Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Ngày hôm sau, Tô Lam cầm theo chiếc ly đi ra khỏi phòng làm việc, muốn đến phòng trà nước rót một cốc cà phê.
Mới vừa đi tới trước cửa phòng trà nước, cô đã nghe thấy giọng của Tôn Ngọc Như đang nói chuyện với người nào đó truyền ra từ bên trong.
“Chị Ngọc Nư, chị nói có phải luật sư Quan và trưởng phòng Tô thật sự có mối quan hệ không thể để cho người khác biết không?”
Tôn Ngọc Như bật cười: “Tôi chưa từng thấy hai người họ cùng ở trên giường, làm sao biết được bọn họ có mối quan hệ không thể để cho người khác biết hay không?”
Lời này vừa nói ra, từ bên trong phòng trà nước lập tức vang lên một loạt tiếng cười thật to.
Tô Lam đoán rằng lúc này ở bên trong ít nhất cũng phải có bốn năm người.
Sau khi cười xong, Tôn Ngọc Như còn nói: “Nhưng mà mấy người không nhận ra điều gì sao? Bình thường ánh mắt luật sư Quan nhìn trưởng phòng Tô rất là không bình thường, là kiểu cảm giác có chứa cả nhiệt độ trong đó nóng bỏng, đúng, chính là loại nóng rực như khi xảy ra phản ứng hóa học đó!"
“Tôi cũng cảm thấy ánh mắt luật sư Quan nhìn trưởng phòng Tô lúc bình thường có gì đó không đúng!”
“Bằng không ngày hôm qua khi người đàn bà chua ngoa kia tìm đến bắt gian, luật sư Quan cũng sẽ không kích động như vậy, mấy người ở Khải Vy lâu thế rồi, có ai đã từng nhìn thấy luật sư Quan nổi giận vậy chưa? Hơn nữa còn ra tay đánh người!” Tôn Ngọc Như lại nói.
“Chưa từng!” Tất cả mọi người đồng loạt phủ nhận.
“Cho nên chắc chắn lần này luật sư Quan lại động lòng phàm!” Tôn Ngọc Như cười nói.
“Không thể nào? Mặc dù luật sư Quan có hơi trăng hoa, nhưng mà vẫn luôn công ty rõ ràng, trước nay chưa từng có quan hệ nam nữ lung tung ở nơi làm việc.”
“Đó là do vẫn chưa gặp được đối tượng khiến anh ấy phải thay đổi quy tắc mà thôi.” Tôn Ngọc Như nói.
“Không phải luật sư Quan đã có bạn gái chính thức sao? Không lẽ lần này lại thật sự nghiêm túc à?” Có người gặng hỏi.
Tôn Ngọc Như xua tay: “Cái này tôi cũng không biết nữa, phải xem người nào có thể chiến thắng được người nào.”
“Không phải ngày hôm qua người phụ nữ đanh đá kia đã nói người trước của trưởng phòng Tô chính là tổng giám đốc của Thịnh Thế hay sao? Tổng giám đốc của Thịnh Thế và luật sư Quan của chúng ta lại còn là anh em chú bác, sẽ không với cả hai anh em đấy chứ...” Câu nói kế tiếp không cần nói cũng biết.
“Hai anh em thì tính làm gì? Huống chi lại còn là anh em con chó con bác, người ta ba con ruột thịt mang chung một đôi giày cũng còn có nữa kìa!” Tôn Ngọc Như cười nói.
“Chị Ngọc Như, mang chung một đôi giày là ý gì?” Có một cô gái trẻ làm lễ tân vẫn chưa lập gia đình ngây thơ hỏi.
Tôn Ngọc Như nhếch miệng cười khẽ một tiếng: “Cô cứ đi hỏi baidu thì biết, chứ người phụ nữ trong sáng như tôi sao có thể nói ra miệng chuyện như vậy? Thế mà vẫn có rất nhiều người làm ra được.”
“Không ngờ mặt mũi trưởng phòng Tô cũng chỉ trên mức trung bình một chút, bình thường vẫn tỏ ra nghiêm chỉnh, nhưng trong xương tủy lại phong lưu đa tình đến vậy, còn chọn toàn những người đàn ông có quyền có thể để quyến rũ!”
“Phụ nữ không chỉ nhìn vào mỗi khuôn mặt đâu, có lẽ là do kỹ năng trên giường của người ta tốt, mấy người đều phải học tập một chút!” Câu nói này của Tôn Ngọc Như lại chọc cho một đám các cô gái trẻ phải cười to.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...