Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3215
Nói xong, anh ta lạnh lùng quay lại liếc Âu Mỹ Lệ: “Chúng ta đi thôi”
Âu Mỹ Lệ gật đầu.
Phó Hoàng Lan vốn dĩ muốn lợi dụng cơ hội này để chuồn đi, nhưng những người trong phòng làm sao có thể cho cô ta cơ hội này được.
Những vệ sĩ áo đen cao lớn ở cửa chặn trước mặt cô ta như một bức tường.
‘Vẻ mặt của họ rất thờ ơ, cao gần hai mét, không làm gì cả chỉ đứng đó, Phó Hoàng Lan sợ hãi ngồi bệt trên mặt đất Cả người cô ta run lên, trong không khí lập tức có mùi tanh tưởi…
Đám vệ sĩ áo đen vốn dĩ định lên kế hoạch tra tấn cô ta một trận.
Nhưng thấy vẻ mặt cô ta như vậy liền lộ ra biểu cảm chán ghét và kinh tởm.
.
Khi Tô Duy Nam và Âu Mỹ Lệ bước ra khỏi câu lạc bộ tư nhân, một chiếc xe thương vụ màu đen đã chờ sẵn ngoàicửa.
Âu Mỹ Lệ lên xe trước.
Khi Tô Duy Nam chuẩn bị bước vào, đột nhiên có một giọng nữ yếu ớt phía sau vang lên: “Âu…Âu Dương Hải…”
Đôi mắt Tô Duy Nam lóe lên, anh quay lại nhìn phía sau.
Âu Mỹ Lệ vừa ngồi xuống cũng nhìn sang.
Cô ta phát hiện cách đuôi xe khoảng ba bốn mét có một người phụ nữ rất xinh đẹp và lông lẫy đang đứng đó.
Mới đầu Âu Mỹ Lệ chỉ cảm thấy quen thuộc, như thể đã gặp qua ở đâu đó.
Có ánh sáng lóe lên trong đầu, cô ta nhớ ra rồi!
Tại bữa tiệc cô ta và Quan Triều Viễn lần đầu tiên gặp nhau, người phụ nữ này dường như cũng tham dự.
Nhưng lúc đó, cô ta hình như có một người đàn ông đồng hành.
Ở bữa tiệc hôm đó, bản thân bị kinh ngạc bởi diện mạo của cô ta.
Nhưng làm sao cô ta có thể quen biết Âu Dương Hải? Tô Duy Nam vốn dĩ đã bước một chân lên xe, nghe thấy âm thanh này liền thu chán lại.
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Truyện Tổng tài anh quá bá đạo rồi!”
Sau đó, anh ta đút tay vào túi quần, quay đầu nhìn sang: “Tìm tôi có chuyện gì?”
Mộ Mãn Loan hôm nay mặc một bộ váy màu trắng, mái tóc dài đen thẳng được cài khéo léo sau tai, trông rất trong sáng ngây thơ.
Đôi mắt cô ta dán chặt vào người Tô Duy Nam, nhìn không chớp mắt.
Cô ta thậm chí còn không phát hiện ra Âu Mỹ Lệ đang ngồi trong xe, cũng có thể là cô ta sớm đã nhìn thấy Âu Mỹ Lệ, nhưng trong mắt cô ta, ngoại trừ Tô Duy Nam, không có chỗ cho ai cả.
Mộ Mẫn Loan gật đầu: “Em có thể chiếm chút thời gian của anh không?”
Tô Duy Nam nhìn lướt qua bộ váy trắng trên người cô ta, có vẻ tâm trạng cũng không tệ lắm.
Anh quay lại nói với Âu Mỹ Lệ đang ngồi trong xe: “Em về trước đi, anh có chuyện cần giải quyết.
”
Âu Mỹ Lệ nghe xong quay đầu nhìn Mộ Mẫn Loan thêm vài cái.
Một sự nghỉ ngờ lóe lên trong mắt cô: Người phụ nữ phương Đông xinh đẹp này, ánh mắt của Âu Dương Hải cũng quá lõa lồ.
Ánh mắt đó gần như là sự yêu mến và ngưỡng mộ không hề che đậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...