận con người anh.
“Anh nghĩ em gạt anh là vì sợ nói cho anh biết!” Lam Thiên Thần khẽ mỉm cười.
Bùi Nguyệt Hoàng gật gật đầu: “Đúng.
Ông nội em từng vô cùng kiên định.
Thời điểm đó em cũng không dám tiếp cận anh, sợ vì điều kiện này mà anh bị dọa chạy.”
Lam Thiên Thần nghiêm túc lắc đầu phản bác cô: “Anh sẽ không.
Cho dù bây giờ còn điều kiện này, anh cũng sẽ hoàn toàn chấp nhận.
Anh chỉ cần em, đời này chỉ cần em.”
Hai ngày này, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phầm đã đem toàn bộ kế hoạch hôn lễ bàn bạc xong, thời gian tiếp theo, Bạch Hạ chỉ cần chờ trở thành cô dâu xinh đẹp là được.
Sáng sớm hôm nay, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm sẽ đón tiếp bạn nhỏ Hình Vũ Điềm, đêm qua nhận được điện thoại của cô bé kia, hóa ra cô bé vẫn nhớ rõ chuyện sẽ đến nhà họ vào thứ sáu.
Hình gia.
Hình Liệt Hàn cùng Đường Tư Vũ cũng yên tâm giao con gái cho họ, ba mẹ dẫn máy đứa nhỏ đi chơi bóng rỗ, hai người quyết định ra ngoài lãng mạn đi dạo giải sầu.
Từ sau khi sinh con gái, họ rất ít khi nào có thời gian rời xa bé để hưởng thụ thế giới hai người.
Bạch Hạ dắt tay Hình Vũ Điềm, vẫy tay với anh hai chị dâu phía sau: “Anh hao, chị dâu, hai người yên tâm đi! Bọn em sẽ chăm sóc tốt Vũ Điềm.”
“Đương nhiên anh chị vô cùng yên tâm, nhưng anh chị vẫn là lo lắng cô nhóc này.” Đường Tư Vũ nói xong, cúi người dặn dò con gái: “Nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời biết chưa? Không được gây rắc rồi.”
“Con biết rồi mamil” Cô nhóc đã gấp gáp muốn đi đến nhà chú.
Hình Nhất Phàm ngồi ở ghế lái, Bạch Hạ mang theo Tiểu Vũ Điềm ngồi ở ghế sau, đã được chuẩn bị tốt một chiếc ghế trẻ em.
Bạch Hạ gài dây an toàn chỉ cô nhóc xong liền xuất phát.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...