Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Chương 3705
Cuộc thi buổi chiều đúng giờ bắt đầu, phần đầu là lý luận, phần thứ hai dĩ nhiên là thực tiên Phần hai là biểu diễn thi đấu thực tiễn.

Trên sàn thi đấu có năm đề tài cho hai đội rút thăm, ngẫu nhiên rút được đoạn nào thì biểu diễn đoạn đó.

Bên biểu diễn trước là đại học Edinburgh, bọn họ rất may mắn rút được « Kiêu hãnh và định kiến ».

Khẩu ngữ tiếng Anh nồng đậm mà thuần phác cộng với khí chất phương Tây mà bọn họ đã có sẵn, cũng xem như biểu diễn vở kịch này khá tốt.

Vốn dĩ Smith Phạm vẫn còn mấy phần thấp thỏm, nhưng khi ông ta nhìn thấy đội đại học Lan Ly rút thăm trúng « Romeo và.

Juliet », không hiểu sao ông tại lại thở dài nhẹ nhõm.


Xem ra, quả thực là ngay cả ông trời cũng đang giúp ông ta!
Trên mặt Smith Phạm rốt cuộc hiện lên nụ cười đắc ý: Coi như bọn họ không may mản, vậy mà lại rút trúng kịch phương Tây!
Cho dù bọn họ biểu diễn tốt, nhưng dù sao vẫn sẽ thiếu một số nguyên tố của phương Tây, e rắng trận đấu này bọn ông sẽ thẳng chắc!
Phần biểu diễn đương nhiên là giao cho Lâm Thúy Vân.

Khi tiếng nhạc vang lên, tấm màn trên sân khấu bị kéo ra, bóng dáng yểu điệu mảnh khảnh của Lâm Thúy Vân chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.

“Romeo!”
Một tiếng gọi khẽ khàng biểu đạt rất tỉnh tế sự hồi hộp và hưng phấn của một thiếu nữ mới biết yêu.

Mặc dù tướng mạo của Lâm Thúy Vân rất giàu vẻ đẹp phương Đông, nhưng khi mặc chiếc đầm cổ châu Âu lại không hề thiếu sự hài hòa, ngược lại có xinh đẹp theo một kiểu khác.

Hầu Thiên Thành đóng vai Romeo, dáng người anh ấy cao gầy, anh tuấn tiêu sái, hai người chỉ đứng đó thôi đã trông rất xứng đôi, là hình mẫu cho cụm từ “Cảnh đẹp ý vui”.


Màn biểu diễn trên sân khấu vẫn còn tiếp tục, người xem cũng xem cực kỳ mê mẩn.

Chẳng qua vào lúc này, một người đàn ông ngồi trong góc hẻo lánh bên phía đại học Lan Ly lại nhíu mày thật chặt.

Anh ta cực kỳ không vui đẩy mắt kính trên sống mũi lên, thấu kính ngăn cách sự lạnh lẽo tràn ngập trong đôi mắt anh ta.

Chẳng qua đôi môi mím thành một đường thẳng tắp lại tỏ rõ tâm trạng của anh ta bây giờ.

Chỗ ngồi kế bên có một tiếng cười nhạo lạnh nhạt vang lên: “Anh Lục, có phải anh đã quên sau này người phụ nữ của anh sẽ làm trong ngành gì rồi à?”
Người nói lời này không phải ai khác, chính là Quan Triều Viễn.

Anh phát hiện từ khi Lâm Thúy Vân thâm tình gọi Romeo, người đàn ông ngồi cạnh anh toàn thân trên dưới đều bốc lên khí lạnh vèo vèo, mùi dấm phải nói là dày đặc vô cùng Lục Mặc Thâm cực kỳ không vui, nhưng mà ánh mắt của anh ta lại chăm chú đi theo.

Lâm Thúy Vân đứng trên sân khấu Bởi vì ngay một giây đồng hồ trước, cô gái đanh đá đó lại ôm cái tên Romeo gì kia!
Cô ấy rúc vào trong ngực anh ấy, cảm xúc trên mặt cũng hạnh phúc vui vẻ giống y như khi cô ấy dựa vào trong ngực mình!
Mặc dù lúc thường Lục Mặc Thâm rất tỉnh táo và lạnh nhạt, nhưng mà mỗi lần chỉ cần thấy Lâm Thúy Vân hơi thân thiết với những người đàn ông khác, anh ta đều có thể tức đến mức nổi khùng ngay tại chỗ, huống chỉ…
Chẳng qua chỉ là một màn kịch mà thôi vậy mà Lâm Thúy Vân lại lộ ra vẻ mặt chân tình như thế, có phải cô ấy lại ngứa da rồi không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui