Tổng Tài Bá Đạo Cô Vợ Ngọt Ngào Mua Một Tặng Một


Tập đoàn Phó thị.....
Phòng chủ tịch.....
- A ! Người phụ nữ này, ra tay mạnh thật đấy !
* Cộc cộc *
- Vào đi.
- Chủ tịch, anh gọi tôi có chuyện gì ạ ? Ơ...chủ tịch, anh sao vậy ?
- Không sao, chỉ là mới bị một con mèo ngang ngược đấm nên hơi đau chút thôi.
- Bị mèo đấm ??? - Trợ lý Dương trưng bộ mặt khó hiểu nhìn Phó Trạch Diên.
- Vậy anh gọi tôi có chuyện gì không ạ ?
- Tôi muốn tạm dừng việc hủy bỏ hợp đồng với Lục thị.
- Tại...tại sao lại đột ngột như thế ? Không phải anh muốn hủy hợp đồng với Lục thị để trừng phạt Lục Tịnh Vy sao ?
- Tôi bảo gì thì cậu cứ làm đi, hỏi nhiều.
- Dạ được.

Vậy còn chuyện gì nữa không ạ ?
- Chuyện mà tôi nhờ cậu điều tra đã có kết quả gì chưa ?
- Tôi chỉ mới tra ra được một số thông tin cơ bản như về xuất thân, quê quán của Lục tiểu thư.

Có điều...
- Sao ?
- Có điều...khi điều tra về Lục gia, tôi biết được một việc.

Đó là...Lục Hạ Thi và Lục Hạ Nhi tiểu thư...không phải là con gái ruột của Lục Quân và Bạch Hoà.
- Cậu nói thật chứ
- Sự thật mà Lục gia đã che giấu bấy lâu nay, đó chính là việc Lục Quân và Bạch Hoà đã từng có hai đứa con gái, cũng là sinh đôi giống như hai chị em tiểu thư Lục Hạ Thi, nhưng hai vị tiểu thư đó đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn.
- Cậu nói rõ ra xem nào.
- Chuyện là.....
....!.

.

.

....
Ngày trước, dưới sự dẫn dắt của vị gia chủ tiền nhiệm - Lục lão tiên sinh - Lục Vân Khương, Lục gia chính là một trong những gia tộc danh bất hư truyền ở Đế Đô.


Lục lão tiên sinh rất được người người kính trọng.

Điểm yếu duy nhất của ông chính là huyết thống.

Ông là một người rất coi trọng huyết thống và con cháu trong gia tộc.

Tuy nhiên, ông đã có một lần chấp nhận người không cùng chung dòng máu làm con cháu của mình, đó là chuyện của hơn 26 năm về trước.....
26 năm trước.....
Trong một lần đi đón Lục tiên sinh và Lục phu nhân vừa đi công tác về...
- Aaaaa ! Ba mẹ về rồi !
* Bíp bíp ( Tiếng còi xe oto ) *
- Cẩn thận !
Do không chú ý khi qua đường, hai vị tiểu thư song sinh của Lục gia - Lục Hân Nhiên và Lục Hân Nghiên đã bị một chiếc oto đụng phải.
- Không !
- Tiểu Nhiên ! Tiểu Nghiên ! Tỉnh lại đi ! Đừng làm ba mẹ sợ ! KHÔNG !!!!!
Bệnh viện tư nhân riêng của Lục gia.....
Đèn phòng cấp cứu đã tắt sau 3 tiếng 37 phút.
* Cạch ( Tiếng mở cửa ) *
- Bác...bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi ?
- Haiz...Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng do vết thương quá nghiêm trọng, nên...Thành thật xin chia buồn với Lục tiên sinh và Lục phu nhân !
- Không...!không thể như thế được ! Con tôi chưa chết, nó vẫn còn sống.

Chồng, con chưa chết đúng không ? Chúng ta đi gặp con đi.

Chồng !
- Vợ à, em bình tĩnh lại đã.

Con chúng ta...
- Hức...Kh-không, hai đứa vẫn còn sống, các con vẫn đang đợi chúng ta.

Không thể chết được !
Lục phu nhân lả người rồi ngất đi.
- Phu nhân!
- Bạch Hoà !
4 ngày sau.....

Sau khi lo hậu sự cho hai vị tiểu thư, gia chủ của Lục gia cũng đã lâm bệnh nặng.

Ông phát hiện mình bị ung thư máu và phải bắt đầu với việc điều trị hoá trị thường xuyên.

Việc phẫu thuật bằng cách thay tủy cũng gặp nhiều khó khăn vì ông tuổi đã cao và người có thể trùng khớp tủy để thay cũng không phải việc dễ tìm.
1 năm sau.....
Vì tuổi cao không thể gánh vác tiếp cơ nghiệp của Lục gia, Lục Vân Khương quyết định nhường lại vị trí gia chủ Lục gia cho con trai cả - Lục Quân đảm nhiệm.

Lục Quân có thể không coi trọng huyết thống như cha mình, nhưng lại là một người rất coi trọng người thừa kế đời sau, và theo quan điểm của ông ta thì người thừa kế bắt buộc phải là con trai.

Nhưng sau sự mất mát của hai vị tiểu thư, Lục Quân và Bạch Hoà đã quyết định không nuôi con, kể cả trai hay gái.

Cho đến một ngày.....
- Phu nhân, hôm nay người muốn ra ngoài ạ ?
- Ừm.

Sắp xếp hành lý cho ta, ta muốn đến biệt thự ở trang viên Long Sơn gần chân núi Ngự Long để ở vài ngày cho thư giãn.
- Dạ được.
Chân núi Ngự Long.....
Trang viên Long Sơn là trang trại với quy mô chuyên để chăm sóc hoa, thuộc sở hữu của Lục gia.
- Phu nhân, người có thấy thoải mái hơn không ạ ?
- Ừm.

Chúng ta đi dạo một lát đi.
- Dạ vâng.
Bạch Hoà cùng người hầu đi xuống dưới trang viên.
* Oa oa *
- Này, hình như có tiếng trẻ con khóc gần đây đúng không ?
- Đúng thế, thưa phu nhân.
- Mau đi xem thử.
Hai người vừa đi ra đến ngoài cửa biệt thự thì thấy có một cái giỏ giống như một chiếc nôi mini.

Bạch Hoà nhìn vào trong thì thấy một điều quá đỗi ngạc nhiên : có hai bé gái khoảng chừng một, hai tháng tuổi nằm bên trong.
- Phu...phu nhân, đây...thực sự là hai đứa bé.

- Hai bé gái này...là sinh đôi à ?
- Hình như là thế ạ.
- Đáng yêu thật ! Khi nhìn hai đứa trẻ này, ta bỗng dưng nhớ lại Tiểu Nhiên và Tiểu Nghiên.

Mau đưa vào trong nhà kẻo lạnh.
Sau khi đưa hai đứa bé vào nhà và cho đi ngủ, người hầu hỏi :
- Phu nhân, vậy thì chúng ta nên làm gì với hai đứa bé này ạ ?
- Ta cũng không biết nữa.
Mấy ngày sau.....
- Phu nhân, đến lúc chúng ta phải về rồi.

Vậy còn hai đứa trẻ này...?
- Haiz...Ta quyết định rồi.

Ta sẽ nuôi hai đứa trẻ này.
- Nhưng...còn ý kiến của tiên sinh thì sao ạ ?
- Ta không quan tâm.

Dù ông ấy không muốn, ta vẫn sẽ nuôi chúng lớn khôn.
Lục gia.....
- Không, anh tuyệt đối không nuôi hai đứa trẻ này.
- Anh không muốn nhưng em muốn.

Em sẽ nuôi dạy chúng nên người.
- Hừ ! Em biết tính cha rồi, thử hỏi không phải người cùng huyết thống, ông cụ có chấp nhận được không ?
- Chưa thử thì làm sao mà biết được ? Em sẽ hỏi thử cha.
Dinh thự cổ Lục gia.....
- Cha, hôm nay chúng con đến...là để xin thưa chuyện với cha ạ.

- Bạch Hoà ấp úng nói.
Lục lão tiên sinh đặt nhẹ tách trà xuống, chậm rãi nói :
- Nói đi.
- Thưa cha, con...con muốn xin phép cha...được nuôi hai đứa trẻ.
Ông đập mạnh tay xuống bàn, cau mày nói với vẻ mặt tức giận :
- Con làm dâu nhà này vào năm mà vẫn không hiểu hết quy tắc của ta sao ?
- Nếu cha không đồng ý, hai đứa trẻ sẽ mang họ Bạch.
- Nó sẽ không bao giờ được mang họ Lục.
- Vậy thì con sẽ dọn ra ngoài ở riêng.

Con vẫn giữ quan điểm của mình là nuôi hai đứa trẻ đó.

Vì khi ngắm nhìn hai bé gái sinh đôi đó, con có cảm giác như mình được nhìn thấy Tiểu Nhiên và Tiểu Nghiên.

- Nhiên nhi...Nghiên nhi...Đưa...đưa ta đi gặp hai đứa bé đó.
- Dạ...dạ được ạ.
Lục gia.....
- Thưa cha, đây chính là hai bé gái song sinh mà con nói.
- Giống quá ! Thật sự rất giống Nhiên nhi và Nghiên nhi.
- Vậy...chuyện con nói...cha có thể chấp nhận không ạ ?
- Được được, ta đồng ý.
- Cha, không phải cha là người rất coi trọng huyết thống hay sao ? Tại sao lại có thể chấp nhận một cách dễ dàng như thế ?
- Ta đã quyết định rồi, nếu con không muốn nuôi thì Bạch Hoà sẽ nuôi.
- Hừ ! Khốn kiếp !
Được sự chấp thuận của Lục lão tiên sinh, Bạch Hoà đã quyết định đặt tên cho hai đứa bé gái này là Lục Hạ Thi và Lục Hạ Nhi.
Vì gia chủ đương nhiệm của Lục gia là Lục Quân tiên sinh vẫn theo quan điểm cũ của mình nên ông ta đã đi ngoại tình và mang về Lục gia một người vợ khác.

Cô vợ lẽ đó là Mạn Thanh thì sinh được song sinh một trai một gái khiến Lục Quân vô cùng hài lòng.

Hai đứa trẻ đó chính là Lục Lâm Ngôn và Lục Tịnh Vy.
Lục Vân Khương thì cực kỳ tức giận với việc này nên đã nhiều lần cho người tống cổ ba mẹ con bà ta về quê, nhưng nhờ có sự can thiệp của Lục Quân nên họ vẫn được ở lại Đế Đô.

Ông ta đã cho ba mẹ con bà ta một căn biệt thự nhỏ khá gần Lục gia để ông ta tiện qua lại.
Dinh thự cổ Lục gia.....
- Hôm nay tôi tổ chức cuộc họp nội bộ này, mục đích là để tuyên bố việc gì, chắc các vị trưởng lão cùng con cháu đều biết rõ.

Như mọi người đã biết, tôi nay đã tuổi cao, không đủ sức để gánh vác tiếp cơ nghiệp của Lục gia được nữa.

Tuy nhiên, vì một số lí do, tôi sẽ tước bỏ vị trí gia chủ của con trai cả Lục Quân, tôi sẽ trở lại làm gia chủ Lục gia.
- Cha, tại sao lại...?
- Câm miệng lại !
- Nhưng tôi sẽ không tiếp tục gánh vác tập đoàn Lục thị nữa.

Hiện giờ trong tay tôi vẫn còn nắm giữ 25% cổ phần, nhưng cũng vì một số lí do cá nhân nên tôi sẽ chuyển hết cho con dâu trưởng nhà họ Lục là Bạch Hoà nắm giữ.
- Cái gì ? Dựa vào đâu mà cha không thể chuyển cho con ?
- Câm miệng trước khi bị ta xé lưỡi.
- .....
- Tôi đã quyết định như vậy rồi nên sẽ không tiếp nhận bất cứ ý kiến của ai.

Cuộc họp nội bộ kết thúc tại đây.
Chính vì việc này, Lục Quân luôn nhằm vào số cổ phần trong tay Bạch Hoà, giở đủ chiêu trò nhưng vẫn không thể có được.

Từ đó thường xuyên cãi nhau.
Không chỉ vậy, người nhà họ Lục cũng từ chuyện này mà nảy sinh nhiều mâu thuẫn, nội bộ gia tộc lục đục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui