Một tia hoảng sợ xẹt qua đôi mắt to của Tô Hi, nhưng cô từ từ kiên định hơn, cô lắc đầu: “Không hối hận.”
Nụ hôn của Ôn Lệ Thâm trực tiếp đặt lên đôi môi đỏ mọng của cô, cho dù cô có muốn hối hận, anh cũng không cho cơ hội.
Nếu đã có bản lĩnh thử dùng anh, sao anh không ra sức biểu hiện?
Vì vậy, sáng hôm sau, Tô Hi rất hối hận vì đã nói lời này, bởi vì cô đã phải trả giá triệt đề.
Trong căn biệt thự của Ôn Lệ Thâm, đêm nay, không khí trong này nóng như đồ lửa, đèn sáng không tắt.
Nơi khác, mười giờ tối, Hình Liệt Hàn đưa cậu nhóc ngủ trên giường lớn của mình.
Lúc này cậu nhóc đang có sinh lực rất tốt, không có chút ý muốn ngủ nào!
“Daddy, con muốn uống nước…” Cậu nhóc nằm trên ngực cha, ồn ào đòi uống nước.
“Con vừa mới uống nửa tiếng trước, có chắc là muốn uống nữa không?” Hình Liệt Hàn chống khuỷu tay, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ đẹp trai của cậu nhóc hỏi.
Đường Dĩ Hi đang mặc một chiếc quần lót nhỏ, thân thể đầy thịt đã bắt đầu có tỷ lệ vàng, hai chân nhỏ thon dài thẳng tắp.
“Nhưng con khát!”
Cậu nhóc không ngủ được, thích kiếm chuyện làm phiền cha.
Hình Liệt Hàn đành đứng dậy đi lấy ly nước đã chuẩn bị sẵn bên cạnh đưa cho cậu nhóc, cậu nhóc uống vài ngụm thì không uống nữa, tiếp tục nằm dài suy nghĩ mọi chuyện.
“Mười giờ rồi, nhanh ngủ đi! Ngày mai còn phải đi học.” Hình Liệt Hàn kiên nhẫn nằm bên con, chỉ đợi dỗ cậu nhóc ngủ xong, anh có thể đi tìm Đường Tư Vũ rồi.
“Daddy, con muốn đi tiểu!”
Cậu nhóc đột nhiên trở mình ngồi dậy.
Hình Liệt Hàn nhìn cậu nhóc, im lặng, không biết cậu con trai định làm gì.
“Xuống giường, daddy đưa con đi.” Hình Liệt Hàn đi cùng cậu nhóc vào phòng tắm, cậu nhóc đi tiểu xong, quay sang cha nói: “Daddy cũng muốn đi tiểu à?
“Daddy không đi, tiểu xong thì nhanh lên giường đi ngủ đi.” Hình Liệt Hàn ra lệnh.
“Con muốn ngủ với mami.” Cậu nhóc nói vẻ tủi thân.
Hình Liệt Hàn không muốn cậu nhóc ngủ với Đường Tư Vũ, một khi hai mẹ con đã ngủ say, anh muốn đưa Đường Tư Vũ lên giường anh sẽ tương đối phiền phức, nếu cậu nhóc ngủ trên giường của anh, chỉ cần ngủ sâu say là sẽ không sao rồi.
“Không được, tối nay con phải ngủ với daddy.
Nếu con còn không chịu ngủ, sẽ bị đánh mông nhỏ.” Hình Liệt Hàn lộ ra vẻ uy nghiêm.
Cậu nhóc thấy bố sắp giận thì lập tức chạy ra, sau đó vừa chạy ra ngoài cửa vừa hét: “Con muốn ngủ với mami.”
Hình Liệt Hàn ở phía sau, cắn môi mỏng: “Con muốn có em gái không?”
“Muốn ạI”
“Muốn thì đi ngủ đi.
Lát nữa daddy và mami sẽ biến ra một em gái cho con chơi.”
“Thật không?” Cậu nhóc lập tức tin tưởng, hơn nữa cả khuôn mặt đầy sự mong chờ.
“Tất nhiên là thật rồi.” Hình Liệt Hàn nói dối con.
“Nhưng, tại sao daddy và mami lại cùng biến ra? Mami không thể một mình biến ra sao?” Cậu nhóc chớp đôi mắt to vừa hỏi vừa bò lên giường.
Hình Liệt Hàn cong môi cười: “Daddy và mami phải cùng nhau biến ra.
Bây giờ con còn nhỏ, lớn lên sẽ biết.”
“Oh! Vậy daddy, mami mau biến ra em gái cho con đi! Con sẽ ngoan ngoãn đi ngủ.”
Cậu nhóc nghe nói có em gái, cộng thêm đã đến giờ ngủ, cơn buồn ngủ cũng ập đến.
Hình Liệt Hàn nằm nghiêng, chuyển cậu nhóc vào lòng, để đầu nhỏ của con tựa vào cánh tay mình, cậu nhóc dụi mắt, hai khuôn mặt giống nhau, một to một nhỏ, như một khuôn đúc ra.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương trong lòng, Hình Liệt Hàn cũng rất mong chờ, nếu có thêm một đứa con gái nữa thì thật là hoàn hảo.
Nhìn dáng vẻ ngủ say của con trai, lông mi dài che đi mí mắt xinh đẹp, dưới cái mũi nhỏ nhắn, khuôn miệng hồng nhuận, trực tiếp làm tan chảy trái tim anh.
Anh nhẹ nhàng hôn lên má nhỏ của con, nghĩ đến những năm tháng đã bỏ lỡ, anh thật sự hối hận, nếu có thể, năm năm trước, anh nên biết đến sự tồn tại của đứa bé này, sau đó, cùng Đường Tư Vũ nuôi con khôn lớn.
Những gì anh đã bỏ lỡ chỉ có thể được bù đắp nhiều hơn trong tương lai, người anh muốn bù đắp cho là đôi mẹ con này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...