Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3707
Hơi thở căng thẳng vốn có của lúc đầu, thì cũng coi như được thả lỏng.
Xem ra, tên Asius này đã chó cùng rứt giậu!
Dù sao buổi sáng bọn họ cũng đã thua một lần, hội thi giao lưu này vốn dĩ chính là một cuộc thi ba trận thẳng hai, nếu như bọn họ lại thua thêm trận thứ hai nữa, thì trận thứ ba căn bản không còn thi đấu nữa, trực tiếp nhận thua là được rồi.
Liễu Minh Hoa lại một lần nữa dời tâm mắt lên phía sân khấu, mặc dù nói Tô Lam sẽ có người đến xử lý cô ta, thế nhưng…
Ánh mắt của Liễu Minh Hoa nhìn chăm chú vào Lâm Thúy Vân, trong ánh mất có ngọn lửa của sự hận thù đang được nhen nhóm, về sau lại phát triển thành một ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt.
Lúc ban đầu nếu như không phải là đồ tiện nhân Lâm Thúy Vân báo tin, thì cô sẽ không bị Nhan Thế Khải bắt quả tang tại trận khi đang đi gọi trai bao.
Hơn nữa người phụ nữ Lâm Thúy Vân đó, dựa vào bản thân trong nhà có vài đồng tiền bẩn thỉu mà lại kiêu ngạo không ai bằng.
Lần trước cô ta ở trong phòng thay đồ đánh cô một bạt tai, cô ghi nhớ rất rõ ràng!
Lần này, cô ta không những muốn người phụ nữ đê tiện Tô Lam thân bại danh liệt, còn có Lâm Thúy Vân cũng phải trả giá thật đắt.
Cô muốn chứng minh cho người trên toàn thế giới, Liễu Minh Hoa cô hoàn toàn có thể dựa vào năng lực của chính mình mà thay đổi vận mệnh!
Cô ta tuyệt đối không cam tâm tình nguyện làm một con người thấp kém cả đời đi ra từ trong khe núi nhỏ.
Cô ta nhất định phải trở thành người đứng trên mọi người!
Gô ta nhất định đưa bản thân bước lên xã hội thượng lưu!
€ô ta nhất định phải trở thành người nổi tiếng!
Khi Romeo nghe tin.
Juliet qua đời, chuẩn bị chết theo người mình yêu.
Cứ như vậy, cả vở kịch đi đến phần cuối, nhưng đột nhiên vào lúc này Liễu Minh Hoa lại đứng dậy.
Vào lúc tầm mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người cô ta, cô ta mới lại cười cười xin lỗi với mọi người, rồi lại ngồi xuống lại Mà động tác này của cô ta, lại như một lời cảnh cáo đối với Chu Nam Dương đang ở phía sau hậu đài.
Sắc mặt của Chu Nam Dương nhất thời liền thay đổi vài phần, trong thời gian mười mấy giây ngắn ngủi đó, trái tim anh ta đã quay cuồng cả ngàn lần: Làm hay là không làm…
Làm hay là không làm?
Một phút sau, anh ta vẫn còn dao động Vào lúc Hầu Thiên Thành chuẩn bị tự sát, anh ta đã lén lút đem màn sân khấu kéo.
xuống Dưới chân Hầu Thiên Thành đột nhiên bị sợi dây thừng kéo lại, cả người ngã nhào về phía trước, cũng làm cho bức tường ở phía sau đổ xuống.
Bức tường phía sau rung lên vài lần, cuối cùng lại đổ về phía chính giữa sân khấu Lâm Thúy Vân lúc này đang nãm ở trong quan tài băng, đôi mắt cô mở to mà nhìn bức tường đổ xuống, cô muốn đứng dậy để chạy đi, nhưng thời gian rõ ràng đã không còn kịp nữa.
Ánh mắt cô nhìn chằm chäm vào bức tường cực lớn đang đổ xuống, đám đông nhất thời truyền đến những tiếng thét chói tai đầy kinh hãi Quan Triều Viễn dường như vào khoảnh khắc mà Hầu Thiên Thành bị trượt chân té đã đứng dậy, nhưng Lục Mặc Thâm ở bên cạnh anh ta đã sớm rời khỏi đây xông lên sân khấu như: tên bản.
Tô Lam đứng phía sau khán đài, sợ hãi đến mức ôm chặt lấy miệng.
Cô vừa chuẩn bị chạy lên, thì bị Chu Nam Dương ở phía sau lưng kéo lại “Quá nguy hiểm, cô đừng chạy qua đói Chỉ nghe thấy một tiếng “âm” thật lớn, cả bức tường bị vỡ vụn, đập một cú cực mạnh vào quan tài băng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...