“Không sao, anh cõng được.” Lam Thiên Thần cúi người trước mặt cô.
Bùi Nguyệt Hoàng cầm giày, cúi người nằm lên lưng anh, Lam Thiên Thần mạnh mẽ cõng cô lên, cất bước về nhà.
“Lam nhị thiếu, cậu chắc chắn không có bạn gái chứ?” Bùi Nguyệt Hoàng thoáng cái hỏi một câu.
Lam Thiên Thần rất chắc chắn nói: “Không có.”
“Không có thì tốt.” Bùi Nguyệt Hoàng vui vẻ một lát.
“Em vui thế làm gì?” Lam Thiên Thần tò mò.
“Như vậy chuyện tôi ve vãn cậu vừa nãy, tôi sẽ không thầy có lỗi.” Bùi Nguyệt Hoàng cười hì hi.
Lam Thiên Thần lập tức phản bác: “Ai bảo em ve vãn anh?
Rõ ràng anh ve vấn em.”
“Tôi lớn hơn, là tôi ve vãn cậu.”
“Đừng có đắc ý, về anh xử em sau.” Lam Thiên Thần hừ nhẹ một câu, Bùi nguyệt Hoàng nhoài trên lưng anh, lập tức thở mạnh, đêm nay nếu như còn hôn nữa thì sẽ phóng hỏa mắt.
“Không được, tôi không đồng ý.” Bùi Nguyệt Hoàng không chịu.
“Lần trước ông em mời anh tới nhà làm khách.” Lam Thiên Thần híp mắt, lần trước cô cũng đồng ý nhưng chẳng thấy cô mời anh về.
Ánh mắt cô nhìn anh phức tạp, nghĩ tới sự chênh lệch giữa họ, cô có hơi cay đắng.
“Lần sau đi, chờ sức khỏe ông tốt hơn rồi tính.” Bùi Nguyệt Hoàng nói xong, xoay người mở cửa đi vào.
Lam Thiên Thần nhìn cô đi vào đại sảnh, phòng khách nhà cô sáng lên, anh mới rời đi.
Tim của anh như rơi vào băng lửa, cái hôn vừa nãy, rõ ràng là cô nhiệt tình như lửa.
Nhưng vì sao cô vẫn từ chối anh? Điều này khiến anh nghĩ không ra.
Thời gian chẳng mấy chôchs đã tới mười giờ, hôm nay tâm trạng Bạch Hạ rất tốt, tốc độ vẽ tranh cũng nhanh.
Hơn nữa, người đàn ông hoàn mỹ của cô được lòng người đọc, mỗi ngày đều rất nhiều bình luận, độ hot cũng đầu bảng.
Chủ biên của cô cũng yêu cô tới chết, trước đây cứ bình bình vậy, nhưng dựa vào truyện này đã hot lên ầm ầm.
Đồng thời, cuốn truyện này cũng thu hút sự chú ý của bên truyền hình, độ hot cao vậy, ra phim là tất nhiên.
“Ha Hạ, ngày mai chúng ta gặp hai bên làm phim.
Chúng ta bàn chuyện rõ ràng xem được không?” Chủ biên gửi cho cô một tin nhắn.
Bạch Hạ chống cằm, cô biết dựa vào cuốn truyện này cô đúng là hot thật.
Nhưng cuốn truyện này cũng có ý nghĩa đặc biệt với cô.
Bởi vì mỗi hình ảnh ở đây đều là ghi lại quá trình từ mới quen tới khi yêu nhau của cô và Hình Nhất Phàm, nhưng chỉ một tháng nữa cô đã phải viết cái kết đẹp cho truyện này rồi.
“Tôi nghĩ thêm đã.” Bây giờ Bạch Hạ còn chưa nghĩ tới làm phim “Cô trẻ, đây là tài nguyên phim ảnh tốt lắm đấy.
Cô đừng cân nhắc lâu quá, nhân lúc độ hot còn cao, cô còn deal được giá tốt.”
“Được, vậy cho tôi thêm thời gian cân nhắc.” Bạch Hạ cũng vui vì được khẳng định.
Có lẽ là nói chuyện công việc nên cô không buôn ngủ, bây giờ cô chỉ muốn làm việc.
Hình Nhất Phàm đang làm việc trong nhà anh, bởi vì bây giờ anh hai ném hết việc cho anh, anh không bận không được.
Hình Nhất Phàm vừa làm đã tới mười một giờ.
Sau khi bận xong, nhìn thời gian, vốn dĩ anh có thể ngủ luôn nhưng anh vẫn muốn nhìn cô gái kia một cái rồi mới ngủ.
Hình Nhất Phàm nghĩ cô ngủ rồi, anh đẩy nhẹ cửa đi vào.
Nhưng anh vừa thấy trong phòng làm việc vẫn sáng đèn..