Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3659
Tô Lam nhào vào trong ngực của anh, nói từ trong thâm tâm “Cám ơn anh ủng hộ em như thế”
“Điều kiện tiên quyết là, phải bảo vệ chính em và đứa bé trong bụng.
”
“Tuân mệnh”
Trong thời gian mấy ngày kế tiếp, buổi sáng Lâm Thúy Vân đi học biểu diễn với giáo viên Thư, buổi chiều Tô Lam học đông y với hiệu trưởng Lý.
Giáo viên Thư đã chuẩn bị xong cơm nước, chờ bọn họ đung cơm nước xong thì chính thức bắt đầu đi học.
Đúng lúc đó, hiệu trưởng Lý đột nhiên trả lời một cuộc điện thoại, sắc mặt thay đổi mấy lần, sau đó lên tiếng chào, rồi vội vàng đứng dậy rời khỏi.
Giáo viên Thư lo lăng, đuổi theo hỏi một câu ông muốn đi đâu.
Hiệu trưởng Lý khoát tay nói, chỉ đi loanh quanh nhà bên rồi sẽ trở lại.
Nếu hiệu trưởng Lý đã nói như vậy, mọi người yên tâm ngồi ở trên ghế sa lon chờ.
Nhưng họ đợi hai mươi phút cũng không còn thấy hiệu trưởng Lý trở về, mà hiệu trưởng Lý cũng không mang điện thoại di động theo.
“Ai dà… Thật đúng là biết chọn thời điểm”
Giáo viên Thư không tự chủ thở dài một hơi.
Tô Lam nghe thấy dường như có một số cảm xúc khác ẩn trong lời nói của bà, vì vậy cô mở miệng hỏi: “Giáo viên Thư, bằng không chúng ta qua xem thử xem?”
“Nghe nói một người bạn mà ông ấy đã không gặp trong nhiều năm gần đây trở lại ở nhà bên, con trai của bạn ông ấy cũng trạc tuổi với mấy người, thanh niên mấy người chắc trò chuyện được với nhau, vậy làm phiền mấy người qua xem thử xem”
Tô Lam nhìn Lâm Thúy Vân, hai người đi thẳng ra ngoài.
Trước nghe giáo viên Thư nói rằng biệt thự đối diện đã bị bỏ trống từ lâu, giờ đã chỉnh sửa một chút và có người dọn đến.
Tô Lam và Lâm Thúy Vân bước vào sân trong, thì phát hiện cửa trước khép hờ.
Gõ cửa mấy lần cũng không thấy phản hồi nên Tô Lam và Lâm Thúy Vân đẩy cửa phòng ra đi vào.
Khi bước vào, quả nhiên nhìn thấy hiệu trưởng Lý đang chơi cờ với một người đàn ông trung niên vạm vỡ.
Trong bàn cờ, đen và trắng xen kẽ, một cuộc chiến khốc liệt đang bắt đầu.
Tô Lam đã từng xem ảnh của Smith trên tạp chí nên ngay từ đầu cô đã nhận ra người đàn ông trung niên là Smith.
Cách Smith không xa, có một thanh niên mặc vest đang đứng.
Nhìn tựa hồ là con lai, da thịt trắng nõn, ngoại hình là sự kết hợp giữa những ưu điểm của phương tây và phương đông ưu điểm, đẹp trai giống như một ngôi sao trên tỉ vi.
Ánh mắt Tô Lam nhìn vào trên ván cờ, cô vẫn có chút hiểu biết về cờ vây.
Trước khi mẹ mất, cô thường kéo mẹ và anh trai đi đánh cờ.
Nhìn thế cục trên bàn cờ, giáo viên Lý là đã chiếm một ít ưu thế, tuy nhiên Smith kia cũng hết sức ngoan cường, hiệu trưởng Lý chỉ có thể tạm thời ngăn chặn, còn muốn thắng lợi thì chỉ sợ cũng rất khó làm được trong một chốc.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng giây từng phút, rõ ràng thực lực của hiệu trưởng Lý càng tốt hơn Smith.
Mặc kệ Smith ngoan cố chống lại như thế nào, thì vận mệnh vẫn bị hiệu trưởng Lý từ từ như tắm ăn lên.
“Ai dà, mấy người tới gọi giáo viên à?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...