Thay quần áo không bao lâu, thì người giúp việc lên gõ cửa, nói đã làm xong bữa trưa.
Khác với buổi họp gia đình tối hôm qua, ban ngày nhà họ Úc, chỉ có hai người Tống Khuynh Thành và Úc Tinh.
Lúc mang món ăn lên, Úc Tinh ngửa đầu hỏi dì Hứa: "Mẹ cháu không có ở nhà ạ?"
Dì Hứa đặt đĩa xuống, nói: "Bà đã trở về từ sáng sớm, bây giờ đang ngủ bù.
"
Đợi khi dì Hứa đi vào bếp, Tống Khuynh Thành mới bưng bát lên ăn cơm, nhớ tới đôi mắt thâm thúy Úc Đình Xuyên lúc sáng sớm, cô như không sợ hãi nói một câu: "Sáng nay mình đi toilet, có nhìn thấy chú hai cậu.
"
"À, chú hai mình thỉnh thoảng có ở đây qua đêm.
" Úc Tinh vừa lột cua vừa tiếp lời nói: "Đặc biệt là lúc ông cố mình ở nhà.
" Nói tới chỗ này, cô ấy dựa sát vào Tống Khuynh Thành nhỏ giọng nói: "Buổi tối hôm qua ông cố mình còn thúc giục chú hai mau tái hôn, nói nếu đến chết không được ôm chắt thì sẽ không nhắm mắt được.
"
Tống Khuynh Thành nghe xong, không tùy ý xen vào.
Ở trong nhiều gia tộc lớn, cho dù xã hội đã tiến bộ, nhưng tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn tồn tại.
Hiển nhiên, nhà họ Úc cũng không ngoại lệ.
Đối với chuyện này Úc Tinh cũng không để ý, nói tiếp: "Sản nghiệp nhà chúng ta lớn như vậy, chắc chắn là không thể cắt đứt hương hỏa được, bố mình đã như vậy, thì chỉ có thể dựa vào chú hai mình và chú út.
Chú út mình lông còn chưa mọc hết, huống hồ ông cố mình cũng không thích chú ấy, cho nên trọng trách nối dõi tông đường, khẳng định là rơi vào chú hai mình.
"
Lúc này, dì Hứa bưng món súp ra ngoài.
Nghe thấy Úc Tinh nhắc tới chữ chú hai, dì Hứa chủ động giải thích: "Tổng giám đốc Úc và chủ tịch buổi sáng đã đi ra ngoài rồi, hình như có chuyện phát sinh phải xử lý.
"
"Hôm nay không phải cuối tuần sao?" Úc Tinh cắn chân cua, hỏi.
Dì Hứa cười: "Tổng giám đốc Úc và chủ tịch bận bịu như vậy, chắc chắn sẽ không xem cuối tuần là ngày nghỉ đâu.
" Nói xong, phát hiện trong bát Tống Khuynh Thành có chưa vơi cơm, bà quan tâm hỏi: "Có phải những món này không hợp khẩu vị cô không?"
"Không ạ.
" Tống Khuynh Thành khẽ cười : "Là cháu thích ăn chay.
"
Úc Tinh ở bên cạnh phụ họa: "Mình đã sớm thấy cậu không thích ăn thịt, bảo sao lại thon thả như thế.
"
Ăn cơm trưa xong, hai người lại trở về phòng.
Úc Tinh không phải là người yêu thích việc học tập, nhưng vì có Tống Khuynh Thành ở bên cạnh, nên chỉ có thể nhắm mắt cùng nhau học, nhưng không đến nửa giờ đã nằm nhoài ra bàn ngủ, Tống Khuynh Thành viết ra giúp cô ấy những điểm quan trọng trong bài tập mà cô ấy chưa làm được.
Sau một lát, Tống Khuynh Thành ngẩng đầu lên từ trong sách vở, nhìn Úc Tinh ở bên cạnh đang ngủ say như chết.
Lẳng lặng nhìn vài giây, sau đó cầm chăn mỏng trên giường qua đắp lên cho cô ấy.
!
Đợi đến lúc Úc Tinh ngủ một giấc tỉnh dậy, Tống Khuynh Thành đã ôn tập xong địa lý, đang xem những bài mẫu toán.
“Sao cậu không đi ngủ trưa?" Úc Tinh lau nước miếng ở khóe miệng, nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ chiều rồi.
Tống Khuynh Thành đưa tài liệu giảng dạy môn địa lý qua: "Mình đã viết hết rồi đây, những điểm quan trọng này cậu phải nhớ kỹ.
"
Úc Tinh nhận ra đây đúng ra quyển sách địa lý mới tinh của mình, thì liền ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của Tống Khuynh Thành, lấy lòng nịnh hót nói: "Cậu thật sự đối tốt với mình quá, nếu như trong kỳ thi có thể ngồi bên cạnh cậu thì tốt rồi.
"
Tống Khuynh Thành rủ mắt xuống, vừa lật trang sách vừa nói: "Cậu có thể nói với chủ nhiệm lớp cậu.
"
"Không được, nếu mình đi nói, chắc chắn trong kỳ thi toàn bộ giáo viên giám thị sẽ nhìn chăm chú mình!" Úc Tinh rung đùi đắc ý, rất nhanh lại nghĩ ra ý đồ xấu: "Nếu không như vậy đi, mỗi buổi thi cậu nộp bài thi sớm hơn năm phút, sau khi ra ngoài thì kiếm chỗ nào đó trống đưa đáp án vô cho mình.
"
Tống Khuynh Thành ngẩng đầu, dưới ánh mắt chờ mong của Úc Tinh, mỉm cười: "Không được.
"
Úc Tinh mím môi: "Thực ra mình chỉ nói vậy thôi.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...