Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3774
“Vậy cũng được, nếu có việc gì thì nhớ kỹ ngay lập tức báo cho em biết, tuyệt đối không nên tự mình gánh vác.
“Được rồi, tôi đã biết”
Sau khi cúp máy, Tô Lam cũng lười đi phản ứng với những chuyện vớ va vớ vẩn này, thật sự là quá phí công, cho nên cô dứt khoát nẵm cuộn trên ghế sô pha bên trong bắt đầu cày phim truyền hình.
Tại thời điểm xế chiều khoảng tầm một giờ, bên ngoài biệt thự vang lên một tiếng động cơ ô tô.
Tô Lam lấy lại tinh thần, thả điều khiển từ xa trên tay xuống, đứng dậy đi ra ngoài.
Cô vừa đi ra liếc nhìn đồng hồ trên bàn một chút, thấy đã hơn một giờ.
Anh trai hẳn là khoảng ba giờ sẽ lên máy bay, bên ngoài hẳn là Quan Triều Viễn vừa trở lại.
Dù sao đêm qua, anh còn nói phải cùng mình đi sân bay tiễn anh trai.
Chỉ có điều lúc Tô Lam đi ra ngoài, cũng không có nhìn thấy bóng dáng Quan Triều Viễn mà chỉ có một chiếc xe bảo mẫu xe dừng ở trước bãi Rất nhanh trợ lý Lâm liền từ chỗ ngồi phía sau xe đi xuống: “Cô Tô, chuẩn bị xong chưa?”
Tô Lam suy nghĩ, hẳn là Quan Triều Viễn công việc bận quá, đặc biệt để Trợ lý Lâm tới đón mình Nếu là đi tiễn anh trai thì chỉ đi một lát sẽ trở lại, cũng không cần đi chuẩn bị chút gì.
Thế là Tô Lam quay người trở vì phòng, cầm theo điện thoại lại mặc thêm một áo khoác mỏng rồi đóng cửa đi ra ngoài Sau khi lên xe, cô ngồi tại chỗ ngồi phía sau xe, mà trợ lý Lâm thì là ngồi ở vị trí kế bên tài xế phía trên Tô Lam mở miệng hỏi một câu: “Chúng ta bây giờ đi sân bay sao?”
Trợ lý Lâm cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ: “Hội nghị của ông chủ còn có hai mươi phút nữa là kết thúc, anh ấy để cho tôi đến đón cô đi sân bay bên kia trước”
Tô Lam gật gật đầu, an tĩnh được mấy phút lại nhịn không được mở miệng truy hỏi: “Trợ lý Lâm, gần đây công ty của các người bề bộn nhiều việc sao?”
“Xem là như thế đi, từ khi ông chủ Từ của tập đoàn Lệ Thiên rút ra ngoài thì có mặt lợi cũng có mặt hại.
Nói tóm lại là so với trước kia thì càng bận rộn một chút, nhưng ngược lại anh ấy có thể chuyên chú vào trong một việc, không bị những chuyện khác cùng tranh giành quyền lực quấy nhiễu”
Tô Lam gật gật đầu, dựa đầu vào trên cửa xe.
Xe chậm rãi khởi động, Tô Lam hững hờ hướng mặt ngoài nhìn xuyên qua cửa Sổ xe.
Ngay lúc xe sắp lái ra khỏi khu biệt thự, cô đột nhiên cảm giác được dường như có một ánh mắt dữ tợn đang nhìn thẳng về hướng bên mình.
Cô nheo mắt lại nhìn sang phía một góc hoa viên trong khu biệt thự chỗ bị tối, mà trong iống như cất giấu một bóng người.
Bởi vì cách quá xa cho nên Tô Lam thấy không rõ lắm dáng vẻ của người kia.
Người kia đang đứng tại chỗ tối, quần áo mặc trên người toàn bộ là màu đen, mũ áo rộng rãi phía trên che khuất đầu của người đó lại.
Vành mũ ép xuống rất thấp, gần như chạm đến vị trí của mũi.
Mà toàn bộ phần miệng dưới mũi đều mang khẩu trang che kín, chỉ có một phần làn da nhỏ bại lộ trong góc tối bên đó.
Tô Lam từ xa xa còn có thể cảm giác được ánh mắt âm trầm của người kia.
Cô toàn thân cao thấp cơ hồ đều nổi lên đề phòng, giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô, người lúc trước gọi điện thoại đe doạ mình, vô cùng có khả năng chính là người đang đứng ở đó.
Xe dần dần từng bước lăn bánh, trợ lý Lâm đang ngồi ở hàng phía trước dường như đã nhận ra Tô Lam có điều khác lạ, thế là liền quay đầu mở miệng hỏi thăm: “Cô Tô, làm sao vậy?”
Tô Lam quay đầu: “À, không có việc gì”
Nói xong lời này, đợi cô lại quay đầu nhìn sang thì phát hiện trong góc tối bên kia đã không có bất cứ một bóng người nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...