Câu này là ẩn dụ cho việc Bạch Hạ không có khả năng mặc những thứ đắt tiền, đương nhiên không thể hiểu được cảm giác sau khi những thứ đắt tiền bị người ta phá hỏng.
Bạch Hạ nghe: hiểu ra, cô mím môi cười, không nói gì.
Ánh mắt của Hình Nhất Phàm đột nhiên chìm xuống, anh nhìn thẳng vào Diệp Tiêu ở phía đối diện: “Diệp tiểu thư, không phải chỉ có cô mới có thể mua được đồ xa xỉ, bạn gái tôi chỉ là không cần, néu cô ấy cần, cô ấy muốn thứ gì, tôi sẽ mua cho cô ấy.
”
Hình Nhất Phàm bá đạo nói lại, bảo vệ người phụ nữ của mình.
Khuôn mặt Diệp Tiêu đỏ bừng, cô ta mỉm cười: “Anh Nhất Phàm, anh hiểu lầm rồi, em không có ý gì đâu!”
Lam Thiên Thần thầm thở dài, nếu như Diệp Tiêu thông minh hơn, cô ta không nên đấu với Bạch Hạ.
trong lòng Bạch Hạ ám áp, nhưng cô cũng không tự hào, mà là vui Vẻ.
“Bạch tiểu thư, cô giận tôi sao?” Diệp Tiêu lập tức nhìn Bạch Hạ, cô nghĩ, Bạch Hạ có thể rộng lượng không?
Bạch Hạ ngắng đầu lắc đầu: “Tôi không tức giận gì đâu.
”
Trong lòng Diệp Tiêu khựng lại, cô ta nghĩ Bạch Hạ quá giỏi giả vờ, cô ta tỏ ra hào phóng, Hình Nhất Phàm không nhìn ra sao?
“Tôi xin lỗi nhé! Tôi không cố ý nói cô, tôi là vô ý.
” Diệp Tiêu lập tức xin lỗi một lần nữa, cô ta muốn khôi phục lại hình tượng của mình trước mặt Hình Nhất Phàm.
“Diệp tiểu thư không cần để ý làm gì.
” Bạch Hạ cũng không muốn làm bầu không khí trở nên quá căng thẳng.
Hình Nhất Phàm gắp đồ ăn vào đĩa của cô: “Ăn đi! Hôm nay chơi một ngày chắc đói rồi.
” Bạch Hạ gật đầu, ăn món anh gắp, Lam Thiên Thần ở đối diện cũng có chút lơ đãng, vì cuộc gọi vừa rồi là Bùi Nguyệt Hoàng đã về, cô xin lỗi anh qua điện thoại, cô không thấy tin nhắn của anh vì khi ấy đang ở trên máy bay, điện thoại đã tắt, nhưng vừa xuống máy bay cô liền gọi cho anh ngay.
“Thiên Thần, cậu ngẩn người gì đấy?” Hình Nhất Phàm ngay lập tức nhận ra vẻ mặt lơ đếnh của bạn mình.
Lam Thiên Thần lập tức tỉnh táo lại, cười nói: “Không có chuyện gì.
”
Bốn người bọn họ đêm nay không ăn nhiều, Diệp Tiêu về sau cũng không dám nói gì Bạch Hạ nữa, bởi vì Hình Nhất Phàm quá bảo vệ cho cô, cô ta sợ: rằng mình còn không thể làm bạn với Hình Nhất Phàm được nữa.
Cô ta chỉ có thể thầm nghĩ, ngày sau còn dài, nói không chừng Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ mới trong giai đoạn còn nồng nhiệt ban đầu, rồi cô ta sẽ tìm được cơ hội khiến Hình Nhất Phàm thích mình.
Bạch Hạ trông cũng rất đẹp, nhưng gia cảnh của cô có thực sự xứng với gia đình Hình Nhất Phàm không?
Đến tám giờ, cả bốn người đều không ăn được nữa, Hình Nhất Phàm có ý muốn đi, Lam Thiên Thần cũng muốn về nhà, tay của Bạch Hạ đã bị Hình Nhất Phàm nắm chặt, vừa đến sảnh thì Hình Nhất Phàm đột ngột dừng lại.
Lam Thiên Thần và Diệp Tiêu đang đi phía sau, lập tức nhìn sang, trong khi Bạch Hạ đang khó hiểu, họ nhìn thấy người đàn ông đứng bên cạnh đang ngồi xổm xuống dưới chân cô.
Bạch Hạ giật mình cúi đầu xuống, mới nhận ra dây đôi giày nhỏ màu trắng đã bị tuột.
Trong đại sảnh vẫn còn rất nhiều người dùng bữa, nhưng Hình Nhất Phàm vẫn cứ ngồi xuống, cẩn thận buộc dây giày cho cô.
Hành động này khiến Lam Thiên Thần và Diệp Tiêu ở phía sau ngạc nhiên, Diệp Tiêu không chỉ mỗi ngạc nhiên, cô ta ghen tị đỏ mắt, thân phận cao quý như Hình Nhất Phàm lại buộc dây giày cho Bạch Hạ ở trước bao nhiêu người thế này.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ cũng ửng hồng, cô ngại ngùng nhìn xuống Hình Nhất Phàm đang thắt dây giày cho mình.
Sau khi thắt xong, tay của Hình Nhất Phàm tự nhiên khoác vai cô, đưa cô ra khỏi sảnh.
Phía sau, Lam Thiên Thần nhìn Diệp Tiêu, nhưng lại thấy Diệp Tiêu đang cắn đôi môi đỏ mọng của mình, rõ ràng là ghen tị và hận thù, có vẻ như bữa tối nay anh đã nhằm khi mời họ.
Khi đến bãi đậu xe, Hình Nhất Phàm chỉ chào Lam Thiên Thần: “Chúng mình trước đây.
”
Nói xong, anh cũng không thèm nhìn Diệp Tiêu, cùng Bạch Hạ đi về phía xe của mình.
Lam Thiên Thần nói với Diệp Tiêu: “Đi thôi! Ai về nhà nấy.
”
“Thiên Thần, anh nói thật đi, giữa em và Bạch Hạ ai đẹp hơn?” Diệp Tiêu cắn môi, không cam tâm mà hỏi Lam Thiên Thân.
Lam Thiên Thần nheo mắt: “Đối với Nhất Phàm, điều thu hút cậu ấy không chỉ là vẻ ngoài xinh đẹp, Tiêu Tiêu, anh khuyên em một câu, buông đi! Nhất Phàm và em không có khả năng.
”
Nói xong, Lam Thiên Thần đi về phía xe của mình.
Nhưng Diệp Tiêu nhìn chiếc xe của Hình Nhát Phàm lái đi từ phía bên kia, cô ta nghiến răng, cũng không che giấu cảm xúc của mình, đêm nay cô ta rất tức giận, giậm chân: “Em sẽ không bỏ cuộc!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...