Tổng Tài Bá Đạo
Đối mặt gần kề, cô mới phát hiện người đàn ông này tướng mạo thực anh tuấn. Mà tia nhu tình kia chợt lóe lên trong mắt hắn giống như một loại ảo ảnh tự huyễn tự thực.
“Cô biết không? Chỉ cần tôi muốn, không có thứ gì là Hạ Thiên
Triệu tôi không chiếm được!” Hắn bắt lấy cằm của cô, thân thể càng gần
lại. Mùi rượu phả vào mặt cô khiến cho cô bị kích động muốn giết chết
hắn.
“Tôi tin!” Cô chỉ là lạnh lùng trả lời. Đối với người đàn ông mà cô
hoàn toàn xa lạ này nhưng việc tin tưởng hắn mười phần có khả năng làm
được.
Cho nên không cần có ý đồ phản kháng. Tay hắn chạm đến làn da
nõn nhưng lại lộ ra lạnh lẽo của cô thì không khỏi muốn làm càn tiến
thêm một bước nữa. Hắn cúi đầu thấy cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô
hơi đẩu lên, suy nghĩ thôi thúc muốn mở rộng cô muốn nếm thể mùi vị của
cô.
Hàn Nhất Nhất tựa như đã nhận ra nguy hiểm, cô bản năng đẩy thân thể hắn ra.
Không thể đẩy, trái lại còn triệt để chọc giận Hạ Thiên Triệu.
Cô gái chết tiệt này, cư nhiên dám phản kháng hắn, xem ra cô
còn chưa thể để hắn làm một số chuyện. Vừa nghĩ đến đó, thân thể Hạ
Thiên Triệu lại cực lực đè nén khí lực to lớn đè xuống phía dưới, phủ
phục trên cơ thể nhỏ nhắn của cô, cô nghĩ muốn phản kháng cũng không
thể.
“Buông!” Hàn Nhất Nhất cắn răng lạnh nhạt nói.
“Tôi nói rồi, tất cả của cô đều là của tôi, cô không có tư
cách đến chi phối tôi nên làm cái gì lúc này!” Tay hắn rất chuẩn xác tìm được nơi mềm mại của cô, cố sức mà bóp một cái. “Ngươi hỗn đản!” Hàn
Nhất Nhất rống giận cũng quyết đoán giơ chân lên, hướng bộ phận trọng
yếu của hắn hung hăng đá vào.
Bản năng phòng bị của Hạ Thiên Triệu ý thức được giúp hắn đã dễ dàng tránh được một cước kia.
Hắn một bên quấn bện lấy mái tóc dài của cô, cố sức mà kéo
xuống. “Cô cư nhiên dám đá tôi, xem ra cô thực sự là không muốn sống!”
Đau đớn kịch liệt trên đầu khiến cô nhịn không được thở dốc.
“Cô cũng biết đau là thế nào sao! Kêu nữa đi!” Biểu tình băng
lãnh trên mặt hắn không có một tia ôn nhu, đối mặt với người phụ nữ dưới thân này hắn không có một chút thương tiếc.
Cô thấy khuôn mặt hắn lãnh huyết cứng ngắc, cắn chặt răng gắt
gao phẫn nộ nhìn hắn chằm chằm. Hắn càng bắt cô kêu lên cô càng không
lên tiếng.
Hắn lặng lẽ nhìn môi cô biến từ hồng sang trắng sau đó biến
xanh, cô dám không phát ra một tiếng. Sức lực trên tay hắn dùng đến lần
thứ hai, cô cũng cố chấp thờ ơ nhìn hắn, giống như cô sẽ chờ đến khi hắn phát điên, chịu đựng biểu tình thuận theo của cô.
Nắm tay của hắn rất nhanh đã nới lỏng. Nếu như cô là đàn ông,
Hạ Thiên Triệu tuyệt đối sẽ dùng hết khí lực đem phẫn uất trong lòng hóa thành nắm đấm, một quyền lại một quyền rơi vào trên người cô gái chết
tiệt này, không tàn cũng muốn để cho cô nằm liệt nửa tháng.
Sau gần 30 phút đồng hồ, sức lực trên tay của Hạ Thiên Triệu từ từ
thay đổi . Đối với cô gái này, hắn có một loại cảm giác bất lực.
Hắn thoáng sửa sang y phục lại một chút, hừ lạnh nói: “Hàn
Nhất Nhất, cô nhớ kỹ lần sau cô còn cự tuyệt thì kết quả không có nhẹ
nhàng như vậy đâu!”
Hàn Nhất Nhất nhìn thân ảnh hắn lại một lần nữa xa dần, toàn
bộ thân thể giống như sau một hồi đánh trận, mệt mỏi ngã vào trong sofa, thân thể cuộn tròn lại. Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì cô hoàn toàn
không biết được, đối với việc cô mê man ngây ngốc ở cái biệt thự chết
tiệt này, tương lai thế nào, kết quả ra sao, cô đều không biết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...