Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3472
Ngay thời điểm Lâm An Nguyên còn chưa phục hồi tỉnh thần hai tay cô dùng thức đẩy một cái trực tiếp đẩy cậu ta ra.
“Ôi Thậm chí Lâm An Nguyên còn chưa phục hồi tinh thần lại, người phụ nữ trước mặt đã cực kỳ ưu nhã đè lên nút đóng cửa.
Ngay thời điểm cậu ta giằng co muốn đuổi theo thì cửa thang máy đã đóng lại, thang máy rất nhanh đi xuống dưới.
Lâm An Nguyên chỉ cảm thấy bên tai nóng lên.
Mặc dù trước kia cậu ta cũng có một người bạn gái nhưng mà cũng được không lâu lắm thì hai người liền mỗi người một ngã.
Giữa hai người bọn họ, cũng chỉ làm đến mức nắm tay là cùng, thậm chí ngay cả gò má cũng đều chưa hôn qua Lần này thật sự là nụ hôn đầu của cậu.
Không nghĩ tới nụ hôn đầu của cậu vậy mà lại bị một người phụ nữ thành thục cướp đi mất?
“Chị gái, chờ chờ tôi chút!”
Sau khi Lâm An Nguyên phục hồi tinh thần lại liền xoay người chạy về phía cầu thang bộ.
Nhìn bộ dạng cậu ta đuổi theo người phụ nữ kia.
“An Nguyên!”
Đột nhiên Tô Lam chạy ra ngoài gọi tên của Lâm An Nguyên.
Chỉ tiếc là tất cả sự chú ý của cậu ta đều dồn hết lên người người phụ nữ kia, căn bản cũng không có nghe thấy giọng nói của Tô Lam.
Rất nhanh cậu ta đã chạy đến không thấy bóng dáng nào nữa, chỉ còn lại một mình Tô Lam đứng tại chỗ.
Không biết tại sao, mặc dù không có thấy rõ ràng nhan sắc của người phụ nữ kia nhưng Tô Lam luôn có một loại ảo giác, cô cảm thấy bóng hình của cô gái kia có chút quen mắt, hai người thật giống như đã gặp nhau ở đâu rồi vậy.
Mà bên kia, thời điểm Lâm An Nguyên đuổi đến nơi thì thang máy đã trống không, cậu ta chưa từ bỏ ý định, vào thang máy đi lại tâng ba tầng bốn.
Cho tới khi toàn bộ tám tầng đều đã tìm hết một lần, cũng không tìm thấy bóng dáng người phụ nữ kia.
“Rốt cuộc thì chị ta là ai cơ chứ?”
Cái vấn đề này một mực lẩn quẩn ở trong đầu Lâm An Nguyên.
Thậm chí cậu ta không muốn cứ thế mà buông tha vẫn ở bên trong tìm đi tìm lại hơn nửa giờ.
Người phụ nữ kia giống như biến mất một cách thần kì vậy, không tìm thấy bất kì bóng dáng nào cả thì Lâm An Nguyên cũng buông tha, có chị ũ cúi đầu đi ra khỏi cửa hàng tổng hợp.
Thỉnh thoảng cậu còn quay đầu lại nhìn mấy lần muốn có kỳ tích nào đó xuất hiện Ngay tại thời điểm Lâm An Nguyên rời đi không lâu, người phụ nữ hồ ly thần bí kia lại từ cửa bên hông của cửa hàng tổng hợp đi ra.
Cô chỉ liếc mắt một cái liền thấy được bóng lưng có vẻ thất hồn lạc phách kia của Lâm An Nguyên.
Bên cạnh người phụ nữ đó còn có một người phụ nữ khác.
Tuổi tác của cô hơi lớn một chút, trên mặt là sự khôn khéo mà chỉ có những người thương nhân mới có.
Cô nhìn theo bóng lưng của Lâm An Nguyên rồi đột nhiên mở miệng: “Không phải chỉ là một tên nhóc miệng còn chưa dứt sữa thôi sao? Đáng giá để cô phải hi sinh lớn đến như vậy?”
Ý của cô chính là chỉ nụ hôn vừa rồi Trước kia đàn ông ở bên cạnh cô nhiều đến mức đếm không xuể.
Ngay cả một cái liếc mắt cô cũng không thèm để ý đến chứ đừng nghĩ đến chuyện lần đầu tiên gặp mặt đã dâng lên nụ hôn của mình.
Nhất định đây chính là điều không thể tưởng tượng nổi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...