Không cho phép người khác nhúng châm
Dì Phương cẩn thận đóng cửa nhà ăn lại.
“Sao thế, dì Phương? Tôi nói không đúng sao? Quả thật chị Ni Ni nói như thế, tôi cũng tận tai nghe thấy, ông chủ hỏi chị Ni Ni, đã uống canh chưa?”
Dáng vẻ Hoa Lê mù mờ không hiểu, không biết dì Phương muốn làm gì.
“Hoa Lê, vậy cô biết đây là canh gì không?”
Hoa Lê liền cười: “Là canh bồi bổ cơ thể cho phu nhân!”
Dì Phương thầm thở dài một hơi.
“Nếu thật sự là canh bồi bổ cơ thể cho phu nhân, vậy tại sao lại phải một mình Triệu Ni Ni làm, hai người chúng †a làm thì khác sao? Nếu là trước đây, loại chuyện hầm canh này trước giờ đều giao cho tôi, tại sao lại giao cho người trẻ tuổi như Triệu Ni Ni chứ?”
Vài câu hỏi này của dì Phương khiến Hoa Lê mù mờ, trước kia Hoa Lê thấy Triệu Ni Ni đang bận rộn hầm canh, định đi giúp đỡ, kết quả bị Triệu Ni Ni mắng rồi đuổi trở lại.
Gô nhìn dì Phương lắc đầu.
“Nếu tôi đoán không nhầm, chắc đây là canh tránh thai”
Dì Phương lớn tuổi, đã từng làm trong gia đình giàu có khác, hiểu biết rộng, bà thông qua việc mỗi lần Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly làm chuyện phòng the, Triệu Ni Ni mới đi hầm canh mà đoán ra.
“Tránh thai?” Hoa Lê ngạc nhiên.
Dì Phương liền bịt miệng cô ta, Hoa Lê trợn to mắt không dám tin, gật đầu với dì Phương, dì Phương mới buông tay ra.
“Thế nhưng, ông chủ đối xử với phu nhân tốt như thế, sao lại có thể..” Hoa Lê đè thấp giọng hỏi.
“Cô ý, còn quá nhỏ, ông chủ xuất thân từ gia đình giàu nứt đố đổ vách, đứa trẻ sinh ra trong gia đình như vậy cũng chính là người thừa kế tương lai, chuyện sinh con không đơn giản như thế đâu”
Dì Phương thở dài: “Chỉ tiếc cho phu nhân, lòng dạ lương thiện, không giống phu nhân nhà khác, luôn vênh mặt hất cằm sai khiến, không coi người giúp việc là người”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy phu nhân rất tốt, không ra vẻ chút nào, thỉnh thoảng còn sẽ giúp tôi làm việc, hơn nữa nói chuyện với tôi cũng rất khách sáo”
“Vì thế, đổ bát canh này đi”
“Thế nhưng, dì Phương, nếu phu nhân có thai, có khi nào.
ông chủ sẽ trách tội chúng ta không?”
“Trên thế giới này căn bản không có cách tránh thai một trăm phần trăm, cho dù là làm cực kì chu toàn cũng không thể nào không có thai, hơn nữa, có thai nào có dễ dàng như thế, thế nhưng, nếu phu nhân dùng loại thuốc.
này lâu ngày, sợ là cơ thể sẽ hỏng mất”
“Phu nhân đáng thương”
Dì Phương nhìn Hoa Lê: “Hoa Lê, chúng ta ra ngoài làm việc, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chuyện này cô coi như không biết, cũng tuyệt đối không được nhắc với phu nhân, biết chưa?”
Hoa Lê liền gật đầu, sau đó làm theo lời dì Phương dặn dò, đổ canh đi.
Sau khi hai người họ làm xong, Triệu Ni Ni quay lại.
“Phu nhân uống canh chưa?”
“À, uống rồi” Dì Phương vội trả lời.
“Ừ, vậy hai người dọn dẹp đi” Nói xong, Triệu Ni Ni lại chạy đi, không biết là bận cái gì.
Từ khi dì Phương và Hoa Lê đến, khi không có Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly, cô ta liên giống như chủ nhân, không làm chút việc nào.
Ngược lại chuyện hầm canh cho Tô Lạc Ly, cực kì chăm chỉ.
Tô Lạc Ly vào đoàn phim, đến đoàn phim mới biết, nam chính đóng chung với mình lại là.. Mục Nhiễm Tranh.
Ở lễ khai máy, mới gặp tên nhóc Mục Nhiễm Tranh này.
Nghiêm Kha cũng cực kì yêu thích Mục Nhiễm Tranh, anh và ông ta cũng coi như quen biết đã lâu, khi xưa Mục Nhiễm Tranh chẳng qua chỉ là một tên nhóc, Nghiêm Kha cũng là đạo diễn vừa vào nghề.
Ông ta vừa nhìn liền nhìn trúng tên nhóc đáng yêu nghịch ngơm Mục Nhiễm Tranh này, cho anh diễn một vai diễn trong bộ phim đầu tay của mình.
Nghiêm Kha cũng coi như là người nhìn Mục Nhiễm Tranh trưởng thành.
Vì hai người vừa hợp tác một bộ phim, Nghiêm Kha cũng đỡ mất thời gian để hai người làm quen, trực tiếp bắt đầu quay phim.
Nửa đầu bộ phim “Âm thanh hoa nở” toàn bộ đều ở trong trường học, vì thế, cả đoàn phim đều đóng quân ở trong trường cấp ba dân lập Hoa Anh.
Ngôi trường này là do Nghiêm Kha lựa chọn cẩn thận.
Trường cấp ba Hoa Anh được gọi là “trường trung học đẹp nhất”, có một con đường hoa anh đào trải dài, có một con đường cây ngô đồng to lớn, còn có một thư viện với kiến trúc độc đáo, và cả một sân vận động với thảm cỏ xanh mướt.
Nghiêm Kha đi điều tra thực tế rất nhiều trường, cuối cùng mới chọn nơi này.
Điều Tô Lạc Ly không ngờ được là, trong những ngày cô ở nhà dưỡng thương ở chân, Nghiêm Kha thật sự không hề rảnh rỗi, đi khắp nơi chọn phong cảnh, chạy khắp cả nước.
Việc quay phim cứ bắt đầu như vậy.
Dark Region Tô Lạc Ly đi quay phim, cô vừa đi liền không biết bao giờ.
mới có thể gặp mặt, đến nơi quay phim, vậy mà đến một †in nhắn wechat cũng không có!
Nói cho cùng, trong lòng người phụ nữ này không có anhI “Cốc cốc cốc…
“Vào đi!” Ôn Khanh Mộ quát một tiếng.
Doãn Cẩn đẩy cửa đi vào.
“Điều tra được chưa?” Ôn Khanh Mộ nhíu chặt mày.
“Chủ tịch, theo dặn dò của anh, tôi đã điều tra tất cả các.
camera giám sát xung quanh Tình nồng Hawaii, đều không tra được”
“Không tra được? Sao có thể chứ?”
Chỉ cần một người từng xuất hiện, nhiều camera như vậy, sao có thể không tra được chứ?
“Quả thật là không tra được, camera giám sát trên đường gần đó tôi cũng đã xem qua, có cái vừa khéo.
hỏng vào hôm đó, có cái chưa hỏng, nhưng cũng không có gì”
Doãn Gẩn nói năng dè dặt, anh cũng không ngờ là lại không tra được gì.
Vì điều tra một người, anh xem video giám sát đến mức.
sắp mù cả mắt rồi!
“Hỏng?”
Ôn Khanh Mộ hừ lạnh một tiếng, xem ra tên nhóc này có chuẩn bị mà đến, cố ý khiến anh không điều tra ra được.
“Chủ tịch, có khi nào là anh nhầm rồi, căn bản không có ai từng nói chuyện với phu nhân?”
“Không thể nào!”
Cảm giác của anh sẽ không sai.
“Giữ lại tất cả video giám sát cho tôi, tôi cần tất cả nội dung trước và sau đó một tiếng!”
Anh không tin không tra ra đượ!
c “Vâng, thế nhưng…”
“Gó gì nói mau”
“Thật ra, tôi cảm thấy, anh hoàn toàn không cần tốn công mất sức như này, anh có thể trực tiếp hỏi phu nhân là được, khoảng thời gian này, không phải anh và phu nhân chung sống rất tốt sao? Phu nhân còn tự tay làm há cảo, còn tự mình đưa tới, tôi cảm thấy hỏi trực tiếp thì tốt hơn”
Ôn Khanh Mộ chỉ cười lạnh một tiếng.
Anh không phải tên ngốc, thái độ của Tô Lạc Ly đối với anh, anh rõ hơn ai hết.
Còn về há cảo tự mình làm và chuyện tự mình đưa tới, lúc đầu anh cũng không ngờ được, về sau mới biết, Tô Lạc Ly mang há cảo đi.
Mang cho ai?
Ngoài thằng cháu của anh còn có thể có ai nữa.
Vì thể, căn bản không phải là vì anh.
Nếu như, anh tự mình hỏi, chưa chắc Tô Lạc Ly đã nói, nhưng như vậy, Tô Lạc Ly làm chuyện gì cũng sẽ cẩn thận hơn, anh muốn điều tra sâu hơn, vậy sẽ không dễ nữa.
Hơn nữa, người phụ nữ kia là diễn viên, không phải sao?
“Ra ngoài đi”
Ôn Khanh Mộ phất tay.
Doãn Cẩn liền rời đi.
“Ly Ly, em nhớ là từng đồng ý với tôi, sẽ không phản bội tôi, tốt nhất là em nên nói được làm được”
Ánh mắt của Ôn Khanh Mộ lộ ra tia hung ác.
Đồ của anh, không cho phép người khác nhúng chàm.
Cả buổi chiều, Ôn Khanh Mộ đều xem video giám sát, sau đó, liền thấy một màn tiếp theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...