Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2604
Thế nhưng Quan Triều Viễn vẫn như cũ ở giữa đường, không nhúc nhích tí nào.
Nhìn như vậy thật giống như anh căn bản không có ý định muốn rời đi Cặp mắt chim ưng kia bên trong giống như có độc.
Lạnh đến mức khiến cho người ta nhìn một chút toàn thân liền cứng ngắc, không có cách nào động đậy.
Cố Đức Hiệp kinh hoàng nhìn chằm chằm vào Quan Triều Viễn.
Người đàn ông này có phải bị điên rồi không cơ chứ?
Lẽ nào anh nghĩ có thể chặn xe của mình chỉ bằng cơ thể đó?
Chiếc xe thương vụ màu đen vẫn ở tốc độ nhanh, lao về phía Quan Triều Viễn.
Cố Đức Hiệp hai mắt đỏ ngầu, cố chấp mà nhìn về phía trước.
Trên khuôn mặt đó hiện lên một tia điên cưồng.
“Quan Triều Viễn, cho dù mày lợi hại như thế nào nhưng cũng chỉ là con người mà thôi Tao không tin mày không sợ chết!”
Cố Đức Hiệp hừ lạnh một tiếng Anh ta giãm mạnh chân ga đến hết mức.
Bởi vì trong lòng anh ta chắc chắn, Quan Triều Viễn sẽ không bao giờ dám xông lên.
Bởi vì anh không có khả năng lấy trứng chọi đá.
Tốc độ xe càng ngày càng nhanh và hơn thế nữa.
Nhưng Cố Đức Hiệp phát hiện Quan Triều Viễn vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào mà đứng yên ngay đó.
Nếu không phải vì ánh mắt cực kì lạnh lùng của anh rơi trên người mình, Cố Đức Hiệp thực sự sẽ nghĩ rằng đó vốn là một tác phẩm điêu khắc không có sinh mệnh.
Nhưng vào lúc này, anh đột nhiên chuyển động.
Không phải bỏ chạy theo hướng ngược lại, mà là với tư thế cực kỳ mạnh mẽ và linh hoạt, chạy thẳng trực diện về phía chiếc xe thương vụ đang lao đến.
Cố Đức Hiệp kinh hoàng mở to hai mắt: Làm sao có thể chứ?
Lẽ nào người đàn ông này thế mà lại không sợ chết hay sao?
Trên đời này làm sao lại có người không sợ chết chứ!
Một người và một xe tông vào nhau.
Cộng với tốc độ của xe nhanh như vậy.
Chiếc xe nhiều nhất chỉ bị hư hỏng, nhưng người có thể tử vong tại chỗ.
Tên điên Quan Triều Viễn này!
“Tránh ra, biến đi, mau biến đi!”
Cố Đức Hiệp phẫn iầm lên.
Nhưng tốc độ của Quan Triều Viễn lại không chậm đi chút nào, ngược lại còn ngày càng nhanh hơn.
Khuôn mặt anh Quan của anh vấn lạnh lùng.
Đôi mắt như chim ưng, mạnh mẽ mà nhìn chãm chãm vào Cố Đức Hiệp, bên trong tràn đầy sát khí.
Mắt nhìn thấy người và xe sắp va chạm vào nhau, Cố Đức Hiệp vẫn là không chịu được sức ép khủng khiếp phát ra từ trên người Quan Triều Viễn.
Vào lúc xe và anh sắp đụng vào nhau, anh ta đột nhiên đánh tay lái sang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...