“Nơi nào?”
“Anh về rồi em nói, lái xe ra cửa đi, nhanh lên.”
Đường Tư Vũ nói xong, giơ tay lên tháo chiếc vương miện công chúa trên đầu, tháo cả bộ đồ cưới trên người mình ra.
Cô lấy một chiếc váy trong tủ vội vàng mặc lên, cầm chiếc túi được đính trân châu nhìn rất tinh tế rồi chạy xuống với v‹ gấp gáp.
Hình Liệt Hàn vừa phanh gấp xong th nhìn thấy Đường Tư Vũ xông ra từ cửa mỏ cửa ghế phụ ra rồi ngồi vào.
Hình Liệt Hàn thấy cô thay quần áo, tóc cũng chỉ được búi lên một cách rất tù: tiện nên lo lắng nói: “Rốt cuộc là cc chuyện gì thế? Xảy ra chuyện gì à?”
“Chúng ta phải đi một nơi, em sẽ nói vớ anh trên đường đi, đến khu chung cư Phúc Gia, mau lên.”
Hình Hàn Liệt lập tức đi theo hướng dẫr trên thiết bị chỉ đường, chiếc xe thể thac lái ra khỏi cổng lớn của khu biệt thự rồ Đường Tư Vũ mới nói với anh về chuyện ông Mộ gọi điện đến.
Hình Liệt Hàn nghe nói người phải cứu là Đường Y Y xong có chút không vui nhưng nễ mặt Đường Tư Vũ nên anh vẫn đồng ý làm vậy.
Anh cũng biết những việc ân oán lúc trước đối với cô chỉ là chuyện đã qua, bây giờ Khưu Lâm đã phải trả giá, còn Đường Y Y và cô vẫn là mang dòng máu của nhà họ Đường.
Đường Tư Vũ nhíu chặt mày, ánh mắt thể hiện sự lo lắng vô cùng, cô lo cho Mộ Phi, anh ấy bị tai nạn xe, không biết bây giờ thế nào rồi.
Không có trái tim của ai là lạnh đến mức đối phương bị thương nặng như vậy mà không lo lắng cả, dù sao cũng từng quen nhau.
Đến cửa khu chung cư Phúc Gia, xe của Hình Liệt Hàn dừng lại, hỏi cô: “Là chỗ này à?”
“Chắc là chỗ này rồi, nhưng mà Mộ Phi không nói với em là ở tầng mấy.”
Đường Tư Vũ nói xong thì đẩy cửa xe đi xuống, lúc cô chuẩn bị hỏi người khác thì có hai bác gái đang nói chuyện rất to, mặt đầy vẻ thương tiếc.
“Nghe nói cô ấy nhảy xuống từ tầng 28, sống sao được nữa chứ! Khổ thân quá, cô gái nhà nào mà nghĩ quần, nghe nói còn rất trẻ.
Đáng tiếc quá.”
“Máu chảy khắp cả, bác lao công quét dọn máy lần rồi mà trên đất vẫn còn vết máu!”
“Khổ quá, khổ quá, người nhà của cô ấy chắc là sẽ buồn lắm!”
Đường Tư Vũ nghe vậy, trong lòng cô đột nhiên dây lên một cảm giác hoảng sợ, bắt an.
Giọng cô khàn khàn, hỏi hai bác gái kia: “Xin hỏi, vừa nấy hai bác có nói sáng nay có người nhảy lầu sao ạ? Ở ngay trong khu này sao ạ? Cô gái đó, trông như thế nào vậy ạ?”
“Ôi, cháu không biết à! Cô gái đó chỉ tầm tuổi cháu thôi, mới hai tiếng trước, nhảy thẳng từ tầng 28 xuống.
Bên cảnh sát đến mấy lần để điều tra chuyện này rồi, hình như bác có nghe nói cô đấy họ gì ấy nhỉ?
Bác vừa mới nghe cảnh sát hỏi quản lý tòa nhà, quản lý tòa nhà có nói một cái tên… tên là…”
“Tôi nhớ rõ, tên cô gái đó rất đẹp, hình như là Đường Y Y.”
Bước chân Đường Tư Vũ lùi về phía sau, một cánh tay rắn chắc đỡ lấy eo cô, Đường Tư Vũ vô lực dựa vào lòng ngực hắn, thì thào nói: “Sẽ không… làm sao cô ta có thể nhảy lầu? Sẽ không đâu…”
“Cô gái, cô quen biết vị Đường Y Y này sao? Cô có thể đến đồn cảnh sát xem xem, thi thể hình như được đưa đến bệnh viện rồi.”
Đường Tư Vũ sắc mặt tái nhợt, ngắng đầu nhìn người đàn ông phía sau: “Cùng em đến bệnh viện, em phải đến xem có phải cô ta hay không?”
“Được!”
Hình Liệt Hàn có một linh cảm, Đường Y Y chính là gặp chuyện không may rồi.
Chỉ là đối với Đường Tư Vũ mà nói lại là đả kích quá lớn, cho nên hắn phải cùng cô xác định một chút, cô là người duy nhất trên thế giới có thể đến nhận xác Đường Y Y.
Đường Tư Vũ ngồi trên xe, hơi thở gấp gáp, tay ôm lấy lồng ngực, cho tới bây giờ cô vẫn có cảm giác không chân thật, Đường Y Y cứ như vậy mà rời khỏi thế giới này?
Lúc này, Đường Tư Vũ vẫn như cũ cảm thấy đau lòng và bi thương.
Đứng trước vấn đề nặng nề về sự sống và cái chết, mọi ân oán tình thù đều giống như tan thành mây khói.
Đến khu phụ cận bệnh viện, hỏi thăm một chút, thi thể của Đường Y Y quả nhiên được đưa đến bệnh viện này, nghe nói có họ hàng đến nhận thân bác sĩ lập tức làm thủ tục, mang hai người đến phòng đề thi thẻ.
Bước chân của Đường Tư Vũ vốn đã có chút yếu ớt, nếu như Hình Liệt Hàn không đứng bên cạnh dìu cô bước đi, cô thật sự không có dũng khí bước vào nơi này.
“Nếu em sợ, để anh đi xeml” Hình Liệt Hàn không thể chịu đựng nồi khi để cô tận mắt nhìn thấy một số hình ảnh xáu.
“Em có thể.”
Đường Tư Vũ kiên định nói, có lẽ đây là lần cuối cùng cô gặp mặt Đường Y Y.
Khi bác sĩ mở tủ đông, khuôn mặt tái nhợt của Đường Y Y xuất hiện, Đường Tư Vũ vốn đã chuẩn bị tinh thần, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ lúc chết của Đường Y Y, cô che miệng kiềm nén bi thương đang dâng lên trên lòng.
Hình Liệt Hàn ôm cô đi ra ngoài, bác sĩ nói cảnh sát vẫn đang điều tra chuyện này nên trước mắt Đường Y Y không thể hỏa táng, vẫn phải đợi một thời gian..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...