Chương 2921
“Cô là vì Quan Triều Viễn nên mới tới đây tìm tồi?”
Khi nghe thấy tên Quan Triều Viễn, ánh mắt của Tô Lam sáng lên, vội vàng đẩy khuỷu tay của anh: “Anh Quan, anh bị điểm danh rồi kìa! Anh nhờ chị Chỉ Manh giúp đỡ chuyện gì vậy?”
Trên gương mặt của Quan Triều Viễn cũng không có biểu hiện gì, nói: “Đây vốn là do chị ấy nợ anh, anh mặc kệ chị ấy phải dùng biện pháp gì, chỉ căn lấy được đồ cần lấy là được”
Tô Lam nhíu mày, trong lòng vô cùng tò mò, Rốt cuộc đó là cái gì mà ngay cả Quan Triều Viễn dù có muốn cũng không thể lấy được vậy chị Lại còn khiến cho Ảnh Hậu Tống phải thần thần bí bí như vậy, Mà trên hành lang lúc này, vẻ mặt của Tống Chỉ Manh hiện lên sự kinh ngạc nhìn thẳng vào Khúc Thương Ly, giống như là điều kiện có phản xạ, mở miệng: “Làm thế nào mà anh lại biết được?”
Khúc Thương Ly lạnh lùng cười một tiếng “Quả đúng là phong thủy luân phiên xoay chuyển, thật sự không nghĩ tới tôi lại có thể nhìn thấy được một công chúa kiêu ngạo như cô lại hạ giọng cầu xin tôi? Nhớ lúc trước, khi cô và tôi ở bên nhau, nếu như cô cũng có thái độ như thế này, nói không chừng chúng ta cũng không cần phải chịu nhiều khố sở như vậy”
Lúc này, Tống Chỉ Manh cảm thấy trong mình đầu chợt lóe lên hình ảnh của quá khứ, cô ấy bỗng nhiên cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Khúc Thương Ly, hai chúng ta hiện tại đang nói chuyện chính sự, anh đừng có kiếm cớ nói Đông nói Tây với tôi những chuyện không có ý nghĩa như vậy”
Khúc Thương Ly đột nhiên lại bước lên một bước kéo gần khoảng cách với cô: “Có thật là vậy không, nếu như tôi chịu giúp cô chuyện này, thì tôi có nói cái gì cô cũng đồng ý làm theo?
Tống Chỉ Manh nhíu mày, thể hiện rất rõ ràng là cô ấy đang nghiêm túc suy nghĩ cái gì đó.
Tên Quan Triều Viễn kia quả thật là máu lạnh đến biến thái.
Lần trước cô thiếu chút nữa đã không cẩn thận làm hỏng chuyện của chú ấy, nếu mà bây giờ vắn không thể lấy được thứ kia, chú ấy nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Nghĩ tới đây, Tống Chỉ Manh giật mình, vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, chỉ cần anh đồng ý giúp tôi, chuyện gì tôi cũng đều có thể làm”
“Hai”
Khúc Thương Ly không thể nhịn được, lập tức bật cười.
Có điều tiếng cười đó cũng không phải là tiếng cười vui vẻ từ đáy lòng, mà ngược lại nó mang theo sự châm chọc và khiêu khích một cách rõ ràng.
Đôi mắt sâu thẩm của anh ấy nhìn chăm chăm vào Tống Chỉ Manh, quả thật giống như là hận không thể nuốt chửng cô vào bụng: “Thật đúng là tình nghĩa sâu đậm!”
Không nghe ra lời này mang ý tứ châm chọc, Tống Chỉ Manh thậm chí còn có chút đắc ý.
“Không đúng sao, cũng không nhìn xem Tống Chỉ Manh tôi là ai chị “Vậy thì được rồi”
Khúc Thương Ly đột nhiên nắm lấy cánh tay của cô ấy, xoay người đi về phía cửa.
Tống Chỉ Manh bị giật mình, cổ tay cô ấy bị nắm rất chặt, mơ hồ truyền đến cảm giác đau đón.
Bước chân của Khúc Thương Ly còn rất lớn, căn bản là mặc kệ cô có đi theo kịp hay không.
‘Sau khi cô đi theo được vài bước thì rốt cuộc cũng cảm giác được là cảm xúc của Khúc Thương Ly dường như có một chút gì đó không đúng lắm Tống Chỉ Manh hơi bối rối, vội vàng đưa tay năm lấy cổ tay của anh ấy: “Khúc Thương Ly, anh muốn làm gì? Mau thả tôi ra, anh đang làm cái gì vậy hả? Có chuyện gì chúng ta cứ nói ở đây là được rồi”
Khúc Thương Ly bị cô đánh trúng cũng có chút không kiên nhắn, buông tay thả cô ấy ra.
Giày cao gót của Tống Chỉ Manh bị treo một cái, cô ấy trực tiếp ngã đụng vào tường, đau đến mức khuôn mặt nhỏ bé của cô ấy cũng trở nên trắng bệch.
“Khúc Thương Ly, có phải anh bị điên rồi hay không?”
Khúc Thương Ly nhanh chóng nhào tới, lạnh lùng nhìn chăm chăm cô ấy.
“Không phải cô đã nói có thể vì Quan Triều Viễn mà chuyện gì cũng đồng ý làm theo hay sao?”
Tống Chỉ Manh mơ hồ cảm thấy có hơi không được thích hợp, hỏi lại: “Lời này của anh rốt cuộc Khúc Thương Ly nằm lấy cổ tay của cô ấy, ánh mắt của anh giống như đang muốn ăn thịt người “Nếu như cái gì cô cũng đồng ý làm theo, vậy thì cùng tôi lên giường chắc cũng không phải là chuyện gì lớn đúng chứ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...