Bữa cơm này, nhất định ăn không ngon.
Cố Manh Manh cúi đầu, cơ bản cũng không muốn nói gì, hơn nữa khẩu vị cũng không tốt lắm, ngày thường cô thích ăn salad trái cây, hôm nay cô ngay cả nhìn cũng không nhìn tới, nếu không phải Lục Tư Thần nhắc nhở cô, chỉ sợ cô sẽ cúi đầu cắt bít tết mãi.
“Hai người có phải cãi nhau không?”
Lúc này, Bella bỗng nhiên mở miệng nói một câu.
Cố Manh Manh nghe vậy, không khỏi sửng sờ, theo bản năng ngắng đầu nhìn Lục Tư Thần, hai mắt long lanh, giống như một con thỏ nhỏ.
Lục Tư Thần nhìn bộ dạng này của cô, cả trái tim đều mềm nhữn.
Anh đưa tay xoa xoa mái tóc của cô, mỉm cười nói: “Cô nói với Bella xem chúng ta có cãi nhau không?”
Cố Manh Manh lắc đầu.
Cô chu chu miệng, giọng nói mềm mại: “Không.
“
Từ đầu đến cuối, cô không nhìn vào Bella.
Lục Tư Thần trong mắt đầy cưng chiều: “Tiếp tục ăn đi.
“
“Ừm!”
Cố Manh Manh gật đầu, cúi đầu tiếp tục cắt bít tết.
Động tác của cô có chút vụng về, Lục Tư Thần vốn là muốn giúp cô, nhưng bị từ chối.
Động tác cắt bít tết của Cố Manh Manh dùng sức rất nhiều, hình như là coi nó là cái gì khác.
Bella mỉm cười hoàn toàn kín kẽ.
Cô mỉm cười và nói: “Manh Manh thực sự là một cô bé đáng yêu!”“
Cố Manh Manh nghe xong rất buồn bực.
Cô không thích đáng yêu, mắc mớ gì tới cô!
Sau bữa cơm, Bella lấy cớ rời đi trước, Lục Tư Thần dẫn Cố Manh Manh đến công viên gần đó, chậm rãi nắm tay cô.
Cố Manh Manh cúi đầu, trước sau cũng không thích nói chuyện.
Lục Tư Thần nhìn bộ dạng này của cô, vừa bất đắc dĩ vừa đau lòng.
“Tức giận sao?”
Anh hỏi.
Cố Manh Manh không trả lời.
Lục Tư Thần đứng lại.
Anh giơ tay ra và nâng khuôn mặt nhỏ bé của cô lên.
“Manh Manh?”
Anh mỉm cười gọi tên cô, rất dịu dàng.
Cố Manh Manh nhăn mặt, bỗng nhiên mở miệng nói: ” Anh là đồ lừa đảo! “
Lục Tư Thần rất bất ngờ.
“Tôi lừa cô khi nào?”
“Sớm biết có người phụ nữa kia, tôi sẽ không cùng anh tới ăn cơm.” Cô tức giận nói, trên khuôn mặt nhỏ bé của cô, tất cả đều là sự phẫn nộ.
Lục Tư Thần nhíu mày.
Anh im lặng trong vài giây rồi mới lên tiếng: “Cô không thích Bella?” “
“Chẳng lẽ anh thích?”
Cố Manh Manh nghe vậy, không hề suy nghĩ hỏi ngược lại.
Bình thường cô là một cô gái rất hay mơ màng, lúc này phản ứng lại rất nhanh, hình như một chút liền nói ra vấn đề.
“Chúng tôi chỉ là bạn bè!”
Lục Tư Thần giải thích.
Cố Manh Manh bĩu môi.
Sau đó, cô rút tay ra khỏi bàn tay to lớn của người đàn ông.
Lục Tư Thần thấy thế, không hiểu: “Sao vậy? “
“Tôi sẽ đi một mình!”
Cố Manh Manh nói, vừa bước về phía trước.
Lần này, Lục Tư Thần có chút dỏ khóc dở cười.
Anh lắc đầu và thở dài: “Bây giò lá gan của cô đang dần lớn hơn phải không?”
Cố Manh Manh lập tức đứng lại.
Cô nhìn lại anh: “Ý anh là sao?” “
Lục Tư Thần đi về phía trước vài bước, một lần nữa nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
“Ghen sao?”
Anh cúi xuống và nhìn cô bằng cả hai mắt.
Chương 123: Thực Sự Bay Lên Đầu Cành8 Cố Manh Manh nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, lập tức giận dữ: “Anh nói lung tung, tôi nào có ghen, tôi không có! Hoàn toàn không! “
“Phải không?”
Nụ cười trên mặt Lục Tư Thần càng ngày càng nguy hiểm.
Anh véo khuôn mặt của cô gái bằng tay còn lại và nói: “Chỉ cần nhắc tới Bella thì cô liền mắt bình tĩnh với tôi, đó không phải là ghen tuông chứ là gì, hả?”
“Anh đáng ghét!”
Cố Manh Manh trách móc, theo bản năng muốn thoát khỏi anh.
Nhưng mà, động tác của Lục Tư Thần so với cô nhanh hơn, trực tiếp kéo cô vào lòng.
“Anh buông tôi ra!”
Cố Manh Manh kịch liệt giãy dụa.
Bàn tay to của Lục Tư Thần liền gắt gao ấn vào sau lưng cô, cách một lớn vải mà vẫn còn có thể cảm nhận được lòng bàn tay anh nóng bỏng.
“Manh Manh.”
Anh bỗng nhiên gọi tên cô, giọng nói trầm xuống đánh thẳng vào lòng người.
: Cố Manh Manh ngửa cỗ về phía sau, nhìn đôi mắt thâm thúy đen nhánh của anh, nuốt nước miếng: “Hả, sao vậy? “
Lục Tư Thần nhéch môi: “Không có gì, muốn hôn cô.
“
Lời còn chưa dứt, bàn tay lớn đưa lên gáy cô, trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mà đã khao khát từ lâu.
“ƯmI”
Cố Manh Manh trong nháy mắt mở to hai mắt, vẻ mặt lại hoảng sợ, không thể tưởng tượng nỗi nhìn anh.
Lúc này chính là thời điểm mọi người thường đi dạo sau bữa tối, không ít người đang đi dạo trong công viên, khi nhìn thấy cảnh ngọt ngào này, ồn ào không thể rời mắt.
Hai ngày sau, Cố Manh Manh bỗng nhiên nhận được điện thoại từ Thẩm Sơ Tuyết.
Vừa kết nối, Cố Manh Manh thậm chí còn chưa kịp nói chuyện, giọng nói của Thảm Sơ Tuyết cũng đã truyền tới: “Manh Manh, Manh Manh, tớ có tin tốt cho cậu, cậu mau đoán xem tin tốt là gì?”
Cố Manh Manh khẽ ngần ra.
Cô cau mày và hỏi: “Tin tốt là gì?” “
Thảm Sơ Tuyết nói: “Tớ bảo cậu đoán đi, cậu không nên hỏi lại tớ chứ?”
Cố Manh Manh bát đắc dĩ.
Cô suy nghĩ một chút, và sau đó nói: “Ít ra cũng phải cho tớ một chút gợi ý, nếu không làm thế nào tớ có thể đoán được, phạm vi của nó cũng quá lớn rồi!”
Thẩm Sơ Tuyết lên tiếng: “Ừm, chính là liên quan đến bộ phim tớ đóng! “
Cố Manh Manh nghe vậy, có chút bất ngờ: “Sao vậy, phim cậu đóng xong rồi sao? Hả, không phải, tớ nhớ mới quay có mấy ngày, hình như mới chỉ hơn nửa tháng thời gian thôi, cậu không phải là nữ phụ sao, sao lại nhanh như vậy liền quay xong rồi? “
Thảm Sơ Tuyết khóc không ra nước mắt: “Cậu không thể trông mong tớ tốt hơn một chút sao? “
Quay xong rồi thì không phải chuyện tốt sao?”
Cố Manh Manh hỏi ngược lại.
“Nói nhảm, cậu biết tớ là nữ phụ mà, tớ làm sao có thể nhanh như vậy đã đóng xong? Còn nữa, tớ nói cho cậu biết, cách đây một thời gian, nữ chính Diệp Linh Nhi trong đoàn phim của chúng tớ bị thương, cho đến bây giờ vẫn còn ở trong bệnh viện, chẳng lẽ cậu không xem tin tức sao? “
“Ò, tớ biết chuyện này.” Cố Manh Manh trả lời: “Nhưng mà, chuyện đó có liên quan gì đến tin tốt của cậu không? A, cậu trực tiếp nói đi, tớ thật sự không đoán được.
“
“Xí, không có trí tưởng tượng!”
Thẩm Sơ Tuyết nghiền răng.
.
Truyện Ngược
Cố Manh Manh không nói gì.
Thẩm Sơ Tuyết tiếp tục nói: “Trước tiên tớ sẽ giải thích cho cậu một chút tình hình của việc này, bộ phim của chúng tớ, vốn là vì Diệp Linh Nhi mà quay, chủ yếu là dựa vào sự tài trợ của cô ấy.
Nhưng mà, bởi vì cô ấy bị thương, cho nên toàn bộ quá trình quay phim của đoàn làm phim đã bị trì hoãn, quyết định đầu tiên của đạo diễn là ngừng quay phim, nhưng sau đó lại xảy ra một số chuyện nhỏ, Diệp Linh Nhi bên kia bỗng nhiên đơn phương giải quyết, sau đó, nhà tài trợ cô ấy kéo tới cũng không đầu tư nữa.
“Ôi trời!” Cố Manh Manh nghe đến đây, nhịn không được nói: “Nhà tài trợ rút tiền, vậy cả đoàn làm phim các cậu đều không có tiền hoạt động, trời ơi, cậu không phải là thất nghiệp chứ? “
“Ôi, cậu nghe tớ nói xong đã! Thắm Sơ Tuyết cười nói: “Nhà tài trợ của Diệp Linh Nhi sau khi rút vốn không bao lâu, đoàn làm phim của chúng tớ lại có một nhà đầu tư mới, hơn nữa nhà đầu tư này so với nhà đầu tư trước còn giàu hơn!”
“Wow!” Cố Manh Manh kêu lên: “Các cậu thật may mắn! “
“May mắn hơn vẫn còn ở phía sau!” Thảm Sơ Tuyết hằn giọng, trịnh trọng nói: “Từ bây giờ trở đi, tớ sẽ đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim này! “
“Hải”
Cố Manh Manh kinh hãi đến mức sửng sốt Thẩm Sơ Tuyết cảm thán nói: “Bây giờ tớ coi như chim sẻ biến thành phượng hoàng, thật sự bay lên đầu cành rồi.
Manh Manh, nhanh chúc tớ sau này nhanh chóng trở thành đại minh tinh, sau đó tớ sẽ nuôi cậu! “.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...