Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em


Lời này của anh không mang chữ nào xấu, nhưng lại thể hiện tinh tế sự ghê tởm với Châu Lệ Đồng.

Lời của Cung Thiếu Dương khắc sâu trong lòng Trần Nghiên Nghiên, cô cười nói:
-Đúng, tình cảnh của chúng ta thiêng liêng, sao có thể bị vấy bẩn được!
Người đàn bà độc địa như Châu Lệ Đồng, cô ta chính là thứ không sạch sẽ, đồ cô ta chạm vào tất nhiên cô sẽ không cần nữa!
Cô ta thích thì lấy đi!
Cung Thiếu Dương thấy cô không tức giận, thân mật ôm cô quay người nhìn sang nhân viên bán hàng, bướng bỉnh nói:
-Lấy tập ảnh mẫu mới nhất mùa này cho vợ chưa cưới của tôi xem.

Cung Thiếu Dương là ngôi sao trong làng y học của Giang Thành, nhân viên bán hàng tất nhiên biết anh, thay đổi thái độ lúc trước, vội vã dùng hai tay đưa tập ảnh lên.

Châu Lệ Đồng nghe thấy lời Cung Thiếu Dương và Trần Nghiên Nghiên nói, tức đến mức xanh mặt, nhìn mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt đặc biệt nhìn cô ta, cô ta cảm thấy lửa râm ran trên mặt mình, không ở lại thêm, dẫn theo chị Lý nhanh chóng bỏ đi.

Trần Nghiên Nghiên và Cung Thiếu Dương chọn xong nhẫn cưới, Cung Thiếu Dương kéo cô đi ra ngoài, đến cổng nói với cô:
-Đồ ngốc, lần sau đừng dễ dàng dộng tay, em một mình đánh người ta hai người thiệt biết bao!
Trần Nghiên Nghiên bất bình nói:
-Anh biết không cô ta quá đáng lắm, em chọn hai lần, cô ta hai lần đều cướp, còn sỉ nhục em, còn dọa dẫm cô gái ở quầy đó, quả thực là quá hung hăng.

Cung Thiếu Dương thấy cô không nguôi giận, cười vỗ lưng cho cô xuôi cơn giận:
-Đáng đánh, nhưng em không thể đợi lúc cô ta mua xong, lôi cô ta đến chỗ không người đánh sao?
-Phì!
Trần Nghiên Nghiên cười, gật đầu:

-Ừm, lần sau em nhất định sẽ lôi cô ta đến chỗ không người đánh.

Cung Thiếu Dương trong ấn tượng của cô, luôn là người nhã nhặn hòa đồng, không ngờ cũng có mặt đen tối như vậy, lại còn dạy cô đánh kẻ xấu Châu Lệ Đồng.

-Trả con dễ bảo!
Cung Thiếu Dương mặt mày cười tươi khen ngợi.

Nghe thấy lời khen của anh, Trần Nghiên Nghiên lại bật cười lần nữa.

Thấy cô cười, Cung Thiếu Dương nó:
-Đi dạo nửa ngày rồi, có muốn đi ăn chút đồ ngọt không?
Anh là bác sĩ nên biết đồ ngọt có thể làm con gái vui vẻ, anh không muốn Châu Lệ Đồng làm hỏng tâm trạng tốt của Nghiên Nghiên.

Trần Nghiên Nghiên nghe đến đồ ngọt, cười nói:
-Được đó, em muốn ăn Macaron.

-Không thành vấn đề, hôm nay bao đủ, đi.

Cung Thiếu Dương nắm tay cô.

Hai người tay dắt tay rời đi, ăn xong Macaron, bọn họ cùng đi dạo ở khu gần đó.

8 giờ tối, Trần Nghiên Nghiên được Cung Thiếu Dương dẫn đến vườn hoa quảng trường Thế Kỷ.


Chính giữa quảng trường nặn một trái tim bằng tuyết cao hơn 2 mét, xung quanh trái tim tuyết còn có người dùng nến xếp thành một hình trái tim cực lớn, ánh nến đỏ lửa chiếu lên nền trái tim tuyết trắng ngụ ý tâm đầu ý hợp, cảnh tượng mơ ảo phút chốc thu hút ánh mắt của Trần Nghiên Nghiên.

Cung Thiếu Dương thấy cô thích, trong lòng rất vui, dắt tay cô đi về phía chính giữa nhất của trái tim nến.

Đừng trước trái tim tuyết, anh lấy chiếc nhẫn mình đã mua ra, khuỵu một chân quỳ xuống đất, cầm bó hoa hồng đã chuẩn bị sẵn dưới đất lên, ánh mắt đầy thâm tình nhìn Trần Nghiên Nghiên:
-Nghiên Nghiên, chúng ta quen biết hơn hai năm rồi, tình yêu của anh đối với em trước sau như một, trải qua hiểu lầm lần này anh còn cảm thấy anh không thể rời xa em, anh muốn đời này kiếp này được ở bên em, em đồng ý gả cho anh nhé?
Lời này anh vừa nói xong, ánh đèn của tòa nhà đối diện biến đổi, xếp thành một hữ love lớn, màn hình lớn trong quảng trường lập tức xuất hiện màn cầu hôn vừa rồi của Cung Thiếu Dương, sự biến đổi này phút chốc thu hút người trên quảng trường, mọi người đồng loạt lấy điện thoại ra chụp hai người.

Trần Nghiên Nghiên hoàn toàn không ngời tới, anh trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, lại chuẩn bị được cho cô màn cầu hôn lãng mạn đến thế, nước mắt cảm động liền chảy xuống, gật đầu nhận lấy hoa nói:
-Em đồng ý.

Cung Thiếu Dương vui mừng nắm lấy tay cô, đứng dậy đeo nhẫn lên tay cô sau đó ôm cô mãnh liệt, lúc này xung quanh bắn pháo hoa lên, pháo hoa bảy sắc chiếu sang cả thành phố, thông báo cho người đời biết hạnh phúc của bọn họ.

Cảnh tượng quá đẹp, video về màn cầu hôn này lập tức được truyền đi trên mạng, nhận được lời chúc phúc và tán thưởng của rất nhiều người.

Tô Vũ Đồng và Cố Triều Tịch ăn cơm xong, vừa về đến nhà, Thôi Chân Hy liền phấn khởi xông tới phía cô:
-Vũ Đồng, mình có đoạn video cho cậu xem, đảm bảo cậu xem xong sẽ vô cùng vui sướng.

Tô Vũ Đồng thấy cô mơ hồ như vậy, lập tức thấy hứng thú nói:
-Được đó, mình muốn xem thử đó là video thần kỳ gì, lại còn có thể có công hiệu như vậy.


-Ta da ta da!
Thôi Chân Hy hô lên một tiếng đáng yêu, sau đó như dâng báu vậy mở đoạn video cầu hôn của Cung Thiếu Dương.

Tô Vũ Đồng xem, thấy nhân vật chính là Nghiên Nghiên và Cung Thiếu Dương, lập tức cười vui rạng rỡ, phấn khởi không thôi:
-Thật là quá tốt rồi, bọn họ không những làm lành, mà còn muốn kết hôn nữa! Chân Hy, Nghiên Nghiên sắp kết hôn rồi!
Lúc này tâm trạng cô còn mừng rỡ hơn cả bản thân kết hôn.

Trần Nghiên Nghiên là bạn thân của cô, cô ấy có thể tìm được chốn về tốt, cô thực sự rất vui mừng.

Thôi Chân Hy biết cô sẽ vui mừng, cười nói:
-Đúng đó đúng đó, chị gái Trần Nghiên Nghiên đáng yêu của chúng ta, sắp làm cô dâu rồi.

Tô Vũ Đồng vô cùng kích động, tâm trạng vui sướng đó giống như người sắp gả đi không phải bạn thân mà là con gái cô vậy, nhìn Thôi Chân Hy hỏi:
-Chân Hy, bây giờ mình không thể nghĩ nữa, cậu giúp mình nghĩ xem Nghiên Nghiên kết hôn mình nên chuẩn bị gì cho cậu ấy?
Cô và Nghiên Nghiên từ khi mười mấy tuổi đã quen nhau, cô ấy đối với cô giống như chị em ruột, quà tất nhiên phải tặng thứ tốt nhất tốt nhất.

Thôi Chân Hy thấy cô kích động như vậy, đưa tay ôm lấy vai cô, ngang ngược nói:
-Chúng ta là nhà gái, tất nhiên tặng của hồi môn không thể để bà phù thủy già đó xem thường Nghiên Nghiên của chúng ta được!
Cô nhìn không vừa mắt nhất là dáng vẻ thế lực của mẹ Cung Thiếu Vũ.

Cô muốn khiến bà ta nhìn xem cho dù bà ta không đồng ý không ủng hộ, đám cưới của Nghiên Nghiên và Thiếu Dương vẫn có thể tổ chức rất tốt rất tốt.

-Ừm!
Tô Vũ Đồng hoàn toàn đồng ý.

Thấy cô không có ý kiến, Thôi Chan Hy gọi một tiếng:
-Vũ Trương, tới đây tới đây.


Tô Vũ Đồng tuy đã kết hôn, nhưng chưa tổ chức đám cưới, cô lại không phải người Giang Thành, cũng không biết nên mua sắm gì, chỉ có hỏi vú Trương.

Bà là người lớn, nhất định bà biết.

Vú Trương nghe thấy Chân Hy kêu bà, lập tức vứt lại hoạt động trong tay, chạy tới, cười hỏi:
-Cô Chân Hy, có chuyện gì?
Thôi Chân Hy vẫy tay về phía bà:
-Nào nào nào, tôi hỏi bà, ở Giang Thành của hồi môn cần chuẩn bị những gì? Kể những thứ lớn ấy.

Vú Trương vừa nghe vậy, mắt sáng lên, lập tức nhìn sang Tô Vũ Đồng.

Tô Vũ Đồng biết vú Trương nhất định tưởng cô muốn làm đám cưới, liền lắc đầu:
-Vú Trương không phải tôi, là Nghiên Nghiên.

Vú Trương thở phào một tiếng cười nói:
-Tôi của hồi môn đầy đủ nhất từng thấy chính là của Lâm Yên Nhiên chuẩn bị cho cô Vũ Nồng, hay là tôi đi lấy cho hai cô tham khảo?
Lâm Yên Nhiên rất cưng chiều Tô Vũ Nồng, bà ta trong vấn đề của hồi môn đã tốn rất nhiều công suy nghĩ.

Tô Vũ Đồng biết Lâm Yên Nhiên sẽ không bạc đãi Tô Vũ Đồng, cho nên cảm thấy có thể lấy hóa đơn dùng thử, liền nói với vú Trương:
-Được!
Vú Trương nghe thấy lời của cô, lập tức đi tìm hóa đơn, mấy phút sau cười típ mắt, đưa hóa đơn cho Tô Vũ Đồng:
-Cô chủ, mời cô xem qua.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui