Băng Nghiên:"Nãy tôi uống rồi mà,tôi khó chịu quá"
Tử Nhi:"Ơ kìa,Phó phu nhân sao vậy,cụng ly thôi"
Cô ấy nói rất to nhiều người xung quanh nhìn Nghiên với ánh mắt dò xét, nhiều người còn
"Uống đi uống đi"
Nghiên cũng bất lực cầm ly rượu lên, Tử Nhi bước sát lại gần cô cụng ly, ,hai người đưa lên miệng,Nghiên cố chịu uống hết sạch ly,còn Tử Nhi chỉ đưa vào mồm giả vờ uống rồi nhìn Nghiên cười cười.
Sau đó thì bước lại gần ưỡn nhẹ vai vào người Nghiên, Nghiên lùi lại do đi giày cao gót nên vướng vậy ngã ngửa xuống hồ bơi, lại còn bị say say nữa.
Ngã xuống nước Nghiên chới với do không biết bơi
Phong Tử Nhi:"Ơ, cứu người! cứu người với"
Moi người xung quanh quay lại nhìn Nghiên
Từ đâu, một thân hình cao to,điển trai chính là Phó Thi Kỳ anh ta cởi áo khoác cho Bảo Hoàng ,Bảo Nam chạy đằng sau rồi lao nhanh nhảy xuống nước ôm Nghiên lên bồ.
Do thời tiết lạnh buốt,lại ngã xuống nước nữa thân hình nhỏ bé của Nghiên lạnh đến run lên cầm cập, Phó Thi Kỳ bế cô lên mặc kệ xung quanh bao nhiêu người nhìn,bế cô chạy nhanh ra xe,Bảo Nam, Bảo Hoàng chạy sau nhìn lại Phong Tử Nhi kia
"Coi chừng Phó tổng của chúng tôi đấy"rồi liếc liếc bỏ đi
Lên xe Bảo Nam mở cửa xe,Bảo Hoàng ngồi vào chỗ lái ,Bảo Nam lên xe bắt đầu rời khỏi căn biệt thự này mà ra về.
Trên xe Nghiên lạnh run lên cầm cập ,tay vẫn ôm cứng lấy Phó Thi Kỳ,sắc mặt anh lúc này xuất hiện lên sự lo lắng đến tột cùng,mặc kệ người ướt anh lấy áo khoác của mình quấn vào người Nghiên, Nghiên như sắp ngất rồi hai mắt lờ đờ cứ run lên cầm cập
Phó Thi Kỳ:"Nhanh lên"
Bảo Hoàng:"Vâng vâng" bắt đầu tăng tốc
Phó Thi Kỳ lo lắng:"Không sao đâu,cô sẽ không sao đâu" hai tay ôm lấy cô vào lòng
Về đến nhà anh xuống xe,bế cô lao nhanh vào trong nhà,lên phòng của mình để cô xuống giường,chạy lại tủ đồ lấy cho Nghiên bộ đồ ngủ lông rất ấm,chạy nhanh lại chỗ Nghiên,Nghiên cố gắng hết sức cầm lấy quần áo ngồi dậy vào nhà tắm thay đồ, Phó Thi Kỳ mặc kệ bản thân mình đứng ở ngoài đi qua đi lại
"Cô có sao không,có làm được không"
Nghiên:"Tôi nhất định làm được",
Được lúc sau Nghiên mở cửa ra, Phó Thi Kỳ giật mình ngoảnh lại kéo cô lại giường,lấy cái khăn ném lên đầu cô
Nghiên:"Gì đấy"
Thi Kỳ:"Cứ ngồi im"
Nói xong anh cầm cái khăn xoa lên tóc dài qua vai của cô,tay cầm máy sấy sấy hết tóc của cô.
Nghiên có chút ngại ngùng,suy nghĩ thường ngày anh ta lạnh lùng sao giờ anh ta nhẹ nhàng,dịu dàng đến vậy,biết cách chăm sóc vậy ư,Nghiên có chút xao lòng
Băng Nghiên:"Anh để tôi làm ,thời tiết vậy anh đang ướt người mau thay quần áo đi không cảm lạnh"
Thi Kỳ:"Không sao, tôi chỉ sợ cô cảm lạnh thôi"
Nghiên:"! "
Cô cứ ngồi im mặc kệ cái bàn tay kia đang cầm tóc lên sấy,thân thể mệt mỏi muốn ngả người xuống.
Lúc xong anh giữ lấy vai cô ngả người xuống
"Nằm đó"
Nghiên chớp chớp mắt, lên tiếng: "Mau thay đồ đi,cảm lạnh đó"
Phó Thi Kỳ sát mặt lại cô:"Lo cho tôi à!"
Cười nhếch mép rồi đứng dậy đi lại tủ lấy đồ
Nghiên ngạc nhiên suy nghĩ hồi lâu, anh ta từ phòng tắm bước ra,vài sợi tóc ướt ướt vẫn rơi lên trán trông thật men,đẹp trai.
Nghiên nhìn lại thấy anh chỉ mặc có cái quần short, lộ ra cơ thể cường tráng,cơ bụng sáu múi,ngực săn chắc!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...