Nhưng Bạch Hạ thực sự vô tội! Là do gió thổi lớn quá.
Hình Nhất Phàm đành bước vài bước tiên đến trước mặt cô, dùng hai tay ôm lấy bờ vai mảnh mai của cô, đôi mắt khoá chặt lấy hình bóng của cô, trong mắt anh còn có chút buồn bực: “Anh nói lại lần nữa, anh thích em.
Từ giờ, ngoài anh ra, em không được phép thích bất kỳ người đàn ông nào khác.
“
Bạch Hạ lúc này mới nghe rõ ràng, trong đôi mắt long lanh của cô loé lên sự hạnh phúc, cô cuối cùng cũng đợi được lời tỏ tình của anh, thật tốt, cô còn tưởng rằng anh sẽ không thổ lộ!
“Được! Em hứa với anh, ngoại trừ anh ra, em sẽ không thích ai khác.” Bạch Hạ gật đầu, vẻ mặt ngoan ngoãn nghe lời.
Hình Nhất Phàm thấy cô ngoan ngoãn như vậy, đưa tay ra ôm lấy sau đầu cô, chuẩn bị đáp xuống một nụ hôn.
“Không được làm vậy ở trên phố.” Bạch Hạ lập tức phản đối.
“Tại sao? Anh hôn người phụ nữ của anh, ai quản được chứ?” Hình Nhất Phàm lập tức bá đạo lên tiếng.
Bạch Hạ có chút ngượng ngùng cười cười: “Em vẫn chưa phải là người phụ nữ của anh đâu! Em chỉ mới đồng ý làm bạn gái anh thôi.”
Bạch Hạ nói xong liền đẩy anh ra, đắc ý chạy về phía trước: “Anh bắt được em rồi lại nói”
Hình Nhất Phàm thật sự không muốn chơi loại trò chơi ấu trĩ này, nhưng nhìn theo bóng lưng đang chạy đằng trước của cô, mái tóc tung bay trong gió, xinh đẹp động lòng người.
Anh mặc kệ có ấu trĩ hay không, bắt được cô đã rồi tính.
Hình Nhất Phàm ngay lập tức dùng đôi chân dài, chạy về phía cô, Bạch Hạ trong chốc lát đã bị bắt kịp, cô nằm trên vai Hình Nhất Phàm thở hỗn hển, cười khúc khích.
Hình Nhất Phàm vẫn không cam lòng, anh túm lấy gáy cô, ma xát lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Bạch Hạ nhìn quanh không thấy ai, trong lòng thoáng yên tâm.
Lúc này đã là tám giờ, Hình Nhất Phàm dắt tay cô nói: “Về thôi!”
“Ừm!” Bạch Hạ rốt cục có thể quang minh chính đại nắm tay anh rồi.
Trong một nhà hàng cao cấp, một bóng người có phần cô đơn đang ngồi đợi ở đó, Lam Thiên Thần đến nhà hàng từ sớm, anh nghĩ có thể ngay lập tức gặp được Bùi Nguyệt Hoàng, nhưng đã 8 giờ 10 rồi, cô vẫn chưa đến.
Lam Thiên Thần thực sự rất đói, nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Lúc này trong bãi đậu xe của nhà hàng, một chiếc xe địa hình màu đỏ dừng vào bãi đậu xe, một bóng người thon thả cao gầy bước xuống.
Bùi Nguyệt Hoàng nhìn giờ trên đồng hồ, đôi giày cao gót dưới chân cô lập tức bước nhanh về phía trước, thế nhưng vừa đên của, vì đi quá nhanh nên chân cô bị trẹo, mắt cá chân bị đụng đau điếng.
Cô thở dài.
Chết tiệt, trật rồi 42 Bùi Nguyệt Hoàng không còn cách nào khác đành phải lết từ từ vào thang máy ở tầng 1 của nhà hàng, nhà hàng ở tầng 6.
Thường ngày cô là người rất có ý thức về thời gian, tối nay là do cô bị tắc đường.
Thật ra cô đã đi từ sớm nhưng lại không dự liệu được sẽ bị kẹt xe, cô quên mát hôm nay là lễ giáng sinh, thảo nào có nhiều người ra đường như vậy.
Người phục vụ lại tiến tới Trước mặt Lam Thiên Thần hỏi: “Quý khách có cần gọi món trước không ạ2”
“Không cần, tôi đợi bạn tôi đến rồi sẽ gọi.” Lam Thiên Thần nói.
“Dạ được! Để tôi rót thêm nước cho ngài.” Nói xong, người phục vụ lại thêm một chút nước cho anh, cảm thấy có chút thương cảm cho anh.
Tối nay bên ngoài toàn là những cặp tình nhân.
Chẳng lẽ bạn gái của anh chàng đẹp trai này cho anh leo cây rồi?
Lam Thiên Thần đang ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, chợt nghe thấy từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Anh lập tức ngước mắt lên nhìn sang.
Mà người phụ nữ ban nãy vẫn lết từ từ, lúc này dưới ánh đèn, cô lập tức bày ra dáng vẻ tao nhã mê người, cố nhịn cơn đau ở mắt cá chân, tiêu sái bước vào.
Người phụ nữ mặc tây trang, mái tóc nâu xoăn gợn sóng, trang điểm tinh tế, đôi mắt lạnh lùng sắc sảo, ánh hào quang phát sáng khắp nơi bỗng trở thành tâm điểm chú ý của các khách nam trong nhà hàng.
Lam Thiên Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng đến rồi.
Bùi Nguyệt Hoàng đi đến phía đối diện với Lam Thiên Thần, kéo ghế ngồi xuống, đưa tay vén tóc trước trán, xin lỗi anh: “Xin lỗi, tôi đến muộn! Cậu đã đợi lâu rồi!”
“Không có! Tôi cũng vừa mới tới.” Lam Thiên Thần mỉm cười nhìn cô, bởi vì cô của tối hôm qua và cô của hiện tại giống như là biến hóa của nữ thần băng và lửa vậy.
“Gọi món nào! Cậu muốn ăn gì cứ gọi, hôm nay tôi mời.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...