Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Trên màn hình lớn hiện chữ, sau đó liền xuất hiện một tấm ảnh.

Vốn Tô Lạc Ly đã định đi, kết quả lại nói còn một giải thưởng nữa, hiện trường lại hô to tên “Mộ Dung Dịch”, cô cũng cảm thấy chán, chuẩn bị uống hụm “óc) Nước vừa vào miệng, thấy người trên màn hình, lập tức.

phun ra.

Mấy người gần đó đều không biết đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt ghét bỏ trừng Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, cô không sao chứ?” Mạnh Tâm Đồng hỏi.

“Không sao, không sao”

Tô Lạc Ly nhận lấy giấy ăn mà Mạnh Tâm Đồng đưa cho, lau miệng.

ÐĐM, sao ông thần này lại đến chứ?

Tô Lạc Ly nhận ra Dạ Bân, cô cũng biết quan hệ của Dạ Bân và Ôn Khanh Mộ.

Người hiển thị trên màn hình không phải là sếp Hoàng mà mọi người nghĩ, mà là Dạ Bân!

Cậu hai có tiếng của nhà họ Dạ, mọi người đều biết!

Mặc dù anh không lăn lộn trong giới giải trí, nhưng lại là một người mà cả giới giải trí đều biết.

Cánh cửa màu bạc mở ra, Dạ Bân mặc áo đuôi tôm màu đen chầm chậm đi vào.

Không thể không thừa nhận vẻ bề ngoài của cậu hai nhà họ Dạ tuyệt đối không thể xem nhẹ, anh có khung mặt tiêu chuẩn, mắt to, hai mí, mặt mày thanh tú, trên mặt luôn mang nụ cười nhếch mép.

Dùng một từ để hình dung, chính là đẹp.

Cho dù là đứng trên sân khấu, khuôn mặt của anh vẫn mang theo nụ cười chơi đùa với đời như trước.

Tiêu Mạch Nhiên dưới sân khấu lộ ra nụ cười lâu ngày không gặp, Tinh Hoàng sa sút, cho dù là cô, ít nhiều cũng chịu chút chèn ép, hôm nay chỉ đoạt được một giải.

Khoảnh khắc nhìn thấy Dạ Bân, cô lập tức hiểu dụng ý của Ôn Khanh Mộ.


Đường Phi Dực lập tức đưa micro cho Dạ Bân.

“Chào mọi người, tôi nghĩ là tôi không cần tự giới thiệu nữa đúng không?”

Dưới sân khấu là tiếng võ tay nhiệt liệt, nếu là người khác, chắc là mọi người đều không nhất trí, nhưng nếu là Dạ Bân, có lẽ đến Mộ Dung Dịch cũng phải dẹp sang một bên.

Dù sao cũng là so sánh vẻ bề ngoài.

Thế nhưng, Dạ Bân là cậu hai nhà họ Dạ, chưa từng nghe nói nhà họ Dạ và Tinh Hoàng có quan hệ gì.

Rốt cuộc đây là có chuyện gì, mọi người đều cực kì tò mò.

“Tôi biết mọi người đều rất tò mò, vì sao tôi lại đại biểu cho Quốc tế Tinh Hoàng. Đừng vội, nghe tôi từ từ nói”

“Trời ơi, sếp Dạ, anh mau nói đi, chúng tôi rất gấp!”

Đường Phi Dực nói đùa ở bên cạnh.

“Thật ra, tôi cũng vừa mới nhậm chức, cách đây không lâu, Quốc tế Tinh Hoàng đã được chủ tịch Ôn của Dark Region thu mua, Quốc tế Tinh Hoàng chính thức trở thành một phần của Dark Region, tôi cũng được chủ tịch Ôn ủy nhiệm, đảm nhận vị trí CEO của Quốc tế Tinh Hoàng”

Dark Region, chủ tịch Ôn?

Tất cả mọi người đều trợn to mắt!

Trời ạ, bọn họ không nghe nhầm chứ?

Dark Region trong truyền thuyết lại thu mua Quốc tế Tinh Hoàng? Lẽ nào không phải Quốc tế Tinh Hoàng sắp.

phá sản sao? Sao thoáng cái lại trở thành một phần của Dark Region rồi chứ?

Hơn nữa, còn để Dạ Bân – người của nhà họ Dạ đảm nhiệm CEOI Nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng cũng chấn động như thết Lúc này bọn họ coi như nhìn thấy ánh sáng thắng lợi rồi.

Nếu Dark Region đã thu mua Quốc tế Tinh Hoàng,vậy nhất định sẽ dùng lượng vốn lớn để gầy dựng lại Quốc tế Tinh Hoàng, phải biết là, thứ mà Dark Region không thiếu nhất chính là tiền.


Sắc mặt Mộ Dung Dịch từ từ trầm xuống.

Ôn Khanh Mộ trong lời đồn kia, anh ta còn chưa kết giao được, không ngờ chớp mắt cái lại trở thành đối thủ cạnh tranh của mình!

“Tôi và chủ tịch Ôn là bạn thân, chắc chắn sẽ không phụ sự kỳ vọng của cậu ấy, nhất định sẽ dẫn dát Quốc tế Tỉnh Hoàng đi tới huy hoàng.”

Dạ Bân nhận xong giải rồi rời đi.

Đêm hội minh tinh cũng hạ màn.

Mọi người đoán được đoạn đầu, nhưng không đoán được phần cuối.

Ai có thể ngờ rằng vốn là kịch một vai của Quốc tế Nghệ Tân, cuối cùng lại để Quốc tế Tinh Hoàng thoáng cái cướp mất nổi bật.

Tin tức này quả thật quá bùng nổ.

Các ngôi sao ào ào ra về, đều đang thảo luận chuyện Ôn Khanh mộ thu mua Quốc tế Tinh Hoàng.

Vốn Tô Lạc Ly muốn tự mình về nhà, kết quả nhận được.

tin nhắn wechat của Ôn Khanh Mộ.

“Từ cửa chính, rẽ trái, đi một trăm mét, rẽ trái, cửa bên thứ ba, chờ cô”

Cân nhắc đến chuyện Tô Lạc Ly bị mù đường, nhỡ nào.

cô đi lạc thì làm sao?

Ôn Khanh Mộ chỉ đành chỉ chỉ tiết phương hướng cho cô.

Tên này thật sự đến rồi!

Tô Lạc Ly không có cách nào khác, chỉ đành đi theo hướng dẫn của Ôn Khanh Mộ, đi tới cửa bên tìm anh.


Ngay khi cô sắp đến cánh cửa bên kia, bỗng một bóng dáng quen thuộc đi tới.

Cô lập tức trốn vào góc tường.

Người kia là Tiêu Mạch Nhiên.

Hôm nay Tiêu Mạch Nhiên mặc một bộ lễ phục màu vàng chanh, cô nhớ rõ.

“Chủ tịch Ôn đối xử với chị Mạch Nhiên thật tốt, biết chị Mạch Nhiên bị bắt nạt, lập tức tới, còn bảo Dạ thiếu gia làm CEO của Tinh Hoàng, bây giờ, xem xem ai còn dám bắt nạt chị Mạch Nhiên nữa”

“Được rồi, đừng nói nữa, em qua bên kia chờ tôi.”

“Vâng, chị Mạch Nhiên”

Tô Lạc Ly trốn trong góc tường, không dám phát ra âm thanh gì.

Cô cũng không biết vì sao mình phải trốn.

Cô mới là vợ chính thức của Ôn Khanh Một!

Cho dù quan hệ của Ôn Khanh Mộ và Tiêu Mạch Nhiên có tốt hơn nữa, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật cô là Ôn phu nhân.

Lẽ nào cô không nên trực tiếp qua đó, tuyên thệ chủ quyền của mình sao?

Nhưng Tô Lạc Ly vẫn không đi ra.

Xem ra Ôn Khanh Mộ có ý bảo vệ Tiêu Mạch Nhiên, bằng không cũng không để Dạ Bân – người cùng lớn lên với Tiêu Mạch Nhiên đến làm CEO của Quốc tế Tinh Hoàng.

Tiêu Mạch Nhiên đến bên cạnh xe của Ôn Khanh Mộ, cửa sổ xe hạ xuống.

“A Khanh..”

Trong lòng Tiêu Mạch Nhiên tràn đầy vui sướng, cô đã lâu lắm rồi không gặp anh.

Ôn Khanh Mộ ngồi trong xe, sắc mặt hơi u ám, chỉ là trong bóng tối, Tiêu Mạch Nhiên không nhìn thấy mà thôi.

“Hôm nay thật sự cảm ơn anh, để Dạ Bân làm CEO của Quốc tế Tinh Hoàng, xem ra Tinh Hoàng được cứu rồi”

Tiêu Mạch Nhiên cũng không biết có thể nói cái gì.


“Ừ” Ôn Khanh Mộ cũng không biết nói cái gì.

Không khí rất khó xử.

“Gần đây anh bận sao? Tiêu Mạch Nhiên tìm chuyện để nói, thật sự gặp mặt rồi, cô lại không biết nói gì với anh.

“Vẫn ổn”

Ôn Khanh Nộ liếc nhìn Tiêu Mạch Nhiên, trong mắt không có chút độ ấm nào.

Xem ra Dạ Bân chưa nói với cô chuyện anh đã kết hôn, vậy chỉ đành tự anh nói ra thôi, “Mạch Nhiên…”

“Mạch Nhiên! Tôi lái xe đến, đi cùng đi?” Dạ Bân kịp thời đi tới.

“À..” Tiêu Mạch Nhiên nhìn Dạ Bân, lại nhìn Ôn Khanh Mộ.

Dạ Bân lập tức nói tiếp: “Mấy ngày nay A Khanh khá bận, để cậu ấy về nghỉ ngơi tử tế đi, tôi tiễn cô về”

“A Khanh, vừa rồi anh định nói gì?” Cô đã nghe thấy anh gọi tên của mình.

Ôn Khanh Mộ lườm Dạ Bân, Dạ Bân đang cố gắng nháy mắt ra hiệu.

“Tôi muốn nói, tôi mệt rồi, muốn về nhà sớm”

SỐ: Đương nhiên Tiêu Mạch Nhiên hơi thất vọng: “Vậy anh về nghỉ ngơi sớm đi”

“ừ Dạ Bân đưa Tiêu Mạch Nhiên rời đi.

Ôn Khanh Mộ lập tức gửi tin nhản wechat cho Dạ Bân.

“Làm không được việc, tháng lương đầu tiên của cậu mất rồi”

Vừa mới nhậm chức, đã làm không công một tháng!

Thấy tin nhắn, Dạ Bân cũng cực kì đau lòng! May là anh đến nhanh, bằng không chắc chắn Ôn Khanh Mộ sẽ trực tiếp nói chuyện mình đã kết hôn cho Tiêu Mạch Nhiên, Tiêu Mạch Nhiên sẽ khó xử và đau lòng nhường nào chứt Ôn Khanh Mộ nhìn đồng hồ, đã gửi tin nhắn cho Tô Lạc Ly được một lúc rồi, sao còn chưa tới chứ?

Anh lập tức gửi tin nhắn cho Tô Lạc Ly.

“Lạc đường rồi à?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận