(74)
Hàn Nhi và Lục Thiên Quân sinh ra cùng nhau, lớn lên bên nhau.
Ngoài Hàn Nhi ra thì còn một người phụ nữ tên Tống Ái Vân cũng cùng lớn lên bên hai người.
Hồi còn đi học, cả ba là bộ ba thân thiết nhất trường, nhưng rồi tới khi lên đại học thì Tống Ái Vân đã bị tách ra.
Hàn Nhi và Lục Thiên Quân từng có một mối tình sâu đậm, nhưng vì nhiều lí do nên cả hai đã hiểu lầm lẫn nhau, cuối cùng kết thúc trong tình trạng không mấy vui vẻ.
Trước khi Hàn Nhi đi du học, Lục Thiên Quân đã từng hứa rằng nếu như khi trở về cô ấy vẫn độc thân thì anh sẽ cầu hôn cô ấy.
Lục Thiên Viễn kể tới đây, Tô Hy có hơi thất thần.
Thì ra Lục Thiên Quân từng là một người đàn ông si tình như vậy.
Nghĩ tới anh đã từng dịu dàng yêu thương một người phụ nữ khác, cô cảm thấy khó chịu lắm.
Vậy là lần này Hàn Nhi trở về là muốn anh thực hiện lời hứa kia sao?
Nếu thế thì, sau khi ly hôn thì hai người kia sẽ quay lại ư?
Lục Thiên Viễn nhìn Tô Hy một lát, lại nói:
- Hồi đó tôi còn nhỏ, có gì anh tôi đều kể cho tôi nghe, nhưng cũng không phải là kể chi tiết lại mọi chuyện.
Cho nên tôi cũng không rõ vì sao hai người lại chia tay nữa.
Tô Hy hiểu mà, cái cảm giác cãi nhau vì không chịu nói ra những suy nghĩ trong lòng cho đối phương nghe, nó rất khó chịu.
Cũng giống như bây giờ cô và Lục Thiên Quân, cô biết anh tức giận là do cô, nhưng đây cũng là sự lựa chọn của cô, là cách duy nhất để cô có thể ngăn chậm lại tình cảm của mình đối với anh.
Không còn bao lâu nữa sẽ ly hôn, Lục Thiên Quân rất có thể sẽ quay lại với Hàn Nhi.
Tất cả mọi thứ mà Tô Hy bây giờ đang cố gắng làm chỉ là vì cô muốn tạo trước lớp vỏ phòng bị cho bản thân mà thôi.
Nếu không có lớp vỏ phòng bị này, cô sẽ rất đau đớn, sẽ thật mất mặt khi đối diện với anh.
Lẽ ra từ ban đầu cô không nên chìm đắm, để rồi lại yêu anh sâu đậm như thế này.
Cũng chỉ là lỗi của cô mà thôi, ngay từ đầu anh đã cảnh cáo cô rồi nhưng cô vẫn rung động không ngừng.
Trước giờ cô vẫn luôn rất tự tin rằng mình sẽ không dễ dàng rung động trước ai, luôn cho rằng sau vụ việc của Trương Tử Dương cô sẽ không còn niềm tin vào tình yêu, sẽ không thể rung động trước một ai được nữa.
Thế mà, tất cả đã vỡ mộng hết.
Lục Thiên Quân dịu dàng đối xử tốt với cô, cô không hề phòng bị.
Thậm chí cô dần dần trở nên ỉ lại vào anh, quen với sự tồn tại của anh trong cuộc sống của mình.
Tô Hy thật sự không muốn tiếp tục nghe nữa, cô giơ tay lên kêu Lục Thiên Viễn ngừng lại:
- Được rồi, tôi hiểu.
Lục Thiên Viễn thở dài, vẫn muốn nói giúp anh trai mình một câu:
- Nhưng cách anh tôi đối xử với cậu còn đặc biệt hơn đối với Hàn Nhi kia, vì sao cậu không dũng cảm mà đặt cược một lần?
Tô Hy ngước lên nhìn Lục Thiên Viễn, đôi mắt xinh đẹp đã nhuốm đầy sự mệt mỏi, cô yếu ớt lắc đầu:
- Vô dụng thôi.
Cô nhất định sẽ không bao giờ yếu ớt nhu nhược trước mặt tình địch của mình.
Thật lòng yêu Lục Thiên Quân, cô càng phải đối mặt với anh, cô sẽ nói cho anh biết những suy nghĩ của bản thân, sẽ thổ lộ tất cả với anh, sẽ không hèn nhát chạy trốn như bây giờ.
Nhưng tất cả những thứ đó chỉ là "nếu như" mà thôi.
Ngay từ đầu cô đã thua Hàn Nhi một cách thảm hại, thua vì hợp đồng hôn nhân 2 năm đó.
Cách thức cô và Lục Thiên Quân đến với nhau cũng chỉ là hợp đồng lợi ích, kết thúc với nhau sau khi cả hai đều đã đạt mục đích.
Cho nên, cô chưa bao giờ dám dũng cảm đối diện, cô chỉ có thể chạy trốn như lúc này, khiến cho anh chán ghét cô.
Như vậy anh sẽ không đối tốt với cô nữa, và cô cũng không rung động thêm một lần nào nữa.
Lục Thiên Viễn không thể nào hiểu được tâm tư của Tô Hy hay Lục Thiên Quân.
Khuyên thì cũng đã hết lòng khuyên rồi, sao hai người này lại cứng đầu như vậy chứ? Cái này gọi là tự lừa dối chính bản thân mình, rõ ràng là có quan tâm nhau như vẫn tổn thương lẫn nhau.
- Chịu thôi, vậy giờ cậu định thế nào?
Tô Hy nhìn phía trước một hồi lâu, sau đó đưa ra quyết định:
- Tôi sẽ ở lại đây một thời gian, nếu Thiên Quân có hỏi thì giúp tôi nói với anh ấy một câu nha.
Lục Thiên Viễn ngỡ ngàng, nhíu mày:
- Điên à, giờ cậu mà ở đây thì người khác sẽ nghĩ anh tôi thế nào đây? Cậu lấy chồng rồi, ở nhà bố mẹ đẻ không hay đâu.
Tô Hy sao có thể không hiểu những lo lắng của Lục Thiên Viễn chứ, nhưng ý cô đã quyết, không ai có thể thay đổi được:
- Cứ coi như là tôi nhớ nhà nên ở lại mấy ngày đi, không sao đâu mà.
...!
Lục Thiên Quân trở về công ty trong tâm tình bực bội.
Buổi trưa anh rảnh rỗi không làm gì nên mới muốn đưa Tô Hy tới nhà bố mẹ đẻ.
Nhưng gọi điện hay nhắn tin cho cô đều không thấy cô trả lời, nào ngờ khi tới nơi thì thấy cô đang vui vẻ nói chuyện cùng với Lục Thiên Viễn.
Có tức không chứ?
Rõ ràng sáng nay còn bình thường, không biết cô tự nhiên bị làm sao ý, thật khiến cho anh điên người mà.
- Tư Mã Lộc, cậu nói xem, tâm tư của phụ nữ sao lại khó đoán như vậy?
Lục Thiên Quân gần như là trút giận lên người Tư Mã Lộc, tức giận gằn từng chữ một.
Tư Mã Lộc giật cả mình, nhưng vì câu hỏi của Lục Thiên Quân nên anh ta vẫn phải xoa xoa cằm mà nghiêm túc suy nghĩ một chút.
- Phụ nữ rất nhạy cảm, mọi hành động hay lời nói nhỏ nhất của Lục tổng đều có thể tác động tới thiếu phu nhân.
Lục tổng, anh thử nghĩ lại xem bản thân anh có làm gì khiến cho thiếu phu nhân không vui không?
Lục Thiên Quân nhíu mày, khuôn mặt đẹp trai sa sầm:
- Tôi biết tôi chết liền!
Tô Hy không nói thì sao anh biết được chứ, cô tự nhiên nói ra những lời khiến cho anh không vui, mà anh nhớ rõ là mình chẳng làm gì sai cả.
Tư Mã Lộc lại đăm chiêu suy nghĩ, lát sau hai mắt sáng lên vì tìm ra được đáp án:
- A, không lẽ là do thiếu phu nhân đang ghen? Phải rồi, lần trước cô ấy tới khách sạn và nhìn thấy anh đang ở cùng bác sĩ Cảnh, cô ấy nhất định là đã hiểu lầm rồi.
Lục Thiên Quân nửa tin nửa ngờ nhìn Tư Mã Lộc, nhưng ngẫm đi ngẫm lại thì vẫn cảm thấy lời nói của anh ta là có lý:
- Vậy tôi phải đi giải thích với cô ấy sao?
- Tất nhiên là vậy rồi.
Không chỉ thế, Lục tổng anh còn cần phải tránh xa tất cả phụ nữ khác ra, như vậy mới gọi là thành tâm được.
Thiếu phu nhân ghen là vì trong lòng cô ấy có anh, anh không nên phụ lòng cô ấy.
- Khùng à, tôi phụ cô ấy lúc nào?
Lục Thiên Quân bực mình mắng Tư Mã Lộc một câu, sau đó nghiêm túc suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong thời gian này.
Không hiểu sao anh lại vô thức nghĩ tới Hàn Nhi.
Chẳng lẽ Tô Hy là đang lo sợ những thứ này sao? Nhưng hôm đó anh đã nói rõ ràng với Hàn Nhi, và cô cũng nghe thấy rồi mà.
Hàn Nhi trở về là ngoài dự tính của Lục Thiên Quân, anh đã suy tính rất nhiều lần để tránh cho việc Tô Hy chạm mặt Hàn Nhi rồi, nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi.
Chuyện với Hàn Nhi đã là chuyện từ cái thuở nào ấy rồi, từ cái thời Napoleon rồi mà, lời hứa 8 năm trước sao có thể được tính chứ?
Lục Thiên Quân đau đầu xoa xoa mi tâm, đúng là anh không nên hứa hẹn trước điều gì cả, nghiệp do anh gây ra thì anh phải giải quyết triệt để thôi.
Bên ngoài, thư ký Kỳ Ninh gõ cửa rồi báo cáo:
- Lục tổng, có người tới tìm anh ạ.
Cô ấy nói mình tên Hàn Nhi!
Đúng là nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay mà.
Lục Thiên Quân khẽ phất tay kêu Tư Mã Lộc lui xuống, lạnh nhạt đáp Kỳ Ninh:
- Cho cô ta vào đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...