Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy ngọt ngào, cô hơi nhướng mày: “Tắt nhiên cậu phải thích rồi, chúng ta đi ăn tối.
”
“Đồng ý!”
Lam Thiên Thần cong môi cười.
Xe của Bùi Nguyệt Hoàng tiến vào dòng xe, dưới ánh hoàng hôn buổi tối, trong xe phát ra nhạc nhẹ, bầu không khí ngọt ngào của tình yêu tràn ngập.
Tâm trạng Bùi Nguyệt Hoàng rắt tốt, Lam Thiên Thần ngơ ngác nhìn cô hét lần này đến lần khác bị Bùi Nguyệt Hoàng tóm được, không né tránh cũng không trồn, càng không chột dạ, ngược lại cười đến càng thêm mê người.
“Nhìn chằm chằm tôi làm gì vậy?”
Bùi Nguyệt Hoàng buồn cười hỏi.
“Tôi đang nghĩ, tặng thắt lưng có ý gì?”
Lam Thiên Thần trong sáng lên tiếng.
“Hả? Tặng thắt lưng có ý nghĩa gì đặc biệt sao?”
“Người ta nói rằng tặng thắt lưng là muốn nắm giữ trái tim của người khác và rào thân thể của người kia.
”
Lam Thiên Thần cười nói.
Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi quẫn bách: “Còn có loại giải thích này à?”
“Có chứ! Cho nên, em tặng thắt lưng cho tôi, tâm bị em lầy đi, thân thể tôi cũng sẽ vì em mà giữ thân như ngọc.
”
Lam Thiên Thần không khỏi tà ác cười lên.
Bùi Nguyệt Hoàng bật cười thành tiếng thích thú: “Đừng như thế, tôi không có ý đó đâu, cậu muốn làm gì thì làm thôi!”
Lam Thiên Thần lại tùy hứng mà quật cường: “Không, tôi chắc em có ý như vậy.
”
Đôi môi đỏ mọng của Bùi Nguyệt Hoàng không giấu được nụ cười, tình cảm đa tình trên toàn thân lộ ra, khiến Lam Thiên Thần đang ngồi đối diện có chút mê hoặc.
Đến cổng nhà hàng, Bùi Nguyệt Hoàng dẫn anh lên, hai người bước vào phòng bao, ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng trừng lớn lên máy phân.
Toàn bộ phòng bao được bố trí, cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn được dán những lời chúc mừng sinh nhật, ghé sofa và tường đều được trang trí bằng đồ trang trí ám áp, hoa hồng, rượu vang đỏ, rượu sâm banh, giá nền hình trái tim trên bàn, cốc nén ở trên cùng được đốt lên.
Bùi Nguyệt Hoàng không muốn dùng, cũng biết là do Hứa Mẫn cho người ta bồ trí, cô thật sự không muốn hiệu quả như thế này.
Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Thần lộ ra vẻ ngạc nhiên, không ngờ cô lại coi trọng sinh nhật của anh như vậy!
“Bùi tiểu thư, Lam tiên sinh, xin hỏi còn cần phục vụ gì nữa không?”
Người phục vụ hỏi họ, đề cập đến trang thiết bị trong phòng.
“Không cần nữa, cám ơn anh, chúng ta gọi món đi!”
Bùi Nguyệt Hoàng lịch sự đáp lại.
Sau khi đưa thực đơn cho họ, người phục vụ lặng lẽ đợi họ gọi món.
Lam Thiên Thần thực sự cảm động, nhẹ nhàng nói: “Nguyệt Hoàng, cảm ơn!”
Bùi Nguyệt Hoàng đối diện căn môi nói: “Không có gì!”
Sau khi gọi đồ ăn, người phục vụ gọi rượu vang đỏ và sâm panh cho họ, rót rượu cho họ rồi rời đi.
“Chúc mừng sinh nhật.
”
Bùi Nguyệt Hoàng nâng ly nói với người đàn ông đẹp trai ở phía đối diện.
Lam Thiên Thần cũng nâng ly nhẹ nhàng với cô: “Cảm ơn em, rất vinh hạnh có em cùng đón sinh nhật.
”
Bùi Nguyệt Hoàng vén mái tóc dài, dưới đôi mắt sâu và ấm áp của Lam Thiên Thần, cô có chút xấu hổ, nhịp tim của cô cũng đang tăng rất nhanh.
Đây là cảm giác mà cô chưa từng có với những người đàn ông khác.
“Kính em một ly, vì sự gặp gỡ của chúng ta.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...