Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Kiều Tâm giơ tay ra đánh vào miệng mình, sao lại có thể nhiều chuyện như vậy? Bởi vì cô ấy sợ những lời nói của bản thân mình sẽ khiến cho Tô Lam gặp rắc rối.
Kiều Tâm lôi điện thoại ra muốn gọi điện thoại cho Tô Lam nói cho cô biết chuyện này.
Advertisement Tuy nhiên vừa gõ số điện thoại của cô được một nửa, cô ấy lại nhanh chóng tắt máy.
Hiện tại khó khăn lắm Tô Lam mới có thể bắt đầu lại một cuộc sống mới.
Cô ấy sợ cuộc điện thoại của bản thân mình sẽ ảnh hưởng đến tâm.
trạng của Tô Lam.
Nhưng Quan Triều Viễn này sẽ không giở trò gì chứ? Anh ta xuất hiện ở đây chắc chắn không phải ngẫu nhiên.
Sau nhiều lần do dự, Kiều Tâm vẫn quyết định không nói cho Tô Lam biết.
Dù sao hiện tại cô với Quan Khởi Kỳ cũng rất hòa hợp, không muốn làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
Hơn nữa, dù cho Quan Triều Viễn có âm mưu gì thì Tô Lam cũng không thể phòng tránh được, suy cho cùng cũng chẳng ai có thể biết được rốt cuộc anh ta định làm gì.
Quan Triều Viễn ngồi vào ghế sau với vẻ mặt u ám.
Advertisement Lâm Minh quay đầu nhìn thấy vẻ mặt của Quan Triều Viễn rất khó coi nên hỏi một cách vô cùng cẩn trọng: “Tổng giám đốc Quan, chúng ta đi đến bệnh viện đón Minh An phải không?”
"Ừ" Quan Triều Viễn hừ một tiếng, coi như đồng ý.
Sau đó, Lâm Minh lái chiếc xe Mercedes-Benz chạy trên đường.
Buổi chiều hôm nay chính là ngày Minh An xuất viện.
Sắp đến năm mới, báo cáo kiểm tra của Minh An cũng có rồi.
Lần này, các chỉ số của Minh An hoàn toàn bình thường.
Bác sĩ nói rằng Minh An đã bình phục rồi, chỉ là sau này cứ sau ba tháng lại phải tái khám tổng quát một lần.
Nghe thấy tin tức này, Quan Triều Viễn thực sự rất vui mừng.
Từ trước đến nay anh vẫn luôn cứng rắn can đảm vậy mà lúc này khóe mắt anh không khỏi ươn ướt.
Vì vậy, hôm nay Quan Triều Viễn đã đến quán cà phê ở dưới công ty của Tô Lam để đời cô.
Anh muốn báo tin vui này cho cô càng sớm càng tốt, vì vậy anh đã đến đây từ rất sớm, đợi lúc cô tan ca băng qua đường, anh sẽ lập tức chạy đến.
Nhưng anh đã ở quán cà phê này đợi cô tan ca không biết bao nhiêu lần rồi.
Lần này, anh không muốn chỉ có thể nhìn thấy cô.
Lần này, anh muốn nói với cô về chuyện của Minh An, sau đó hai người họ cùng đi đón Minh An xuất viện.
Thế nhưng, không ngờ rằng Kiều Tâm lại đến quán cà phê này trước, sau đó Tô Lam cũng đến.
Anh đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người bọn họ.
Hóa ra cô và Quan Khởi Kỳ đã ở bên nhau.
Khi nghe thấy tin tức này, dù cho Quan Triều Viễn có bình tĩnh đến đâu cũng không thể kìm chế được cảm xúc của mình, anh lỡ tay làm vỡ cốc cà phê.
Chuyện mất mặt như vậy làm sao có thể để cho cô biết? Vì vậy khi người phục vụ đến hỏi, anh chỉ xua tay và không phát ra tiếng động.
Lúc trước, anh rất tự tin, tự tin đến nỗi cho rằng ngoài bản thân anh ra thì Tô Lam sẽ không yêu và cũng không chấp nhận một người đàn ông khác.
Tuy nhiên hôm nay sự tự tin của anh đã hoàn toàn bị phá vỡ, cô và Quan Khởi Kỳ đã thực sự ở bên nhau.
Lúc anh nghe thấy Tô Lam thừa nhận, tim của anh đập một cách bất thường.
Người đàn ông kiêu ngạo như anh, tất nhiên sẽ không thể chấp nhận được những chuyện này.
Vì vậy, anh đã hủy bỏ kế hoạch lúc trước, không gặp mặt Tô Lam mà chỉ nhìn Tô Lam được Quan Khởi Kỳ đón đi.
Vừa nãy, khi nhìn thấy Quan Khởi Kỳ đón Tô Lam đi, anh có ý muốn lao đến và giết anh ấy.
Tuy nhiên cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng được sự kích động, anh nắm chặt bàn tay đến mức phát ra âm thanh rắc rắc.
Lâm Minh ngồi phía trước lại xe, Quan Triều Viễn ngồi đằng sau mà không nói một lời.
Sau một hồi lâu, Lâm Minh mới nghi ngờ hỏi: “Tổng giám đốc Quan, không phải anh nói rằng đến tìm cô Tô sao, anh đã giải thích rõ ràng chuyện của Minh An cho cô ấy nghe chưa?”
Nghe thấy lời nói của Lâm Minh, một lúc lâu mà Quan Triều Viễn cũng không lên tiếng.
Mãi một lúc lâu sau, anh mới lên tiếng một cách nặng nề: “Bây giờ không cần nữa rồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...