Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Tô Lam cầm tài liệu, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc.

Nửa giờ sau, Tô Lam ôm văn kiện trong lồng ngực thở hổn hển xuất hiện ở tầng mười hai khách sạn Grand Caesar.

Dẫm lên tấm thảm màu đỏ thẫm thêu hoa, Tô Lam nhìn trái nhìn phải, tìm phòng 1288.

Khách sạn Grand Caesar là khách sạn xa hoa nhất Thanh Sơn, cách trang hoàng nguy nga tráng lệ lại càng làm nổi bật dãy phòng Vip hạng sang tại tầng mười hai.

Trước kia Tô Lam chỉ nghe nói nơi này rất xa hoa, nhưng chưa từng được thấy, hôm nay đến đây quả thực là được mở rộng tầm mắt.

Ngay cả hành lang cũng treo tranh chữ của danh nhân, cứ cách một khoảng là lại trưng bày vài món đồ cổ, điều này lập tức nâng tầm đẳng cấp của khách sạn lên vài bậc.


Hành lang rất dài, Tô Lam vừa mới đi vài bước đã có một nữ phục vụ trẻ tuổi mặc áo vest màu đỏ thẫm và chân váy bó màu đen bước tới.

“Xin hỏi cô có phải là cô Tô từ công ty Kế toán Mỹ Uyển không?” Nữ phục vụ xinh đẹp trẻ tuổi nở nụ cười để lộ tám cái răng tiêu chuẩn.

“Đúng vậy" Tô Lam vội gật đầu.

“Cô muốn gặp vị khách ở phòng 1288 đúng không? Xin hãy đi theo tôi đến đó.” Nữ phục vụ duỗi tay làm động tác mới.

“Được.” Tô Lam cong môi cười, sau đó đi theo sau nữ phục vụ phía trước.

Không bao lâu sau đã đi đến một nơi cuối hành lang, nữ phục vụ tạm ngừng bước chân, sau đó lấy chìa khoá ra mở cửa phòng.

Sau đó, nữ phục vụ quay đầu cười nói với Tô Lâm: “Vị khách ở phòng 1288 sẽ tới ngay thôi, xin cô hãy đi vào trước đợi một chút.”
“Vâng.” Tô Lam cười cười rồi đi vào phòng 1288.

Nữ phục vụ theo Tô Lam vào, rót một ly trà đặt trên bàn trà, sau đó lui ra.

ngoài.

Tô Lam có chút kiêng dè nhìn quanh căn phòng rất rộng rãi này một chút, phòng khách rất lớn, có cửa sổ kính trong suốt sát đất, rèm cửa sổ openwork thêu hoa trắng, ghế sô pha và đồ nội thất cổ điển phong cách châu Âu, trang trí phức tạp mà tinh tế, trước cửa sổ sát đất còn có một cái bàn làm việc, bên trên đặt một cái bình hoa thuỷ tinh pha lê.

Một bó hoa hồng đỏ xinh đẹp ướt át được cắm trong bình hoa.


Chẳng trách Giang Mỹ Uyển nói đối phương là một khách hàng lớn, chỉ cần nhìn căn phòng mình đang ngồi thôi là đã đủ thấy có tiền rồi, ở một ngày trong căn phòng xa hoa thế này tại khách sạn Grand Caesar kiểu gì cũng phải đến ba năm ngàn tệ.

Tô Lam cúi đầu sửa sang lại quần áo trên người mình một chút, chỉnh lại mái tóc dài xoã vai, phát hiện bên ngoài vẫn chưa có động tĩnh gì, bèn ngồi trên sô pha chờ.

Hôm nay cô mặc một cái áo sơ mi thêu hoa màu trắng, phía dưới là một chân váy bó màu đen, chân mang đôi giày cao gót màu đen, ăn mặc vô cùng chỉnh tề lịch sự như một người phụ nữ chuyên nghiệp.

Cúi đầu nhìn sang văn kiện trong lồng ngực, Tô Lam chìm vào khoảng thời gian chờ đợi dài.

Đợi mãi khoảng nửa tiếng mà khách hàng lớn vẫn chưa tới, Tô Lam không khỏi thấy hơi sốt ruột.

Tô Lam móc di động ra, muốn gọi cho Giang Mỹ Uyển xác nhận xem lí do tại sao khách hàng vẫn chưa tới.

Không ngờ, vào lúc này, cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài.

Tô Lam nhanh chóng khép chân đứng lên, chuẩn bị nghênh đón khách hàng lớn.


Một người mặc áo sơ mi màu trắng và quần tây màu đen đang đóng cửa phòng, Tô Lam thấy anh có một cái tóc đen nhánh, chỉ thấy đối thương hẳn là một người tương đối trẻ và cường tráng.

Tô Lam nghe lạch cạch một tiếng, cửa phòng bị khoá, cô không khỏi chau mày, lập tức cảnh giác trong lòng, chỉ đưa văn kiện mà thôi, cần phải khoá cửa phòng sao?
Ngay sau đó, người nọ xoay người, Tô Lam thấy rõ mặt anh.

Khi thấy rõ mặt anh, da đầu Tô Lam lập tức tê dại, hai mắt trừng lớn.

“Sao lại là anh?” Tô Lam lập tức biết ngay là anh cố ý, cô cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Anh cất bước đi đến trước mặt Tô Lam, khoé môi cong lên, lạnh lùng nói: “Vì sao mỗi lần nhìn thấy tôi cô đều tỏ thái độ này?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui