Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Chương 3473
Người phụ nữ kia quan sát bóng lưng Lâm An Nguyên.

Bên trong cặp mắt hồ ly kia giống như dâng trào gợn sóng mãnh liệt, sâu không thấy đáy: “Tôi nhớ đất nước này có một câu nói là “không vào hang cọp, làm sao bắt được Cọp con”
“Nhưng vấn đề chính là, cô làm như vậy, đem tiện nghi cho người ta chiếm nhưng lại không lưu bất kỳ một phương thức liên lạc nào của cậu ta.

Lần sau hai người làm sao có thể gặp mặt nhau nữa?”
“Nếu đã có lần tình cờ đầu tiên, vậy tất nhiên sẽ có lần thứ hai thứ ba, không cần phải quá gấp gáp làm chi”
Người phụ nữ vô cùng lạnh lùng nhìn theo phương hướng mà Lâm An Nguyên rời đi, trong lòng âm thầm thề: Đồ thuộc về cô, cô nhất định sẽ đoạt trở lại!
Nếu như không đoạt lại được, vậy thì thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành!
Lâm An Nguyên đi ra cửa hàng tổng hợp chưa được bao xa thì đột nhiên nghe được sau lưng truyền đến một tràng thanh âm quen thuộc.

Cậu ta nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy Tô Lam mặc một bộ váy liền màu trắng đang đứng cách đó không xa nhìn về phía cậu “Chị Tô Lam, sao chị lại ở chỗ này vậy?”
Ở cái nơi này mà lại đụng phải Tô Lam, biểu hiện trên mặt của Lâm An Nguyên có chút kinh ngạc, nhưng cậu ta vẫn dừng chân trước.


Tô Lam cười một tiếng gật đầu coi như là chào hỏi, một đôi mắt to lại không tự chủ được mà nhìn một vòng từ trên xuống dưới toàn bộ người cậu ta.

Lúc này Lâm An Nguyên tựa như phát hiện có chút gì đó không đúng, cậu ta cúi đầu nhìn trang phục trên người mình một chút, trong nháy mắt gương mặt liền đỏ ửng như muốn xung thiên.

Cậu ta có chút lúng túng giải thích: “Chị Tô Lam, thật ra thì đây chỉ là hiểu lầm.

Mới vừa rồi chính là do em đánh cược với đám bạn, bọn em cùng nhau chơi trò sự thật và hành động, em thua nên sau đó phải…”
Lâm An Nguyên có chút bất đắc dĩ nhún vai.

Tô Lam cười gật đầu, tỏ ra là đã hiểu: “Đây là trò chơi yêu thích của mấy người trẻ tuổi, ai cũng đã từng chải qua thời trẻ, chị hiểu”
Lâm An Nguyên nhìn Tô Lam, có chút không phục: “Chị Tô Lam, chị hình như còn nhỏ tuổi hơn Lâm Thúy Vân một chút, tính ra cũng lớn hơn em mấy tuổi thôi, làm sao nói giống như người lớn tuổi vậy!”
Tô Lam cười nhạt, rất nhanh quay trở lại chủ đề cũ: “Cái kia… Tuy rằng chị biết có một số việc là việc riêng của em, chị không nên hỏi, nhưng xuất phát từ sự tò mò, chị vẫn muốn lắm miệng hỏi một chút, cô gái trong thang máy vừa rồi, em quen à?”
Nhắc tới cô gái trong thang máy kia, mặt Lâm An Nguyên lập tức đỏ lên.


Cậu có chút xấu hổ gãi sau gáy: “Cái kia.

.

Em cũng không quen biết cô gái kia”
“Thật sự không quen biết sao? Một chút ấn tượng đều không có?”
Lâm An Nguyên gật đầu: “Nếu như em quen biết, vừa nấy đã không đi thẳng lên lầu”
Lời nói của cậu bây giờ, trong giọng nói nồng đậm sự bất đắc dĩ.

Nói đi nói lại, trong trường học của Lâm An Nguyên cậu cũng coi như là một nhân vật nổi tiếng.

Vóc người cao ráo, lớn lên lại đẹp trai, mấy cô gái xoay quanh cậu cũng không tính là ít.

Chỉ có điều, một người con trai ưu tú như cậu, đối với một vài nữ sinh không có đầu óc, thực sự không gợi được chút hứng thú nào.

Trái lại lần này, cô gái thần bí như hồ ly kia, đúng là để cậu có chút cảm giác động lòng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui