Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
“Đương nhiên là dựa vào thực lực! gầy dựng ra một công ty rồi.
” Lúc này, Kiều Tâm mới gật đầu: “Ồ, tớ hiểu rồi, vì thế sau này chúng ta không thể nhận ý tốt của tư bản phải không?”
“Đúng, đây là nguyên tắc của tớ.
” Tô Lam gật đầu nói.
Chiều hôm nay, Tô Lam ra ngoài gặp khách hàng, gặp khách hàng xong thì đã hơn ba giờ, Tô Lam thấy nơi này gần nhà mẹ nên mua đồ ở gần đó rồi đến thăm mẹ.
Tô Lam vừa bước vào thì thấy cửa nhà mẹ đã mở sẵn, hơn nữa còn nghe thấy tiếng của mẹ và một người đàn ông.
“Bà đi xem một chút được không?” Giọng người đàn ông rất sốt ruột.
“Tôi nói rồi, không đi!” Giọng mẹ rất kiên quyết.
Tô Lam vừa nghe đã biết giọng đó là của Tô Mạnh Cương, vừa nghe thấy Tô Lam đã tức giận.
Tô Lam xách đồ đi vào.
Tô Lam thấy mẹ đang ngồi trên sofa, sắc mặt nghiêm trọng và hơi khó coi.
Tô Mạnh Cương cau mày đứng trước mặt bà ấy, bộ dạng cầu xin.
Tô Lam nghĩ Tô Mạnh Cương lại đến níu kéo mẹ cô tái hôn vì thế rất tức giận mà lên trước nói: “Tô Mạnh Cương, ông lại đến đây làm gì?”
Tô Mạnh Cương nhìn thấy Tô Lam thì tức giận nói: “Tao là ba mày, có đứa con gái nào mà gọi thẳng tên ba hay không?”
Tô Lam lạnh lùng cười: “Ba tôi chết lâu rồi!”
“Mày! ” Tô Mạnh Cương tức giận giơ tay lên.
Lúc này Tô Lam lại không có chút sợ hãi nào, cô bước lên phía trước, trừng mắt nói: “Ông có giỏi thì đánh tôi đi, lần này chắc chắn tôi sẽ đưa ông vào đồn công an!”
“Mày! ” Tô Mạnh Cương thấy Tô Lam ngang tàng thì bỏ tay xuống, lẩm bẩm: “Ông đây không chấp nhặt với mày, tao đến tìm mẹ mày giúp Tô Yên.
”
Tô Lam nghe vậy thì nhíu mày: “Tô Yên làm sao?”
Tô Mạnh Cương trả lời: “Còn không phải tại tên Trịnh Hạo đáng chết đó, không phải bây giờ nó làm việc ở trường bồi dưỡng sao, nó yêu đương với cô lễ tân ở trường đó luôn rồi, Tô Yên tức quá mang Chi Chi đi tìm cô gái đó tính sổ!”
Tô Lam nghe vậy thì sững sờ!
Trịnh Hạo có phụ nữ bên ngoài? Tô Lam vừa nghe tin này đã cảm thấy không thể nào, Trịnh Hạo là một người đàn ông đàng hoàng, anh ta ghét nhất loại chuyện không ra gì như này, sao có thể làm vậy chứ?
Vì thế, giây sau Tô Lam chỉ vào Tô Mạnh Cương chất vấn: “Có phải ông lại xúi giục Tô Yên đi không?”
“Sao lại nói tao xúi giục chứ? Không lẽ Trịnh Hạo công khai tìm phụ nữ bên ngoài thì có lý?” Tô Mạnh Cương rống cổ lên phản bác.
“Nói Trịnh Hạo ngoại tình với cô lễ tân, các người có chứng cứ không?” Bất luận ra sao, Tô Lam cũng không thể tin lời này được.
“Sao không có chứng cứ? Tao theo dõi tụi nó, tận mắt thấy bọn nó đi thuê phòng nhiều lần rồi.
Hơn nữa, Tô Yên còn phát hiện tin nhắn mập mờ của bọn nó trong điện thoại Trịnh Hạo!” Tôn Mạnh Cương kêu gào.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...