Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


"Anh cũng mong chỉ là anh hiểu lầm." Quan Khởi Kỳ dừng lại, ngửa đầu cười khổ đáp.

Advertisement Thấy vậy, Tô Lam hiểu chỉ nói mấy câu thì chẳng thể xóa bỏ nghi ngờ của anh ấy, vậy nên, cô đã kéo balo từ trên vai mình xuống, sau đó mở khóa kéo, lấy ra một con dao gọt hoa quả từ bên trong!
Ánh sáng lóe lên trước mặt Quan Khởi Kỳ, bỗng thấy Tô Lam lấy một con dao sáng loáng ra từ trong túi, không nhịn được cau mày: "Em định..." Lúc này Tô Lam mới giải thích: "Quan Triều Viễn nói với em, Minh An là đứa con trai năm ấy em sinh ra, năm đó đứa bé kia không chết non.

Dĩ nhiên em không tin lời anh ta nhưng lại sợ nhỡ may lời anh ta nói là thật, nên em đã đến nhà anh ta gặp anh ta, nhưng em lại sợ anh ta có ý đồ bất chính với em.

Một cô gái yếu đuối như em sao có thể là đối thủ của anh ta, trong lúc cấp bách cũng chỉ có thể tạm lấy con dao này từ trong phòng bếp ra phòng thân.

Nếu như anh ta dám làm gì em, em nhất định sẽ đâm anh ta không chút do dự!"
Advertisement Lúc này Tô Lam có phần kích động, nhưng lúc đó cô thực sự đã nghĩ như vậy.

Quan Khởi Kỳ nhìn Tô Lam chăm chú, sau đó vươn tay ra vuốt má cô, đồng thời đặt con dao trên tay cô lên mặt bàn.


Kế đó, Tô Lam tiến đến, ôm chầm Quan Khởi Kỳ.

Bây giờ cô thực sự rất cần một cái ôm, chuyện của Quan Minh An thực sự khiến cô nhất thời không chấp nhận nổi.

Con trai của cô thực sự vẫn còn sống hay sao? Cô từng nghe chuyện cậu bé chết non, từng đau đến tê tâm phế liệt, nỗi đau ấy khó khăn lắm mới thuyên giảm theo thời gian, nào ngờ hôm nay lại thành ra như vậy, có thực sự cũng không biết nên làm gì nữa, cũng chẳng biết có nên tin vào lời Quan Triều Viễn hay không.

Quan Khởi Kỳ ôm siết cô trong lòng bằng hai tay, dựa cằm lên đỉnh đầu cô, kiên định nói: "Em yên tâm, anh nhất định sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em đầu, không cần biết anh ta là ai, nếu muốn làm tổn thương em, thì anh nhất định sẽ liều mạng với anh ta!"
Câu nói của anh đã cho Tổ Lam sự ủng hộ và ấm áp rất lớn, cô không biết nếu như không có Quan Khởi Kỳ thì bây giờ cô sẽ thế nào nữa.

Cô không dám nghĩ đến.

Ngay sau đó, Tô Lam ngẩng đầu khỏi ngực Quan Khởi Kỳ, cau mày hỏi: "Khởi Kỳ, anh nói xem lời Quan Triều Viễn có phải là thật hay không? Minh An thực sự là con trai em sao? Có phải anh ta muốn lợi dụng Minh An để phá hoại tình cảm của chúng mình không?"
"Chỉ cần tình cảm của chúng ta bền chắc thì dù anh ta có phá hoại thế nào cũng chẳng nên trò trống gì đâu." Quan Khởi Kỳ nhìn Tô Lam nói.


Tô Lam đảo mắt đáp: "Nhưng em sợ lời anh ta nói là thật, nếu lỡ Minh An thực sự là con trai em thì em không thể không nhận nó được.

Đứa bé đó đáng thương quá, hai năm nay vẫn luôn phải đấu tranh với bệnh tật, khó khăn.

lắm mới qua khỏi.

Nếu như em là mẹ nó thật thì sao có thể mặc kệ không lo được."
"Dù em muốn làm thế nào thì anh cũng ủng hộ em" Quan Khởi Kỳ nói.

Nghe vậy, lòng Tô Lam vơi bớt gánh nặng, thấy được an ủi rất nhiều.

Sau đó, cô cũng nói ra suy nghĩ của mình: "Khởi Kỳ, em muốn làm giám định mẹ con với Minh An.

Nếu Minh An là con trai em, sau này em chắc chắn sẽ gánh vác trách nhiệm làm mẹ.

Nếu Minh An không phải con trai em thì sau này Quan Triều Viễn đừng hòng mang chuyện này ra quấy nhiễu em thêm nữa!"
Nghe vậy, Quan Khởi Kỳ gật đầu: "Được, anh ủng hộ quyết định của em."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui